Vương An nghĩ tới nghĩ lui, chuyện này chỉ có thể giao cho Shanna đi làm.
Nhân tài cao cấp nhất, tất nhiên là vì phục vụ cho đám người giàu có nhất, vô luận lĩnh vực nào đều là như thế. Hoặc là ở các nơi trên thế giới còn tồn tại một ít cao nhân có được năng lực siêu phàm nhưng lại không có tiếng tăm gì trà trộn ở giữa phố phường dân chúng. Nhưng cao nhân như vậy thân mình cũng đã xem nhạt danh lợi, muốn trả giá để bọn họ phục vụ cho mình... nói dễ hơn làm?
Tựa như có rất nhiều lão Trung y thần kỳ, ngươi đi tìm ông ta xem bệnh không có vấn đề, nhưng nếu ngươi muốn ông ta làm bác sĩ riêng cho ngươi, vậy chẳng phải dễ dàng. Ở Trung Quốc có không ít người ngay cả thể diện người lãnh đạo quốc gia cũng không cho.
Bản thân Shanna liền sinh ra ở trong gia đình thừa thãi. Mẹ nàng là cháu gái ruột của nhân vật truyền kỳ trong hắc bang người Hoa ở nước Mỹ, cha là người Italy. Tuy rằng không thể nào khảo chứng, nhưng cha Shanna khăng khăng chính mình là hậu duệ trực hệ của gia tộc Medici, hơn nữa Shanna cũng xác thực là họ Medici.
Xuất thân của Shanna cũng không phải nguyên nhân khiến hắn lúc trước thành lập quan hệ kỳ lạ với nàng, Vương An thậm chí căn bản không thèm để ý xuất thân của Shanna. Làm cho Vương An hơi có chút cảm thán là, đồng dạng xuất thân từ trong gia đình có được sức ảnh hưởng về chính trị và kinh tế, một người bị Vương An hoài nghi, một người khác lại sâu chịu tín nhiệm.
Tuy rằng Vương An không cần giải thích với Shanna điều gì, nhưng Shanna không có khả năng không có nghi hoặc gì. Vì cái gì muốn cho một đứa bé nhìn qua không hề quan hệ với Vương An hao hết tâm tư đi tìm lão sư, toàn tâm bồi dưỡng? Shanna là một phụ nữ hay có nhiều suy nghĩ, hơn nữa có chút để tâm vào chuyện vụn vặt. Cùng với làm cho nàng ở nơi nào tò mò rục rịch, nói không chừng còn có thể làm ra một ít chuyện khiến cho Vương An trở tay không kịp, không bằng trước đó giải trừ nghi hoặc của nàng.
Nói cho nàng đây là sư đệ nàng, lực chú ý của Shanna sẽ chuyển dời đến trên người sư đệ của nàng, mà sẽ không đi suy nghĩ miên man, có thể bớt đi rất nhiều rắc rối không cần thiết.
Vương An tin tưởng, Shanna khẳng định sẽ tràn ngập hứng thú với vị sư đệ này của mình, nàng chắc chắn sẽ tự thân đến Trung Quốc nhìn một cái.
Vấn đề chính là ở trong suy nghĩ của Shanna, nếu Vương An có thể thu một đệ tử, vậy không có lý do gì không gặp nàng, đây là một cái phiền toái.
Vốn Shanna ở nước Mỹ, Vương An không đi gặp mặt nàng còn có rất nhiều lý do, mà Shanna cũng có thể thay hắn tìm ra rất nhiều giải thích. Nhưng nếu nàng chạy tới Trung Quốc, làm người Vương An tín nhiệm nhất, Vương An lại trốn tránh không đi gặp nàng, chuyện này nên giải thích thế nào? Vương An cũng không hi vọng Shanna sẽ ở vấn đề Vương An có tín nhiệm nàng không suy nghĩ miên man.
Vương An không thể làm cho Shânn biết hiện trạng của mình. Bởi vì khi mình trước sau như một bảo trì hình tượng ở trong lòng Shanna, trước lúc cảm giác mình mang đến cho nàng không có biến hóa, hắn có thể bảo đảm cảm giác Shanna đối với hắn, tình cảm đối với hắn, cùng với tín nhiệm mà hắn phó thác cũng sẽ không có vấn đề gì. Nhưng nếu mình biến thành một đứa bé đây?
Việc này tuyệt đối sẽ là chuyện Shanna nhìn thấy sẽ vô cùng vui vẻ, còn hắn sẽ vô cùng khó chịu. Vương An có thể tưởng tượng, nếu Shanna biết hắn hiện tại chỉ là một đứa bé thế này, nàng nhất định sẽ nghĩ đến rất nhiều phương pháp để bắt hắn, việc đó nhưng là trạng huống so với còi của Vương Tiểu Mạt càng làm cho người thống khổ.
Vương An không có tính vẫn mãi giấu diếm, hắn sớm hay muộn cũng sẽ một lần nữa dùng dáng vẻ hiện giờ của mình đi đối mặt Shanna.
Toa An Na có thể tìm được sư phụ thích hợp cho mình, điểm này là không thể nghi ngờ. Vương An tuy rằng thường xuyên phê bình và răn dạy biểu hiện ở trên thị trường tài chính của nàng, nhưng cũng không hoài nghi thủ đoạn vận dụng tài nguyên cùng với năng lực sưu tầm tin tức của nàng.
