Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Chị Gái Giàu Có Của Nữ Chính Không Muốn Làm Kẻ Ngốc Nữa

Chương 6:

« Chương TrướcChương Tiếp »
Vương phu nhân lập tức cứng đờ nụ cười: “Nhà chúng tôi chủ trương giáo dục vui vẻ, không quá đòi hỏi thành tích của con, chỉ cần nó vui vẻ lớn lên là được.”

“Giáo dục vui vẻ à, hay lắm, hay lắm.” Thẩm Lộ giả vờ, không chút dấu vết kéo lên thù hận: “Nhất Hàng nhà chúng tôi á, nó yêu học quá, tự đặt ra yêu cầu quá cao cho bản thân, làm gì cũng muốn đạt tốt nhất, làm mẹ như tôi nhìn mà còn thấy đau lòng…”

“Nó mà học được cách thư giãn như công tử nhà chị thì tốt biết mấy.”

Cô thích nhìn dáng vẻ không ưa mình mà không làm gì được của họ.

Những người xung quanh nụ cười cứng ngắc nhưng đối diện với sự khoe khoang con trai của Thẩm Lộ, họ vẫn phải miễn cưỡng khen ngợi: “Nhất Hàng đúng là đứa trẻ xuất sắc trong mắt mọi người.”

Khác với Thẩm Lộ bị hủy hôn, bỏ rơi người bạn trai yêu mình tha thiết, không biết dùng thủ đoạn gì mới gả được vào nhà họ Trì rõ ràng không được yêu thương, con trai của Thẩm Lộ, Trì Nhất Hàng, thật sự là bảo bối của nhà họ Trì, là người thừa kế không thể chối cãi.

Hơn nữa, Trì Nhất Hàng vốn dĩ rất xuất sắc, nên không ai dám nói xấu cậu bé nửa lời.

Trong mắt mọi người, chính vì đứa con trai này, Thẩm Lộ mới ngồi vững được vị trí Trì phu nhân, nhờ con mà được hưởng vinh hoa phú quý, không bị đuổi ra khỏi nhà.

“Đúng vậy, đúng vậy, ngay cả ông cụ cũng nói Nhất Hàng còn xuất sắc hơn ba nó lúc nhỏ, càng phù hợp với yêu cầu của ông về người thừa kế. Bố nó nghe ông nói vậy thì vui mừng không tả nổi.” Thẩm Lộ nhìn sắc mặt tái nhợt của Vương phu nhân, càng thêm kiêu ngạo.

Cô vô tình lại đâm trúng tim của Vương phu nhân. Không như Trì Nhất Hàng sinh ra đã được đào tạo làm người thừa kế, chồng của Vương phu nhân là người bên họ ngoại, con trai bà ta từ khi sinh ra đã không được chọn vào hàng thừa kế.

Những người khác thấy Vương phu nhân và Hướng Phương Như liên tục bị Thẩm Lộ tấn công, lập tức không dám chọc vào cô nàng dữ dằn này nữa, đành phải giả vờ tán thưởng, không ngừng khen ngợi con trai của Thẩm Lộ.

Thẩm Lộ hài lòng nhìn họ đầy ghen tỵ nhưng không thể làm gì được mình, cho đến khi họ không thể tìm được lời khen nào nữa, cô mới cố ý vuốt chiếc dây chuyền sapphire trên cổ rồi rời đi.

Nhìn bóng dáng Thẩm Lộ rời đi, mấy quý phu nhân liếc nhìn nhau, trong mắt đều đầy ấm ức.

Nhưng vì không muốn Thẩm Lộ nghe thấy, họ chỉ có thể dùng ánh mắt để truyền đạt ý tứ cho nhau—

“Ai mà không biết hôn nhân của cô ta là do dùng thủ đoạn đê tiện mà có, Trì Mục Dã rất ghét cô ta, chưa từng đυ.ng vào cô ta, ngay cả đứa con cũng là cô ta tự làm thụ tinh ống nghiệm mà có. Cô ta kiêu ngạo gì chứ?”

“Con trai xuất sắc à? Con trai xuất sắc thì giỏi lắm sao? Nghe nói từ khi con trai cô ta sinh ra đã không cho cô ta tự nuôi, không hề thân thiết với cô ta, còn thân với bảo mẫu hơn. Cô ta chỉ là công cụ đẻ thuê thôi.”

“Bảo sao cô ta chỉ có thể chiến đấu vì sự nghiệp.”

“Một người phụ nữ, nếu thực sự sống tốt và có gia đình hạnh phúc thì sao có thể hết lòng cho sự nghiệp đây?”

“Cô ta còn nói cái gì mà Trì tổng chỉ thích kiếm tiền cho cô ta tiêu, đều là giả dối thôi.”

Họ cố gắng gièm pha Thẩm Lộ, tưởng tượng ra cảnh cô hào nhoáng trước mặt mọi người nhưng sau lưng thì gặp nhiều bất hạnh.

Nhưng nghĩ lại, vừa rồi trên cổ Thẩm Lộ đeo chiếc dây chuyền sapphire xanh biển như nước, ít nhất cũng hơn 200 carat, kiểu dáng tinh xảo, nhìn là biết không rẻ, lại còn là hình trái tim.
« Chương TrướcChương Tiếp »