Chương 1 – Cái duyên ngắn ngủi
Mùng 5 Tết 2016…
Haizzz – Tôi thở dài chạy vào phòng ông anh họ đang chơi game. Thằng em từ ngoài Bắc vào chơi Tết cũng đang ở đây.
Tôi : chơi sáng giờ à
Khánh : Ừm anh
Tôi: mẹ Tết gì cắm đầu vào game không thế
Khánh : Chút anh em mình đi cafe
Reng reng….- ngó điện thoại thấy chị T đang gọi.
Tôi : Alo em nghe chị
Chị T : đi Vũng Tàu chơi không ?
Tôi : hả ? Giờ à ?
Chị T : Ừ 3h đi, giới thiệu cho mày đứa em họ tao luôn
Tôi : hehe có nữa à
Chị T : Rồi sao đi không ?
Tôi : Từ đã, để em coi có bận gì không , gọi lại chị sau.
Cúp máy tôi quay qua hỏi thằng em, kệ ông anh đang chơi game.
Tôi : đi Vũng Tàu với anh không ?
Khánh : Không anh, anh đi chơi với bạn đi rồi về anh em mình chơi ở nhà.
Tôi : Ừ
Gọi lại cho chị T rồi dọn đồ chạy qua bên dãy trọ – Tôi ở trọ ở chỗ chị T đang là chủ, nhà tôi đang ở là bên Nội ở ngoại thành của Sài Gòn. 2h30 tập trung bên đó.
Tôi mặc cái áo thun tay dài màu đỏ, chạy chiếc jupiter màu đỏ. Chưa thấy ai tập trung cả, nên ngồi cầm điện thoại xem lung tung các thứ. gần 3h chị T về tới, chị chở nhóc Bờm là con nuôi của chị và em – em là em họ của chị , là cô của nhóc Bờm.
Chị T : nè đây là H, còn đây là K, chút thằng K nó chở em đi.
Tôi im im cũng không nói gì, nhìn em, em đeo khẩu trang che kín mặt, dáng người em không cao, tóc em ánh lên màu đỏ, chắc là nhuộm.
Tôi nhắc cái ghế cho em ngồi , còn chị T đi vào dọn đồ, rủ thêm cả thằng L đi nữa, vậy là nhóm chúng tôi có 5 người.
Em hỏi : ủa anh sinh năm bao nhiêu
Tôi tự tin trả lời : 95 em
Em cười khửa khửa : vậy gọi chị đi nhóc, 93 nè
Tôi chường cái bản mặt quê ra : hả ?
Chị T ra tới cũng nói : bộ mày không nói 96 được hả con kia, hơn có 1,2 tuổi chứ có sao
Rồi hai người đó cười còn tôi thì quê quá nên im luôn. Chuẩn bị xong xui hết rồi thì bắt đầu lên đường.
Tôi : Giờ đi đường nào chị ?
Chị T : đi đường Suối Tiên đi cho ít cảnh sát
Tôi : Vậy chờ chị ở Suối Tiên nha, em đi trước
Chị T : Ừ
Tôi phóng xe nhanh chở em phía sau ra Suối Tiên. Đường ra Suối Tiên cũng xa, tôi và em không ai mở lời câu gì cả. Đi đến gần tới thì em mới hỏi tôi.
Em : ủa nhà ở HM hả ?
Tôi : Ờ
Em : Rồi sao mà ở trọ ở chỗ chị T ?
Tôi : Thì đó là bên Nội, giờ tự lập
Em : Nhà tui ở Q12 nè
Tôi : Vậy à
Trò chuyện làm quen một hồi rồi cũng đến Suối Tiên. Tìm quán nước nào ngồi đợi bà T, vì tôi chạy khá nhanh. Tấp vào 1 quán bên hông ST. Cái quán có ghế bàn nhựa màu đỏ, phía trên là dàn hoa giấy màu hồng cùng ông chú vui tính. Gọi 2 chai Olong và 1 gói thuốc, tôi xin wifi rồi đọc cho em. Vậy đó, 2 đứa 2 cái điện thoại bấm bấm gọi cho bà T là đi đến chưa, gọi không được, chắc đang chạy xe .
Quán không có ai nên ông chú ra ngồi nói chuyện với tôi và em, ghẹo tôi và em là đang đi hẹn hò hay gì. Em cười.
Tôi : mới gặp nhau thôi chú à.
Chú : Mày xạo mày, chạy xe ôm xà nẹo vậy mà mới gặp nhau.
Tôi : Ôm hồi nào trời, nắng nóng muốn chết.
Chú : Thanh niên bọn mày, hiểu quá mà.
