Lúc nó đang chạy loăng quăng khắp trường tìm San San thì nó nhìn thấy con bé vừa đυ.ng mặt nó trên lớp. Nhưng mà con bé đó không ở một mình. Nó đang bị một toán người khác vây lấy.
-"Này Vương Phong Linh . Hội của mày cũng ghê nhỉ? Dám tranh giành lợi nhuận của bọn tao cơ đấy. Nói cho mày biết. Chị Băng Băng chỉ tin dùng bọn tao. Mày đừng có thấy lợi mà ăn theo." Thiên Kiều đẩy vai Phong Linh, nhếch mép cười đểu.
-"Tao không ăn theo" Phong Linh bực bội nhưng vẫn cố nín nhịn. Hình như nó không dám manh động gì. Phong Linh ở trong trường cũng nổi tiếng là không đơn giản, nhưng Thiên Di thắc mắc không hiểu sao Phong linh lại như thế.
-"Bây giờ," Thiên Kiều lên lạnh lùng,"Tao muốn mày lập tức rút khỏi thế lực của bọn tao. Vì mày mà tiền thù lao của bọn tao ngày càng hạn hẹp"
-"Không. Chuyện này thì không thể?"
-"Mày... Được. Đã thế tao cho mày biết tay. Xông vào bọn mày." Thiên kiều tức giận ra hiệu cho bọn còn lại.
-"Khoan đã." Thiên Di Lên tiếng khiến bọn kia ngạc nhiên quay ra.
-"Mày...Chu Khánh Thiên Di?"
-"Thì sao?"
-"Con bé này láo nhỉ? Không khiến mày xen vào chuyện bọn tao. Nếu mày dám xen vào thì tao cho mày bò về nhà đấy con ạ." Thiên Kiều ra oai nạt nộ Thiên Di. Nhưng nó chỉ đảo tròn con mắt. Sáng tới giờ đã 2 lần bị dọa rồi. Bọn này thật biết dọa nạt người khác. Nó làm lơ con bé đó, đi về phía Phong Linh.
-"Tớ nghe hết rồi. Nếu có lí do gì cậu cứ nói. Việc gì phải nhương bộ bọn nó." Nó hỏi. Nhưng Phong Linh chỉ nhăn mặt vẻ không vừa ý.
-"Mày đừng xen vào"
-"Sao lại không. Số tớ sinh ra là để lo chuyện bào đồng đấy." Nó cười đáp." Không muốn nói lí do cũng được. Tớ thấy thích cậu rồi đấy."
-"Mày thích là chuyện của mày."
-"Này. 2 Đứa mày. Dám lơ tao hả?" Thiên Kiều mặt bừng bừng sát khí hét lến." Xông lên bọn mày."
Thiên Di nói với Phong Linh một câu. ""Tự cứu mình đi đã" là bọn kia đã xông vào 2 đứa nó. Gần chục đứa hùng hổ như muốn cào nát mặt bọn nó vậy. Nhưng Thiên Di chỉ đưa chân đá cho con bé gần nó nhất một cái. 5 đứa nữa xông vào nó. Trước đây cũng có lần một mình nó đánh nhau với gần chục đứa, mà bọn kia chỉ toàn con trai. Giải quyết đống này thì đơn giản với nó quá. nó hết đá đứa này lại quật ngã đứa kia làm cả bọn con gái đều ngã ra đất. Phong Linh cũng không phải vừa. Một mình nó đánh với 4 đứa còn lại. Thiên Di định giúp nhưng Phong Linh ra hiệu để mặc nó. Đúng lúc đó thì một đứa con gái dùng con dao nhỏ định đâm Thiên Di từ đằng sau. Thiên Di né kịp nhưng vẫn bị con dao lướt qua ở cánh tay. Máu nó nhỏ giọt làm nó tức điên lên. Đánh lén hèn hạ như thế không tha được. Nó nhảy lên đá vào mặt con kia một quả làm con bé đó ngã lăn ra. Chỉ một lúc sau cả bọn kia đã bò dậy kéo nhau bỏ chạy.
Phong Linh nhìn thấy Thiên Di vì nó mà bị thương thì tái mặt.
-"Sao mày lại làm thế?" Phong Linh hốt hoảng hỏi nó.
-"Không sao?" Thiên Di cười gượng cho Phong Linh an lòng. Nhưng cánh tay nó tê rát làm nó chỉ muốn khuỵu xuống thảm cỏ. Phong Linh đỡ nó, nặng giọng trách mắng, nhưng nó biết, Phong Linh Vì thấy áy náy nên mới như thế.
-"Không nói nữa. Tao...tớ đưa cậu vào phòng y tế". Phong Linh cõng Thiên Di, đi vội vã, dấu đi đôi mắt rớm nước. Còn Thiên Di chỉ khẽ cười, rồi lịm đi