Ba hôm sau, do hai tập đoàn có chút vấn đề nên hai gia đình Lâm gia trở về thành phố A và Mạc gia trở về nhà ở thành phố C.
Lâm gia cũng đã hoàn tất thủ tục nhận nuôi Lý Tuệ Như. Cô ấy giờ trở thành nhị tiểu thư của Lâm gia, dọn đồ về sống tại căn biệt thự đồ sộ, kiến trúc hiện đại nhưng vẫn pha nét cổ điển. Lý Tuệ Như được sắp xếp một căn phòng toàn màu hồng pha lẫn màu tím, cô không khác gì từ vịt hoá thiên nga, một bước thành công chúa. Người giúp việc trong nhà ai cũng rất háo hức chờ đợi xem mặt nhị tiểu thư. Cả nhà không ai ghét bỏ Lý Tuệ Như trừ Lâm Hoàng Đông - em trai ruột của Triết - nhị thiếu của Lâm gia và Lâm lão phu nhân . Trước giờ , Lâm lão phu nhân luôn đồng tình hết mực với quyết định của mẹ Hoàng Triết nhưng lần này thì không. Không hiểu sao hai người họ không có chút thiện cảm nào với Lý Tuệ Như cả. Chính vì vậy, Lâm lão phu nhân nhất quyết không cho phép Lý Tuệ Như đổi sang họ Lâm nếu vẫn muốn làm con gái nuôi của gia đình này.
_______________
Thiên Nguyệt sau khi trở về nhà liền chạy lên phòng, trùm chiếc chăn màu trắng hồng kín đầu. Vì cô đang buồn vì suốt buổi trên máy bay hay lúc ra sân bay anh - Hoàng Triết không ở cạnh cô. Trước kia, dù anh ấy có khó chịu vì cô bám đuôi, nhưng vẫn đi cùng cô. Cô rất quý anh, muốn anh làm anh trai mình, chỉ muốn anh có người em gái duy nhất là cô. Bây giờ anh đã có em gái nuôi khác rồi, bỏ mặc cô.
Cô nhớ lại hình ảnh anh và cô em gái nuôi kia vui vẻ trò chuyện mà lòng cảm thấy khó chịu, bực tức.......
" Triết ca, em lần đầu đi máy bay, nên em sợ...sợ lắm.... hức...." - Lý Tuệ Như nũng nịu với Hoàng Triết.
Hoàng Triết luôn rất biết ơn em gái nuôi của anh đã "cứu" anh một mạng, lại rất thương cảm cho cô ấy vì từ nhỏ đã bị bố mẹ bỏ rơi . Chính vì vậy, để trả ơn anh sẽ bảo vệ, chăm sóc cho đứa em gái nuôi đáng thương này.
" Triết ca, bao giờ chúng ta sẽ về đến nhà. Em ngồi máy bay thấy khó chịu quá."
" Ngoan... sắp tới nơi rồi....."
.........
.........
Nghĩ lại Thiên Nguyệt cảm thấy thật khó chịu, uất ức đến phát khóc :" Cô ta còn được ở cùng nhà với Triết ca ca.....hức.....hức "!!!!!!!!!
...----------------...
Hôm nay, là ngày sinh nhật tròn 10 tuổi của Thiên Nguyệt. Vì nhà cô là danh gia vọng tộc, giàu có bậc nhất cả nước nên không có gì lạ khi có nhất nhiều doanh nhân của thành phố C đến chúc mừng. Một là làm thân thiết hơn với Mạc gia, hai là quen biết được nhiều đối tác hơn. Bữa tiệc được trang trí theo tông trắng hồng, hoa chủ yếu là hoa baby tạo cảm giác rất thư thái, thanh tao, mỹ miều. Đúng là bữa tiệc của thiên kim tiểu thư Mạc gia có khác .!!!!!!!!!
Hôm nay, Thiên Nguyệt mặc một bộ váy công chúa màu trắng, chân đi đôi giày cùng tông màu với chiếc váy, trên mái tóc cài một chiếc nơ đỏ rực. Vốn sở hữu làn da trắng hồng, mái tóc đen mượt mà, đôi môi đỏ mọng cùng đôi mắt to tròn đen láy khiến Thiên Nguyệt rất giống với nàng công chúa Bạch Tuyết nhưng kiều diễm và đáng yêu hơn nhiều.
