“Chúc tiểu bằng hữu Vương Phi Tử sinh nhật vui vẻ!” Một cuộn tranh chữ thật lớn tung bay ở giữa không trung, một chiếc khinh khí cầu màu trắng bạc được hóa trang thành hình dạng chiếc bánh sinh nhật lơ lửng ở trên không Lệ Chi viên. Chiếc khinh khí cầu này tựa như một đám mây nhiều màu sắc, phóng ra một cái bóng dáng như xúc tu có hình dạng quái dị.
Khinh khí cầu chậm rãi đáp xuống, Tần Tĩnh cùng với một nam tử trẻ tuổi đạp thang dây, nhảy lên ban công lầu chính.
“Hai người đã không phải là thiếu niên phản nghịch trèo tường đi theo Vương An của năm đó rồi. Em nghĩ đến hai người hẳn là còn nhớ rõ ở bên cạnh chính là sân bay.” Tần Mi Vũ hơi quay đầu nhìn thoáng qua, vẫn như cũ bưng tách cà phê nổi lơ lửng mấy viên đá lạnh, nhìn bọn nhỏ ở trên mặt cỏ chỉ trỏ chiếc khinh khí cầu.
“Tiểu Mi, mới ba năm không gặp, em đã lãnh đạm với anh như thế?” Nam tử tuổi trẻ thở dài một hơi nói, “Anh tưởng rằng em sẽ cảm thấy kinh hỉ chứ.”
“Nghiêm Vũ Nhàn, tôi biết anh rất yêu thích Châu Tinh Trì. Nhưng chỉ có cô gái vô tri mới cảm thấy hứng thú với cảnh tượng đạp thất thải tường vân từ trên trời giáng xuống.” Tần Mi Vũ mỉm cười, “Có lẽ tôi từng là, nhưng hiện tại không phải.”
“Ta đi rót rượu.” Tần Tĩnh vỗ vỗ bả vai Nghiêm Vũ Nhàn, lưu lại cho hắn thời gian và không gian để đơn độc nói chuyện với em gái mình. Nghiêm Vũ Nhàn vẫn luôn thích Tần Mi Vũ, cứ việc trong nhà vẫn thúc giục hắn kết hôn, đối mặt vô số hào môn thiên kim, hắn vẫn như cũ bất vi sở động.
Tần Tĩnh vẫn cảm thấy Nghiêm Vũ Nhàn càng thích hợp với em mình hơn, chỉ là năm đó có Vương An ở, hiện tại Vương An đã chết, Tần Tĩnh rất hi vọng có thể tác hợp nàng và Nghiêm Vũ Nhàn. Đều là nguyên lão từng cùng nhau khai sáng tập đoàn An Tú với Vương An, có thể đám hỏi với Nghiêm gia hay không, đối với việc Tần Tĩnh có thể hoàn toàn nắm giữ tập đoàn An Tú rất quan trọng. Thậm chí có thể nói nếu không có Nghiêm Vũ Nhàn chống đỡ, hiện tại không ai có thể đủ chân chính nắm giữ đế quốc buôn bán này.
“Em làm sao vẫn còn thích uống cà phê kiểu này. Em là phụ nữ, uống cà phê lạnh như vậy, cũng không sợ tổn thương thân thể.” Nghiêm Vũ Nhàn quan tâm nói.
“Cảm ơn.” Tần Mi Vũ mang cà phê trong tay đổ đi.
“Thế này mới ngoan.” Nghiêm Vũ Nhàn rốt cục có chút cảm giác ấm lòng, quả nhiên nàng vẫn còn quan tâm tới mình.
“Trong ba năm này, anh đang làm gì ở nước Mỹ?” Buông tách cà phê Tần Mi Vũ lại bỗng nhiên trở nên vô cùng lãnh đạm, “Tôi đã xem tiền lời đầu tư trong ba năm này, anh là đang làm trò hề ư? Anh không cần tiếp tục phụ trách bộ đầu tư hải ngoại nữa, sự nghiệp Bắc Mỹ cần toàn diện chuyển giao, tôi sẽ phái người tới chỉnh đốn.”
“Tiểu Mi, lại cho anh chút thời gian......” Nghiêm Vũ Nhàn cảm thấy hai má nóng lên, “Đây là do biến đổi kinh tế tạo thành, em cũng biết hiện giờ nền kinh tế của nước Mỹ đang bị đình trệ. Vương An cũng đã từng nói qua, hiện giờ cần phải cẩn thận với đầu tư ở Bắc Mỹ, rất khả năng ở trong vài năm này sẽ bùng nổ nguy cơ tài chính, nên anh không dám liều lĩnh.”
