Chương 8: Không dám để tình cảm này lún sâu

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

BÀI HÁT THỨ TÁM

Kể tiếp chuyện liên quan đến Từ Thanh Viễn thần tốc theo đuổi Hướng Tình Tình trên weibo qua bài hát không có tiết tháo《 Bài hát dành cho cẩu độc thân 》sau này đây.

Ngày đó, Hướng Tình Tình trả lời weibo của Từ Thanh Viễn xong liền tắt máy, thẳng cho tới khi buổi chiều trở về từ thành phố N đến nhà cũng không có can đảm mà mở lại.

Không dám để tình cảm này lún sâu, chỉ dám nằm mơ một chút. Quẻ không tính được, sợ thế sự vô thường.

Trên đường trở về, Hướng Tình Tình mơ mơ màng màng ngủ, những lời này một lần nữa lặp lại đứt quãng trong đầu cô: Không dám để tình cảm này lún sâu, chỉ dám nằm mơ một chút.

Bởi vì nếu thật sự ôm mong đợi, lại e sợ chỉ là nằm mơ.

Buổi chiều hôm đó về đến nhà, Hướng Tình Tình nắm thật chặt điện thoại di động tắt máy đã rất lâu, không nghe mẹ Hướng hỏi vấn đề vì sao không mở máy cũng không trả lời điện thoại, ánh mắt đờ đẫn mà bay một đường lên lầu tới phòng của mình.

Lưng dán lên cửa lạnh băng, ngón tay nhẹ chống lên cái trán nóng hổi. Nhìn mặt kính điện thoại bóng loáng phản chiếu ra gương mặt đang lo sợ của mình, Hướng Tình Tình hít một hơi, mở nguồn điện thoại, ngón trỏ thuần thục mở weibo ra.

Rất lâu... Không, phải lâu như vậy, chờ thật lâu mới bình tĩnh được.

Hít sâu một hơi, Hướng Tình Tình nói với bản thân là phải bình tĩnh, bất kể kết quả là gì cũng không thể khóc nhè. Ngàn vạn lần không thể vì vậy mà khóc nha... Coi như là anh ấy nói lỡ tay tag sai người đi cô cũng không được khóc.

Bỏ qua mấy cái tag che trời lấp đất kia, cô nhìn lướt qua tin mục tin nhắn riêng.

Á, nhìn thấy tin nhắn của đại thần 0.0

【QIN Duệ Thần _: Thông báo trên weibo nhiều quá, có thể trực tiếp thêm WeChat, WeChat XXXXXXXX. 】

Hướng Tình Tình luống cuống tay chân thêm WeChat của Từ Thanh Viễn. Vốn còn tưởng rằng phải đợi rất lâu, kết quả chỉ mới vài giây đã được chấp nhận!

Tin nhắn của anh cũng được gửi qua trong vài giây.

【 Hoa Hướng Dương: Anh làm vậy là có ý gì?

QIN: Em nghĩ là ý gì? 】

Từ Thanh Viễn càng ngày càng phát hiện chọc Hướng Tình Tình khiến anh cảm thấy rất hứng thú.

【 Hoa Hướng Dương: Em OVQ

Hoa Hướng Dương: Em rất nghiêm túc đó, ý của đại thần có phải ý của em hay không, ý của em có phải ý của đại thần hay không?

QIN: Đúng vậy, nếu không thì?

Hoa Hướng Dương:? 】

Hướng Tình Tình càng lúc càng cảm thấy việc này một chút cũng không vui nha.

【QIN: Nghiêm túc. Rất khó tin, đúng không?

Hoa Hướng Dương: Ừ......】

Không phải là rất khó tin. Mà căn bản là không tin được! Từ Thanh Viễn là người nào? Học trưởng phong vân của đại học N, bị một học muội vô danh kéo xuống trần gian? Trên mạng, bất kể là tiểu phấn hồng [1] hay minh bạch nhỏ [2] hoặc cao thấp lớn bé đều đã từng nói sẽ sinh khỉ con cho anh hay cầu được gả các loại, hết thảy đều hoàn toàn bị anh xem nhẹ.

