Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Chị Gái Giàu Có Của Nữ Chính Không Muốn Làm Kẻ Ngốc Nữa

Chương 33

« Chương TrướcChương Tiếp »
Trì Mục Dã nhìn có vẻ lạnh lùng nhưng thực ra rất chiều con, Thẩm Lộ nhiều lúc cảm thấy anh đang nuông chiều quá mức.

Chẳng hạn, Thẩm Lộ quy định bọn trẻ muốn đồ chơi phải có thành tích tốt hoặc có hành động tốt mới được thưởng nhưng Trì Mục Dã thì khác, anh thường lén mua cho con những gì chúng muốn và hứa sẽ không nói cho mẹ biết…

Chưa kể, mỗi khi Thẩm Lộ dạy con, chỉ cần Trì Mục Dã ở nhà, anh sẽ lập tức bảo vệ con mà không cần biết lý do.

Trong môi trường gia đình như vậy, Thẩm Lộ thường cảm thấy mình không thể không nghiêm khắc.

Dẫu sao trên con đường giáo dục của cô cũng có một trở ngại lớn như vậy...

Hai anh em nhìn nhau đầy bối rối, một người ngước lên trời, một người nhìn xuống đất, không dám nhìn vào mắt Thẩm Lộ. Chúng đều không biết nói dối, chỉ biết giả vờ không nghe thấy để che giấu sự bối rối.

Thẩm Lộ lập tức nhìn về phía Trì Mục Dã. Trì Mục Dã không biểu cảm gì, quay đi chỗ khác.

Nhìn ba người như đã hình thành một liên minh, nếu là trước kia, chắc chắn Thẩm Lộ đã nổi giận. Cô và Trì Mục Dã chỉ là vợ chồng hờ, cô không mắng người luôn chiều chuộng con cái, chỉ mắng những đứa con lén lút xin đồ chơi sau lưng…

Nhưng lần này, sau khi suy nghĩ thông suốt nhiều điều, Thẩm Lộ quyết định nhắm một mắt mở một mắt, coi như không có chuyện gì xảy ra. Giáo dục con cái cũng cần có mức độ, không thể cứ khắt khe mãi.

Hai đứa trẻ vui mừng vì Thẩm Lộ không mắng cũng không tịch thu đồ chơi, chúng hào hứng khoe đồ chơi với cô. Thẩm Lộ rảnh rỗi, sau khi bọn trẻ làm xong bài tập, cô chơi cùng chúng một lúc rồi mới lên giường đi ngủ.

Đồng hồ sinh học của cô luôn rất chuẩn, sáng sáu giờ là cô tự tỉnh dậy. Người đàn ông bên cạnh đã ngồi dậy, bắt đầu mặc quần áo.

Thẩm Lộ vô thức muốn dậy theo nhưng nhìn đồng hồ, nhớ lại quyết định tận hưởng cuộc sống của mình, cô lăn qua một bên và ngủ thêm chút nữa.

Thẩm Lộ nằm trên giường đến hơn chín giờ, rồi chơi điện thoại một lúc, đến mười giờ khi nắng đã chiếu vào, cô mới uể oải dậy.

Sau khi rửa mặt và ăn sáng từ từ, Thẩm Lộ bảo người hầu pha một bình cà phê. Cô dự định ngồi ngoài ban công như hôm qua nhưng bất ngờ phát hiện ban công trống trơn hôm qua bây giờ đã đầy những bông hồng rực rỡ.

Thẩm Lộ không thể tin nổi, dụi mắt nhìn kỹ nhưng bông hồng không biến mất, cô mở cửa sổ, ngay lập tức ngửi thấy mùi hương ngọt ngào của hoa hồng.

“... Chuyện này là sao?” Nhìn những bông hồng nở rộ dưới ánh nắng ngoài cửa sổ, Thẩm Lộ ngạc nhiên hỏi người giúp việc.

Mặc dù cô rất muốn trồng hoa hồng ở đây nhưng cô vẫn chưa bắt tay vào làm.

“Thưa bà chủ, ông chủ biết bà chủ muốn trồng hoa hồng ở đây nên đã cho người sắp xếp.” Người giúp việc kính cẩn đáp: “Những bông hồng này được vận chuyển bằng máy bay, để sáng sớm khi bà thức dậy đã thấy chúng, chúng được trồng xong trước sáu giờ sáng rồi ạ...”

Mặc dù bên ngoài có tin đồn rằng ông chủ và bà chủ không hòa hợp, ông chủ không thích bà chủ nên hiếm khi xuất hiện cùng bà chủ, cũng ít khi nhắc đến bà chủ…

Nhưng những người làm việc gần họ như người giúp việc lại thấy những tin đồn đó quá vô lý.

Không thấy sao? Chỉ cần bà chủ nói một câu, ông chủ đã bỏ công sức thực hiện mong muốn ấy thế này rồi. Nếu đây mà là không hòa hợp thì thế nào mới là hòa hợp?

Thẩm Lộ ngỡ ngàng. Hôm qua khi nói với Trì Mục Dã mình muốn trồng hoa hồng ở đây, anh không nói gì làm Thẩm Lộ còn tưởng anh không nghe, đang mơ màng.
« Chương TrướcChương Tiếp »