Đá thạch anh được chạm khắc và khảm nạm thủ công tỏa ra tia sáng mê người, tựa như cửa sổ hẹp dài của giáo đường cổ lão thời Trung Cổ mang theo cổ xưa và lịch sử. Màu sắc của thủy tinh có chút u ám, làm cho ánh sáng chiếu vào phòng có một loại sáng bóng làm say lòng người, chiếu ở trên cơ thể phụ nữ trắng noãn mê người. Shanna mặc nội y lace màu tím, nghiêng người nằm ở trên sô pha màu ngà trắng có phong cách Baroque, phía trên bức tường đằng sau lò sưởi treo một bức tranh sơn dầu hình Đức mẹ đồng trinh hiền dịu và điềm tĩnh.
Sau khi mở ra tin nhắn, nhìn thấy một bộ ảnh chụp như vậy, Vương An không nhịn được phải bật cười. Shanna là con lai, một nửa là dòng máu người Hoa, một nửa là dòng máu người Italy, mặt mày thanh tú, dáng người mềm mại mảnh mai, cũng không có thô ráp như đa số phụ nữ Âu Mỹ trong ấn tượng của mọi người, dáng người của nàng rất tốt. Nhìn thấy một cơ thể động lòng người như vậy, Vương An mới giật mình ý thức được, ý thức cùng với tâm lý con người là sẽ bị thân thể ảnh hưởng. Bởi vì khuyết thiếu đầy đủ nội tiết tố nam kí©h thí©ɧ, Vương An không khỏi có chút tiếc nuối, cảm giác vì phụ nữ mà thanh xuân nảy mầm thật tốt a, đáng tiếc chính mình còn phải chờ thêm vài năm. Chỉ là không biết Shanna gửi loại ảnh chụp này tới, có thể trợ giúp kí©h thí©ɧ chính mình dậy thì sớm hay không?
Shanna vẫn như cũ không biết hiện trạng của Vương An, nàng gửi tấm ảnh chụp này tới, hiển nhiên là ở nhắc nhở cùng ai oán một chuyện, nhưng chuyện này cũng có thể xem là trạng thái khẩn cấp?
Vương An không có lập tức xem nội dung mấy tin nhắn còn lại của nàng, mà là vào vài cái trang web nhìn một lát, sau đó mới xem nội dung tin nhắn tiếp theo của nàng.
“An quân, hết thảy vẫn tốt chứ? Ba năm không thấy, có chút thanh, cũng không biết anh hiện tại là bộ dáng gì, cũng không biết anh rốt cuộc muốn làm một ít chuyện gì, chỉ là suy nghĩ và hành động của anh luôn luôn thiên mã hành không, em cũng không muốn đi nghiền ngẫm.”
“Ở lúc nhàn rỗi sau khi làm tốt công việc anh giao phó, luôn cảm giác có chút trống rỗng, không khỏi hoài niệm tới ánh mắt hung dữ kia của anh. Tuy rằng mỗi lần khi bị anh răn dạy, luôn vô cùng ủy khuất, nhưng là hiện giờ ngẫm lại, an ủi sau đó của anh lại luôn làm cho người ta vui sướиɠ trong lòng như vậy.”
“Dịch vụ của công ty đầu tư Nhạc Trợ ở Trung Quốc phát triển vô cùng không sai, chỉ là em không rõ, Trung Quốc thật sự có nhiều người giàu có cần dịch vụ quản lý tài sản như vậy ư? Ở trong trí nhớ của em, tiền của người Trung Quốc toàn bộ đều gửi vào ngân hàng, bọn họ cũng không có quan niệm về quản lý tài sản. Đương nhiên, An quân anh là ngoại lệ, anh không phải người Trung Quốc, anh là công dân trái đất kiệt xuất.”
“Nga, thiếu chút nữa quên, tin nhắn sở dĩ được đánh dấu là khẩn cấp, đó là bởi vì em bỗng nhiên nghĩ đến một cái vấn đề cực kỳ quan trọng. Em nghe nói Tần Mi Vũ tìm bảy tình nhân, nàng có một lịch trình thay phiên làm việc, mỗi ngày sẽ lựa chọn một nam nhân làm bạn với nàng, vừa nghe được tin tức này, em liền cảm thấy hẳn là nên lập tức nói cho anh. An quân không phải coi trọng nhất trung thành cùng với trinh tiết sao? Shanna của anh đều có đủ cả hai yếu tố, lại suy nghĩ tới anh tín nhiệm em như thế, em cảm thấy chúng ta đã có thể trở thành vợ chồng quan tâm lẫn nhau. Nếu anh đồng ý, em hiện tại thì có thể bắt đầu chuẩn bị hôn lễ và tuần trăng mật.”