Cô ngồi trong phòng, háo hức chờ đợi Triết ca ca của cô. " Không biết năm nay anh ấy tặng gì cho mình nhỉ?". Từ khi sinh nhật 5 tuổi, Hoàng Triết đều tặng riêng quà cho Thiên Nguyệt chứ không tặng chung với cha mẹ. Cô luôn coi đó là báu vật mà cất giữ cẩn thận. Tuy mỗi lần tặng, khuôn mặt của anh cực kỳ lạnh lùng pha chút cục súc.
" Nguyệt Nhi, mau xuống đây xem ai đến này" - mẹ cô từ tầng một cất giọng gọi cô. Cô biết chắc chắn rằng Triết ca của cô đã đến liền vội vã chạy xuống tầng.
" Tiểu Nguyệt đáng yêu của bác sinh nhật vui vẻ nhé !!!! Đây là quà của hai bác và em Hoàng Đông tặng cháu" - Vợ chồng Lâm phu nhân cùng tam thiếu gia bước vào.
Mọi người trong bữa tiệc đều đổ dồn lên Lâm gia. Vốn là hai gia đình vô cùng thân thiết nên bữa tiệc này chắc chắn không thể thiếu Lâm gia được.
Bước theo sau vợ chồng Lâm phu nhân là đại thiếu gia Lâm gia - Lâm Hoàng Triết và nhị tiểu thư Lâm gia - Lý Tuệ Như. Hai người cùng nhau bước vào trong sự bàn tán của mọi người.: " Kia hình như là con gái nuôi của Lâm gia đó, nhìn khá đáng yêu chứ bộ. ".
Thiên Nguyệt thấy chả vui tí nào khi Triết ca của mình đi với cô bé bên cạnh, nhưng cô đâu thể làm gì được. Cô bé đó hôm nay cũng mặc bộ váy màu trắng, chân đi đôi giày đen, nắm tay Hoàng Triết bước vào.
" Thiên Nguyệt, chị và Triết ca có...có món quà tặng em, mong em sẽ....sẽ thích nó!" ( Vì Lý Tuệ Như hơn cô 1 tuổi nên xưng là chị )
Tuệ Như lắp bắp nói. Hoàng Triết cũng không nói gì, khuôn mặt vẫn lạnh lùng như băng.
Hoàng Triết biết Lý Tuệ Như lần đầu tham gia bữa tiệc lớn như vậy sẽ sợ hãi nên mới nắm tay cô, cũng là một phần mong muốn của Lý tiểu thư.
Còn Thiên Nguyệt giờ đứng chôn chân tại chỗ, nhìn Triết ca nắm tay cô bé kia mà không ghét bỏ. Trước đây, cô toàn chủ động nắm tay anh nhưng anh luôn tỏ ra khó chịu. Và hôm nay món quà anh tặng cô không phải của riêng anh mà chung đυ.ng với người khác.
Thật khó chịu.........
Còn nữa, trước khi Lâm gia nhận con gái nuôi, thì chỉ có mình cô gọi anh là Triết ca mà bây giờ thì.......
Cả buổi tiệc, anh không đoái hoài gì đến cô mà chỉ chăm chăm bên cạnh Lý Tuệ Như. Vì lo cô ta sẽ bị lạc lõng và sợ hãi trước buổi tiệc đông người.
Thiên Nguyệt chỉ biết đứng từ xa nhìn anh và người con gái bên cạnh. Có lẽ đây là sinh nhật đáng buồn nhất của cô từ khi nhận thức được đến bây giờ. Ánh mắt đã đượm buồn, trong lòng như muốn khóc :" Lý Tuệ Như sẽ ở bên cạnh anh ấy hay sao?"
Một suy nghĩ ngây thơ của đứa trẻ 10 tuổi chỉ là đứng hay đi bên cạnh, quan tâm hay không quan tâm. Nhưng khi lớn lên, có lẽ điều đó không còn đơn thuần như thế, không chỉ là buồn mà còn hơn thế nữa........
...****************...
...ΩΩΩΩΩΩΩΩΩΩΩΩΩΩΩΩ...