Em gọi được cho chị T, nói là đi tới ngã ba Vũng Tàu rồi, trời ạ, vậy mà kêu hẹn ở ST, làm 2 đứa ngồi chờ. Tôi gọi tính tiền, móc bóp ra định đưa thì em đã đưa cho chú mất rồi, chắc em làm thế để giữ được chức “ chị “ với tôi đây mà.
Hai đứa chào ông chú rồi lên đường. Gặp bà T ở ngã ba Vũng Tàu rồi cả bọn đi chung. Trên đường đi tôi chạy 50 60 vì để canh CAGT, sợ lắm vụ này thì sẽ mất vui.
Trên đường thì tôi và em cũng trò chuyện nhiều hơn, em xưng hô với tôi bằng tên, hỏi về trường lớp, học hành, tôi thì hỏi về công việc của em. Mà công nhận, em nói chuyện thấy ghét lắm, tôi thì cũng không ấn tượng gì, tính vốn trầm, ít nói lại thành ra nói nhiều cùng em luôn. Lâu lâu có tăng giảm tốc độ đột ngột, vượt đèn đỏ này nọ khiến em phải lấy tay tựa vào lưng để giữ lại thăng bằng, em tuyệt đối không dịnh tay vào eo tôi, em biết giữ ý tứ với người con trai lạ.
Tôi đùa vui : Ờ thì đôi khi cũng cần phá luật tí để cho mọi việc nó suông sẽ ( ý nói là chạy nhanh, vượt đèn đỏ )
Em lại cười khửa khửa.
Tối đó đến bãi sau VT, vì tôi chạy nhanh nên không biết bà T với thằng L đang ở đâu nữa. Dừng xe ở bãi sau VT gọi hỏi thì bà T bảo dừng lại tập trung ở quán cafe lề đường trên đường Hạ Long. Mày mò hồi cũng đến chỗ tập trung. Cả bọn bàn nhau chỗ ngủ nghỉ, chỗ ăn uống. Giá phòng mua này ở VT bề hướng ra biển là từ 2 triệu bạc rồi, sâu và xa bên trong TP thì giá cũng 900-1 triệu rồi, cắn răng mà chịu để có chỗ tắm rửa , ngủ nghỉ. Rồi tôi và chị T đi set up đồ ăn.
Chị T đưa tiền tôi cầm, chị thì chở tôi vào các khu chợ tìm đồ ăn. Chúng tôi chọn cách tự nướng ăn ở bãi biển, nên mua cá , bia, cái bếp nướng , chén đũa, v.v….
Xong xui thì chúng tôi chạy dọc bãi biển tìm chỗ vắng chút để trải áo mưa ra ngồi. Em và chị T thì ngồi nướng cá, thằng L cái miệng lẹt chẹt vui tính nên chọc phá cả bọn, nhóc Bờm thì say xưa với cái điện thoại rồi vài sâu xúc xích tự nướng ăn.
Chị T : Thằng K nó nắm tiền đó, tối nay bọn mày muốn ngủ phải hỏi ý kiến nó, không nó cho nằm đương hết.
Thằng L : A, nâng ly chúc mừng trụ cột
Cả bọn dô 1 cái .
Em nói : Trụ cột coi chừng cong cột
Tôi trố mắt nhìn cả bọn rồi cười.
Cá nướng xong 2 con, tôi ngồi cũng gần em nên 2 đứa ăn 1 con , L, chị T ăn con bên kia, nhóc Bờm thích ăn bên nào thì ăn.
Tôi có dẻ một miếng cá đút cho em ăn, em cũng ngại ngùng há miệng ăn miếng cá. Thằng L thấy vậy la lên.
L : biết bao nhiêu người không đút là sao, phạt !
Cả bọn lại nâng ly, tôi cũng gạt điếu thuốc lại một bên, nâng ly cùng mọi người.
Cả bọn cùng đùa vui với nhau. Em cầm điện thoại bật đèn để nhìn rõ mà nướng cá, tôi thì thả những làn khói ngắm nhìn mọi thứ, con đường, bãi biển, dòng người … và em.
Em có dẻ cho tôi một miếng cá, chưa kịp ăn thì em rút lại bỏ miệng ăn mất. Thằng L chọc quê tôi. Rồi em lại dẻ một miếng khác đút tôi ăn. Thế là em bị phạt uống , thẩm phán tất nhiên là thằng L rồi.