“Đúng không? Vậy anh nói cho tôi biết, vào năm 1997, Vương An đang làm cái gì? Anh ấy lại là lợi dụng cơ hội gì để đánh gãy xúc tu của Mitsubishi và Sumitomo dò tới? Trong lúc châu Á lâm vào nguy cơ tài chính anh ấy lại mang đến cho chúng ta bao nhiêu tiền lời?” Tần Mi Vũ xoay người sang chỗ khác, lưu lại cho Nghiêm Vũ Nhàn một cái bóng lưng, “Tôi không cần giải thích.”
“Được rồi. Anh sẽ trở về, làm hậu thuẫn kiên cố nhất cho em.” Nghiêm Vũ Nhàn nhìn dáng người Tần Mi Vũ vẫn như cũ mềm mại và linh lung giống như cô gái nhỏ, lại nhiều thêm một phần lãnh liệt nói không rõ, Nghiêm Vũ Nhàn cảm thấy trong lòng phức tạp vô cùng, “Tiểu Mi......”
“Bộ đầu tư hải ngoại sẽ độc lập ra ngoài, anh cần phụ trách trù bị những xí nghiệp cỡ vừa và nhỏ của bộ đầu tư hải ngoại. Ba người đại diện công ty ở Bắc Mỹ không cần thay đổi, tôi sẽ làm cho Ổ Vân đi qua một lần nữa phụ trách thành lập một công ty độc lập.” Tần Mi Vũ khoát tay áo.
Tần Tĩnh vừa đi tới, nhận thấy được bầu không khí giữa hai người có chút lãnh đạm, cười cười, “Chuyện làm ăn, về sau bàn lại đi. Hôm nay là sinh nhật Phi Tử, cũng là ngày Vũ Nhàn về nước, mọi người uống một chén.”
Tần Mi Vũ vừa nâng chén, di động của Tần Tĩnh chợt reo lên.
“Thật có lỗi...... Là Shima Kazuo.” Tần Tĩnh nói xong liền tiếp nhận cuộc gọi. Nhưng khi nghe Shima Kazuo nói, sắc mặt hắn dần dần trở nên khó coi.
“Làm sao vậy?” Tần Mi Vũ hơi nhướng mày hỏi.
“Ông ta kiên trì muốn dời đi một phần ba định mức ở ngân hàng hải ngoại của mình, mặc kệ anh nói cái gì cũng không có tác dụng.” Tần Tĩnh đè lại điện thoại nói.
Tần Mi Vũ đưa tay ra, Tần Tĩnh đem điện thoại giao cho Tần Mi Vũ.
“Shima tiên sinh, nói vậy ngài cũng nhận ra giọng nói của tôi. Thật vô cùng có lỗi, ở trong lúc chúng ta hợp tác khoái trá, chúng ta còn chưa có thành lập nên hữu nghị tư nhân mà đồng bọn hợp tác hẳn nên có.” Tần Mi Vũ nhợt nhạt mỉm cười, “Tôi nghe nói ngài muốn dời đi phần vốn của ngài, ta tỏ vẻ đồng ý. Đồng thời, bên tôi cũng sẽ ngừng lại hết thảy hợp tác với gia tộc Shima.”
“Không...... Không...... Phu nhân, bà hiểu lầm, tôi chỉ là muốn dời đi một ít định mức kia mà thôi, cũng không phải muốn ngừng hợp tác với An Tú...... Tôi không thể đáp ứng bà, tôi quyết định......”
“Shima tiên sinh, tôi nghĩ là ngài hiểu lầm. Tôi cũng không phải muốn thương lượng với ngài, cũng không phải muốn nghe đề nghị của ngài, chỉ là muốn thông báo cho ngài, tạm biệt.” Tần Mi Vũ cắt ngang lời nói của đối phương, sau đó không chút do dự cắt đứt điện thoại.
Tần Tĩnh kinh ngạc nhìn Tần Mi Vũ, “Em làm cái gì vậy? Gia tộc Shima là người hợp tác quan trọng nhất của chúng ta ở thị trường Nhật Bản, chẳng lẽ em định buông tha cho thị trường Nhật Bản ư?”