Viết xong tin nhắn, nhìn kĩ một lần, sau khi xác định không có sơ hở gì, cũng thuyết minh rõ ràng yêu cầu của mình, Vương An mới gửi tin nhắn đi ra ngoài.
“Giữa trưa chúng ta sẽ đi ăn KFC.” Vương Trung Thái đi vào phòng Vương An nói.
Vương An vừa mới thoát ra hộp thư, sau đó tắt máy tính đi, suy nghĩ nói:“Ba ba, khi giao lưu với đứa bé ba hẳn là nên hỏi nó thích thứ gì, như vậy mới có thể vui vẻ giao lưu với con cái. Không phải đứa bé nào cũng thích ăn KFC, con sẽ không thích ăn, Vương Tiểu Mạt mới thích ăn.”
“Được rồi, ba ba sai lầm rồi, vậy chúng ta sẽ đi ăn McDonald.” Vương Trung Thái ôm lấy Vương An, cười to, “Được rồi, đùa con thôi...... Đi ăn cơm Tây đi, thịt bò phi lê được chưa?”
Tiết thanh minh Lý Vân về quê đi tảo mộ. Chuyện tảo mộ này đa số đều do đàn ông tới làm, nhưng mà vợ chồng Triệu Phương Hoa chỉ có hai đứa con gái, không có con trai,mà con gái lớn đã gả đến Đài Loan, cho nên việc tảo mộ liền từ Lý Vân tới làm, để lại Vương Trung Thái ở nhà chiếu cố đứa nhỏ. Chỉ là trù nghệ của Vương Trung Thái thật sự không được tốt lắm, hắn buổi sáng nấu bát mì sợi, kết quả ba người đều không có ăn nổi. Cho nên Vương Trung Thái quyết định ở trước khi vợ mình trở về, còn là mang bọn nhỏ đi bên ngoài ăn.
“Con không ăn thịt bò phi lê, con muốn ăn KFC, hơn nữa con muốn ăn cả McDonald!” Vương Tiểu Mạt vội vàng rời khỏi đàn piano, chạy tới nói, sợ ba ba và em trai đã có quyết định.
“Ngươi chỉ là thích có McDonald gì đó nhất đặt ở trước mặt ngươi mà thôi. Ta lại chưa thấy qua ngươi ăn bao nhiêu.” Vương An kiên quyết phản đối ăn loại thực phẩm dầu rán này.
“Vậy con muốn ăn một đĩa thịt bò phi lê thật lớn! Hơn nữa con còn muốn đầu bếp đẩy xe lại đây, làm cho con tự nướng!” Vương Tiểu Mạt hơi suy nghĩ lại nói.
Vương Tiểu Mạt rất hiếu động, hơn nữa đối với việc tự mình ra tay luôn luôn tràn đầy hứng thú. Bắt đầu từ lúc Vương Trung Thái và Lý Vân tuyển một nhà hàng cơm Tây xa hoa để kỉ niệm ngày kết hôn, còn dẫn theo Vương Tiểu Mạt và Vương An cùng đi. Sau lần đầu bếp ở làm bò phi lê thì nướng ngay ở hiện trường, Vương Tiểu Mạt đi bất cứ nhà hàng nào có bò phi lê, đều sẽ kêu người phục vụ đi gọi đầu bếp tới...... chỉ là yêu cầu của nàng ở hầu hết thời điểm đều không chiếm được thỏa mãn.
“Một đĩa thịt bò phi lê thật lớn là không có khả năng, cho con tự nướng cũng không có khả năng, con không nhớ rõ lần trước con thiếu chút nữa thì đem thịt bò phi lê ném lên trên mặt em trai con à?” Vương Trung Thái lôi kéo cánh tay con gái, “Đi trước công viên chơi một lát.”
“Con đây muốn đi công viên lớn nhất kia, hơn nữa con muốn ngồi tàu lượn siêu tốc, con muốn......”
“Vương Tiểu Mạt, ngươi có thể đừng làm bất cứ chuyện gì đều đưa ra vô số yêu cầu được không?” Vương An nói.
“Không thể...... chị còn muốn chụp ảnh chung với cá mập. Đúng rồi, ba ba, con có thể mặc đồ lặn xuống chơi với cá mập không?” Vương Tiểu Mạt vô cùng chờ mong nói.
“Có thể a, con vừa mới xuống liền bị cá mập một ngụm nuốt mất.”
Vương Tiểu Mạt đứng ở cửa, do dự một chút, thế này mới tiếp tục đi phía trước. Mặc đồ lặn quả thật là chơi rất vui, nhưng nếu bị cá mập ăn làm sao bây giờ? Vậy sẽ không còn được gặp lại em trai, thật đáng sợ.
Năm 2005 tiết Thanh Minh còn chưa có trở thành ngày nghỉ pháp định. Cả nhà Vương Trung Thái hưng phấn bừng bừng ra ngoài vui chơi, nhưng mà đối với rất nhiều người đối mặt với mộ phần thì hôm nay cũng không phải một ngày vui vẻ.
Một chiếc Rolls-Royce thật dài màu đen ở dưới sự vây quanh rất nhiều chiếc xe sang trọng màu đen khác, ngừng lại ở trước một nghĩa trang dưới núi Minh Nguyệt.
Nơi này là phần mộ của Vương An.