Cho nên, cô là có tài đức gì mà có thể được anh chú ý? Bởi vì đẹp trai?

【 Hoa Hướng Dương: Có thể hỏi lý do không?

QIN: Ừ.

QIN: Em có tin vào rung động từ cái nhìn đầu tiên không?

Hoa hướng dương: Tin! 】

Hướng Tình Tình tin vào cái cảm giác đó, tin việc vừa nhìn thấy đã yêu. Chỉ bởi vì nghe thấy giọng nói của anh, chỉ bởi vì âm thanh đó đâm xuyên qua trái tim cô, từ đó giọng nói của nhũng người khác liền không có cách nào lọt vào tai cô được, những thứ kia so ra đều kém hơn cảm giác lần đầu tiên đó.

Từ Thanh Viễn nhìn đến những lời này, khóe miệng không khỏi nhếch lên một vòng cung nho nhỏ. Ngón tay lưu loát xóa đi một đoạn chat vốn đã được đánh ra cẩn thận.

Căn bản anh cùng Hướng Tình Tình vốn không phải là gặp nhau lần đầu tiên. Cô gái nhỏ này rất lợi hại, trừ người quen của cô ra, người khác căn bản không biết cô còn là một coser.

Lần đầu tiên lúc Từ Thanh Viễn gặp Hướng Tình Tình, có lẽ là ở nhà ăn của đại học N. Khi đó anh vừa mới học xong năm nhất, cùng bạn cùng phong ăn cơm trong nhà ăn, thẻ cơm để bên mép bàn bị bạn học va vào mà rớt xuống, anh vừa định nhặt lại thì bị một người khác làm trước.

Hướng Tình Tình nhặt thẻ cơm của Từ Thanh Viễn hoàn toàn là theo bản năng, sau khi nhặt lên xong căn bản không nhìn chủ nhân của nó liền trực tiếp để lên bàn.

Từ Thanh Viễn nhìn sau gáy của nữ sinh đó, lịch sự nói một tiếng: "Cám ơn."

Hướng Tình Tình vẫn không có nhìn về phía anh, chẳng qua chỉ đơn giản khoát tay một cái tỏ ý không có chuyện gì, cùng với sinh viên nam cao gầy đứng bên cạnh vừa nói vừa cười.

Khi đó, anh cho rằng Hướng Tình Tình là sinh viên mới của trường bọn anh, còn sinh viên nam kia là bạn trai cô, không nghĩ tới gần đây mới biết được anh ta là anh trai cô.

Lần thứ hai Từ Thanh Viễn nhìn thấy Hướng Tình Tình là ở buổi triển lãm. Anh tận mắt thấy được một tiểu cô nương xinh đẹp trong vòng một tiếng ngắn ngủi biến thành soái ca Nhật Bản Kuroko Tetsuya [3]. Chuyện học tập của Hướng Tình Tình lúc đó hẳn là nặng, ở khu vực khách quý nghỉ ngơi cô còn không quên mang theo bài tập, cúi đầu cặm cụi làm.

Ừ, khi đó anh đứng ngay bên cạnh cô, mà Hướng Tình Tình đang chăm chú làm bài tập hiển nhiên vẫn như cũ cũng không nhìn anh lấy một cái

*

Tác giả có lời muốn nói:

Đau lòng cho đại thần một giây, không thể nhiều hơn nữa.

Chương này còn có tên, tôi chìm đắm trong bài tập không nhìn thấy anh,

OVO Các nhóm tiểu khả ái, bình luận tối hôm qua thật giống như bị nuốt trọn...

*

Chú thích:

[1] Tiểu phấn hồng - phụ nữ trẻ cỡ 20 tuổi (từ mạng) Xem thêm: Little Pink

[2] Minh bạch nhỏ - đề cập đến những người có mức độ thấp hoặc không có ý thức về sự hiện diện trên mạng xã hội. (từ mạng)

[3] Kuroko Tetsuya

Chỉ Hát Cho Em Nghe - Chương 8: Không dám để tình cảm này lún sâu