Xem xong tin nhắn của Shanna, khóe miệng Vương An hơi nhếch lên, suy nghĩ một lát mới bắt đầu trả lời.
“Bởi vì em cũng không có chuẩn bị nhẫn kim cương, cho nên lời cầu hôn của em rõ ràng khuyết thiếu thành ý, anh cự tuyệt đồng ý. Về phần lời đồn về Tần Mi Vũ, cũng vô căn cứ giống như báo cáo phân tích đầu tư mà em chuẩn bị cho anh vây. Anh không tín nhiệm cô ta, nhưng không có nghĩa là anh hoài nghi hết thảy về cô ta. Ít nhất đối với con gái cô ta, cha và anh trai của cô ta thì cô ta là một người mẹ tốt, một đứa con gái tốt, một cô em gái tốt... cứ việc cô ta không phải một người vợ tốt.”
“Vấn đề tình cảm ở giữa anh và cô ta còn phức tạp hơn so với tưởng tượng của em rất nhiều. Em sớm hay muộn cũng sẽ tiếp xúc với cô ta, cô ta kỳ thật là một người bạn không tệ, em có thể cùng nàng triển khai một đoạn hữu nghị, hai người hẳn là sẽ có tiếng nói chung.”
“Sau khi anh tiến vào trang web cá nhân của bác sĩ
Dr. Sparrow, dùng tài khoản Flanders-III đăng nhập, phát hiện tài khoản này đã ba năm không có đặt hàng Diethylstilbestrol để trị liệu chứng suy giảm nội tiết tố nữ. Anh vô cùng cao hứng khi em không có lại dùng loại thuốc có khả năng gây ung thư đó, đồng thời cũng ý nghĩa em cũng không có bừng bừng phấn chấn xuân tình giống như em đã biểu hiện. Bất quá làm cho người ta cảm thấy vui mừng là, em vẫn như cũ chú trọng mị lực nữ tính của mình, chăm sóc tốt chính mình, bảo dưỡng tốt thân thể và da thịt của mình, đây cũng là nhiệm vụ quan trọng của em.”
“Em không có lại tùy tiện tiến vào thị trường dầu mỏ, cũng không có rục rịch với dịch vụ chuyển phát nhanh mà em không am hiểu, nói rõ phong cách đầu tư của em đã ngày càng chín chắn. Thông qua cổ phần nắm trong tay, cùng với rất nhiều ghế ở hội đồng quản trị công ty, ta nghĩ em hiện giờ ở phố Wall đã có được nhất định sức ảnh hưởng và địa vị, đây là thứ so với những con số ở trong tài khoản càng thêm quan trọng. Cũng giống như sau Đệ nhị thế chiến Goldman Sachs vẫn còn là một nhà công ty tài chính vô danh, nhưng phía đối tác cao cấp của nó lại có thể ảnh hưởng chính sách kinh tế nước Mỹ cùng với năng lực tuyển cử tổng thống. Ta không trông cậy vào em có thể đạt tới độ cao của Sidney Weinberg, nhưng là em ít nhất hẳn cũng phải trở thành một con cá voi bơi lội dưới mặt nước phố Wall.”
“Thuận tiện giải thích với em một vấn đề, tiếng Trung của em đã càng ngày càng tốt, nhưng đối với Trung Quốc cùng với người Trung Quốc vẫn còn hiểu biết rất ít. Thói quen dự trữ của người Trung Quốc có lợi rất nhiều cho việc chống cự tài chính phiêu lưu, nhưng ở phương diện nào đó cũng có thể nói là đang vì kéo dài thời gian cạn kiệt nguồn thu nhập của người nước Mỹ. Hy vọng tin nhắn tiếp theo của em có thể nói cho anh biết, em cho rằng anh vì cái gì yêu cầu em chuẩn bị tiến vào Dịch vụ ngân hàng cá nhân Trung Quốc.”
Vương An gửi xong tin nhắn, tắt đi máy tính, quay đầu, phát hiện Vương Tiểu Mạt đã rời giường, nàng trước sau như một ngậm còi, chỉ là không có thổi.
Tựa hồ là đang nỗ lực hạ quyết tâm, Vương Tiểu Mạt mân mê môi, cau mày hồi lâu, rốt cục bỏ qua việc thổi lên còi của nàng, đối với Vương An nói:“Em chờ chị!”