Cá hết rồi, tôi được chỉ định đi mua thêm đồ nướng vì tôi là “ trụ cột “ mà. Rồi em cũng bị đùn đẩy đi chung với tôi, em từ chối nhiều nhưng cứ bị ép nên em đành phải đi mua cùng tôi. Em sợ tôi say nên nhắc nhở chạy cẩn thận. Bọn tôi uống bia ít để giữ tỉnh táo, nên chỉ mua thêm đồ nướng thôi. Nào là mua thêm bạch tuộc, do em lựa từng con một, mua thêm sò lông nướng. Đường về thì tấp vào quán nước mua 2 ly cafe để em đi vệ sinh luôn. Chúng tôi không nói gì nhiều cả, đúng hơn là tôi không biết phải nói gì với em cả.
Quay về ngồi uống cũng gần 12h . Chị T và thằng L bắt đầu đi vào TP tìm phòng nghỉ. Tôi và em , nhóc Bờm ở lại chờ. Trời nổi gió làm tôi rất lạnh, người tôi run, lại thấm bia nữa. Em ngồi dựa vào thành bậc ngồi. Tôi cũng lại bên em ngồi dựa vào thành bậc.
Em ngại ngùng xua tôi ra : Gì vậy ba ?
Tôi : lạnh quá, ngồi gần cho ấm.
Rồi tôi tựa đầu lên bậc thềm nhắm mắt lại. Tôi không biết mình đã nằm đó được bao lâu nữa, chỉ biết là tôi đã chìm vào giấc ngủ thật sự. Lúc tỉnh dậy em vẫn còn ngồi bên tôi.
Em hỏi : lạnh lắm không ?
Tôi : Có
Em cởi chiếc áo khoác em đang mặc ra cho tôi, em lấy áo khoác jean ra khoác cho bản thân mình.
Em nói : sợ mấy người trúng gió thôi.
Tôi mỉm cười nhận lấy mặc vào, không bớt lạnh da thịt là mấy, nhưng tôi cảm thấy ấm áp trong lòng, ít ra, em cũng không ghét tôi.
Chị T và thằng L cũng về, tìm được phòng đôi sâu trong TP giá 900. Tạm ổn, cả bọn thu gon rác, dọn dẹp. Rồi lên đường về phòng vừa mướn được. Cũng hơn 12h rồi, em và mọi ngừoi tắm . Còn tôi đi xuống tìm được bộ bài đem lên đánh. Chơi vui 2k 4k thôi. Vậy mà tôi bay cả 30k. Nghỉ chơi. Cả bọn làm việc linh tinh một hồi, tôi đang nằm bấm điện thoại thì em đứng trên giường đi đi lại lại, em đuổi tôi qua cái giường gần phía máy lạnh, vì em bị viêm xoang, em đá đá tôi, tức quá nên tôi kéo tay em, em ngã nằm đè lên cả người tôi luôn. Cả bọn ồ à lên cười, em tức tối tát tôi mấy cái rõ đau, đừng dậy đạp đạp tôi, tôi xoay người lại đưa lưng cho em đạp cho hả giận mới thôi.
Tôi kéo 2 cái giường đôi lại sát nhau. Nữ ngủ bên kia, nam bên này quay đầu vào nhau. Vì phòng chỉ có 2 cái mềm và 4 cái gối thôi, nên tôi mới nghĩ ra cách là nằm chung 1 gối với em, tiết kiệm 3 gối kia cho mọi người, thật ra là cái cớ để được nằm ngay em thôi. Em lúc đầu cũng từ chối, không chịu, nhưng tôi lì, nên thành ra em miễn cưỡng nằm cùng một gối với tôi.
1h40 khuya rồi, tôi ngửa cổ lên nhìn thì thấy em đang xem gì đó mà cứ cười khúc khích hoài, tôi mới nói em cho tôi 1 tai phone để nghe chung , em đưa. Xem một hồi thì em tắt đi rồi bật nhạc để nằm ngủ. Trong không gian tối mờ mờ có ánh đèn của nhà vệ sinh hắt ra, tôi vẫn xoay đầu hướng lên em , hít hương thơm từ tóc của em, nhè nhàng. Em cũng lâu lâu xoay qua chạm vào ánh mắt tôi rồi lại xoay đi với vẻ mặt khó ưa. Vướng tai nghe vào tóc em, làm em khó chịu nên tôi cũng gỡ trả lại em.
Cả phong chắc cũng không ai ngủ được, mà cứ nhắm mắt nằm đó mà thôi. 4h thì mọi người mới chợp mắt hẳn . Sáng 7h tôi dậy, mọi người vẫn còn đang ngủ. Tôi đi ra khỏi khách sạn , xách xe chạy lòng vòng với nhiều nổi niềm trong lòng, dừng tại một quán cafe nhỏ , đốt điếu thuốc rồi suy nghĩ về cuộc đời mình…như một thằng đàn ông .