“Lợi ích giữa tập đoàn tài chính Nhật Bản và tập đoàn chúng ta đã rất phức tạp, muốn rút ra rất khó. Lần này Shima Kazuo đưa ra yêu cầu triệt tư, chỉ là một lần thử của bọn họ, bọn họ chính là muốn biết chúng ta có còn cường thế trước sau như một hay không. Người Nhật Bản thói quen thần phục cho cường giả, chỉ cần anh hơi biểu hiện ra một chút quá mức để ý cảm xúc của bọn họ, bọn họ sẽ được một tấc lại muốn tiến một thước. Anh chỉ cần suy nghĩ, ngừng hợp tác là chuyện gia tộc Shima càng không thể thừa nhận, hay là chúng ta càng không thể thừa nhận là được.” Tần Mi Vũ thất vọng nhìn anh trai, “Anh đi cầu người khác, không bằng làm cho bọn họ đến cầu anh. Đối với người Nhật Bản, vĩnh viễn phải nhớ kỹ mặc kệ là đắc thế hay thất thế đều phải quất bọn họ mấy roi. Mặc kệ anh có thừa nhận hay không, nhưng nếu anh muốn làm tốt chức vị tổng giám đốc, những tư liệu được quay lại lúc Vương An mở họp.... anh tốt nhất nên nhìn xem một chút.”
Ở trước mặt Nghiêm Vũ Nhàn, Tần Tĩnh bị Tần Mi Vũ răn dạy như thế, không khỏi cảm thấy xấu hổ và buồn bực. Chỉ là hắn biết Tần Mi Vũ nói là sự thật, cách xử lý của nàng đúng là càng thêm chính xác và hữu hiệu.
“Còn có... về sau không cần kêu tôi Tiểu Mi.” Tần Mi Vũ nhìn thoáng qua Nghiêm Vũ Nhàn, “Vũ Nhàn, hoan nghênh anh về nước.”
Tần Mi Vũ đi xuống ban công, Nghiêm Vũ Nhàn và Tần Tĩnh cùng nhau nhìn bóng lưng nàng rời đi.
“Mình dường như thấy được một tên Vương An khác.” Nghiêm Vũ Nhàn dùng một hơi uống hết rượu vang đỏ còn lại, phe phẩy cái ly trống rỗng, quay đầu nhìn Tần Tĩnh, “Tiểu Mi biến hóa quá lớn, mình gần như không còn nhận ra cô ấy.”
“Vương An lưu lại cho nàng rất nhiều tài nguyên có thể dử dụng, hơn nữa ta còn phát hiện nàng cơ hồ mỗi ngày đều xem những ghi âm và video mà Vương An lưu lại, nghiên cứu ý nghĩ cùng với phong cách hành sự của hắn...... Không thể không nói nàng là một thiên tài, có năng lực học tập siêu cường. Cha ta đã sớm nói qua, nếu tiểu Mi nguyện ý theo chính hoặc là theo thương, thành tựu của nàng khẳng định ở phía trên ta.” Tần Tĩnh hít sâu một hơi, hơi nhấp môi, “Rượu này thật khó uống.”
“Xem ra ảnh hưởng của cậu đối với cô ấy, cũng không có lớn như cậu đã tưởng tượng...... Trên thực tế, chỉ cần cô ấy vẫn còn chặt chẽ nắm giữ Quốc tế An Tú, toàn bộ các ngành và các xí nghiệp của tập đoàn An Tú đều phải quay chung quanh mệnh lệnh của nàng mà vận chuyển. Các lão nhân luôn muốn cấu thành tập đoàn tài chính hiện đại khó hiểu, nghĩ đến giống vị trí của bọn họ vậy, đổi một người là có thể biến thiên......” Nghiêm Vũ Nhàn cười nhẹ, có chút trào phúng nói.
“Tiểu Mi chung quy là phụ nữ, Phi Tử cũng chỉ là một bé gái.” Tần Tĩnh nhìn Vương Phi Tử đang chơi đùa trên bãi cỏ, “Thời đại của Vương An đã đi qua...... Nhưng thật ra cậu.... lại trốn đi ba năm, cậu thật sự sợ Vương An như vậy?”
Nghiêm Vũ Nhàn cười mà không nói. Sợ? Chỉ là quý trọng mạng sống của mình mà thôi, dù sao cẩn thận chèo thuyền được vạn năm.