Vương An không biết nàng muốn làm gì. Một lát sau Vương Tiểu Mạt trở lại, mặc một chiếc váy có dây đeo in hình con thỏ tai dài trước ngực; tóc không có lại buộc thành đuôi ngựa đung đưa nữa, mà là thả bung ra xõa xuống; cũng không có để chân trần chạy loạn như thường ngày, mà mang một đôi giày xăng đan in đầy hoa nhỏ đáng yêu.
Vương Tiểu Mạt luôn phát dục sớm hơn một ít so với bạn cùng lứa tuổi, cho nên thời điểm nàng bốn tuổi thì khí lực đã không nhỏ, có thể ôm Vương An chạy. Hiện tại bảy tuổi Vương Tiểu Mạt, thân cao đã vượt qua một mét ba, cao hơn giá trị bình quân là một mét hai rất nhiều.
Vương An hoài nghi tuổi dậy thì của Vương Tiểu Mạt cũng sẽ sớm một hai năm so với bạn cùng lứa tuổi, bất quá chuyện này cũng coi như bình thường, dù sao đứa nhỏ bây giờ đều trưởng thành sớm. Nhìn hai má của nàng vẫn còn có chút tròn trịa, nhưng dáng người đã có chút cao gầy, Vương An ngắm nhìn nàng, Vương Tiểu Mạt tương lai không hề nghi ngờ cũng sẽ là tiểu mỹ nữ, hiểu được làm cho người ta lo lắng.
“Rất được.” Vương An cho đánh giá vô cùng khách quan, nhưng lại cảm thấy có chút không được tự nhiên, “Bất quá ta còn là thích bộ dáng mặc áo tay ngắn và quần soóc, để chân trần chạy loạn khắp nơi của ngươi.”
“Vì cái gì a?” Vương Tiểu Mạt xoay xoay thân mình, có chút vui mừng, xem ra một chút tự ti và mất mát trong lòng của mình vào ngày hôm qua là không có cần thiết.
“Bởi vì ngươi là con trai.” Ngữ điệu Vương An tựa như đang nhắc nhở nàng.
Vương Tiểu Mạt chà chà chân, tức giận nhào tới, đẩy ngã Vương An lên trên giường, xoay người tức giận dậm mạnh chân đi ra ngoài, “Chị không bao giờ để ý tới em nữa!”
Lúc ăn bữa sáng, Vương Tiểu Mạt liền tự giác mang thời gian tượng trưng cho “không bao giờ” điều chỉnh thành một cái chớp mắt. Nàng kiên trì muốn đút Vương An ăn cháo, sau đó giằng co với Vương An, nên không cẩn thận làm chén cháo trứng đổ lên trên người Vương An.
Lý Vân đành phải trước tiên tắm rửa cho Vương An, tắm rửa xong chuẩn bị đưa Vương An đi nhà trẻ. Kết quả Vương Tiểu Mạt lại đạp con Husky cách vách một cước làm con mèo Ba Tư lông ngắn hoảng sợ, làm ngã thau thức ăn của nó, đổ dính đầy đầu Vương Tiểu Mạt.
Lí Vân đành phải lại mang nàng về nhà gội đầu tắm rửa thay quần áo, sau khi trì hoãn một trận, Lý Vân đem nàng mắng một chút, sau đó mới đưa Vương An đi tới trường.
Vương Tiểu Mạt ở trong sân hữu khí vô lực lôi kéo đàn violon, không hề nghi ngờ lại cực kỳ giống kéo cưa, mọi người đang ở bên cạnh vui cười này làm sao hiểu được nỗi u buồn của Vương Tiểu Mạt. Quả nhiên nhà trẻ thật sự là nơi làm cho người ta chán ghét, cố gắng vào buổi sáng của Vương Tiểu Mạt cũng không thể ngăn cản em trai đi trước nhà trẻ. Nếu có bom thì tốt rồi, đem nhà trẻ nổ mất, em trai sẽ không thể đi nữa. Vừa nghĩ đến chính mình cả ngày đều là ở trong khu chung cư chơi đùa với đám nhóc ngu ngốc như Triệu Hiểu Đồng, em trai lại đang chơi đùa với Vương Phi Tử lòng mang ý xấu kia, Vương Tiểu Mạt liền thống khổ muốn lăn lộn ở trên nền gạch bị ánh mặt trời chiếu sáng kia.