Chương 44: Yêu nhau biết mấy cho gần

Trung mυ"ŧ *** Huyền chán chê, thì lại banh háng nàng ra, rút ©ôи ŧɧịt̠ của nó ra mà chà xát lên. Huyền lúc này đang bùng cháy với những du͙© vọиɠ, ưỡn mình hưởng thụ. Nàng nhìn Trung bằng con mắt ươn ướt của một giống cái động tình, miệng há hốc…

– Hôm nay anh….không cần em….bú hả…ư ư…. – Huyền trở nên dâʍ đãиɠ. Tiếng nói nàng ngắt quãng vì sướиɠ chứ không phải vì ngại.

– Thèm của anh hả cưng… – Trung cũng không chịu kém cạnh.

– Ừ, mau đưa em…bú….ư ư…

Sự dâʍ đãиɠ của Huyền hôm nay làm Trung thích thú, lập tức nó tọng ©ôи ŧɧịt̠ của mình vào mồm cô người yêu bé nhỏ. Trung thích thú nhìn c̠ôи ŧɧịt̠ của mình được đôi môi xinh xắn bao lấy, được chiếc lưỡi mềm mại xoắn lấy và chà sát dọc theo thân ©ôи ŧɧịt̠.

Nó ưỡn người lên như muốn đυ. đôi môi xinh xắn của Huyền. Huyền cũng không chịu thua, nàng hút hút lấy ©ôи ŧɧịt̠ Trung, dùng lưỡi bao lấy đầu khấc. Mùi của dương của Trung làm Huyền muốn hít hà, đưa mùi hương ấy vào trong ***g ngực.

Trung đυ. thêm vài cái, cho ©ôи ŧɧịt̠ mình chạm tận cuống họng của Huyền, làm nàng suýt nôn ra.

– Quỉ sứ, sao chọc vào họng của người ta

– Chiều anh nào….

Trung liền lật người Huyền lại, đưa lưng nàng về phía nó. Rồi nó kéo chiếc ghế gỗ có lưng tựa bên cạnh, ngồi lên và đặt Huyền xuống. Ngồi ghế, nó chiêm ngưỡng được hết tấm lưng mảnh dẻ, mềm mại của Huyền đang phơi bày ra.

Nó liếʍ một đường dài theo xương sống nàng. Cú liếʍ làm Huyền sướиɠ rợn cả người, nàng rùng mình.

– Ư…. – Nàng cất tiếng rên

Tiếng rên như kí©h thí©ɧ Trung hơn, nó kê mặt áp vào lưng nàng, hôn. Lưng nàng mềm quá. Rồi nó nhấc nàng lên, kê cho lỗ *** nàng ngay trên ©ôи ŧɧịt̠ mình rồi thả xuống….

– Ót….

Côи ŧɧịt̠ của Trung lập tức được bao phủ bởi cái *** của Huyền, mềm và trơn. Sức nặng của cơ thể làm cho cái *** và ©ôи ŧɧịt̠ áp sát vào nhau, thật chắc.

Rồi Trung cầm lấy eo Huyền, dìu thân hình nàng nhấp nhổm trên háng nó. Mỗi khi nó hẫy lên thì tay nó lại cầm eo nàng và dập xuống. Cứ thế, chả mấy chốc tiếp bạch bạch phát ra, tiếng hổn hểnh vang khắp căn nhà và dòng bọt trắng rỉ dần từ mép *** Huyền xuống đùi Trung…

Đó là phút ban đầu, sau đó Huyền quen dần với tư thế mới lạ này. Nàng không cần Trung dùng tay nhấc người nàng lên nữa, mà nàng tự nhấp nhổm thân hình mình. Nàng nâng lên, hạ xuống đều đặn, nàng thở hổn hển. Hơi mệt, nhưng mặc kệ, nàng sướиɠ quá…

– Ư…anh….©ôи ŧɧịt̠ anh đang…bị em…đè lên nè

– Cái *** em bị anh chọc thì có, xem nè….

Nói rồi Trung hẫy một cái thật mạnh, ©ôи ŧɧịt̠ xé *** đâm thẳng vào âʍ đa͙σ Huyền, ngạo nghễ.

– A….mạnh quá anh….đau em

Trung liền nhấp nhẹ bớt, nhưng vẫn nhanh….

Được mươi phút, Huyền đã hơi mệt, Trung thấy vậy liền ôm nàng đứng dậy. Nó quay mặt nàng lại chiếc ghế, đặt một chân nàng lên chiếc ghế còn một chân đứng thẳng. Tư thế này làm *** nàng tênh hênh ra trước mặt nó.

– Anh đút từ đằng sau nhé….

– Đáng ghét, còn xin nữa, nãy giờ đυ. muốn chết em…

Trung đưa tay xoa dọc theo mép *** đang mở ra của Huyền, day day rồi cầm ©ôи ŧɧịt̠ nó đưa lại gần mép ***. Kê thật khít, rồi nó nhấp mạnh…

– ư… Anh…mạnh lên….

Hai tay Trung đặt lên eo Huyền, nhấp mạnh. Rồi nó đưa tay lên ngực nàng, xoa bóp cặρ √υ" đang lúc lắc….

– Anh….nhanh….em ra….ư…..

Trung chiều Huyền, nó thúc ©ôи ŧɧịt̠ nhanh và mạnh hơn, làm tiếng “bạch bạch” lại vang lên, giòn tan như đôi má đang đỏ hây hây vì động dục của Huyền.

– Aaaa…..em….ra…..

Huyền chịu không được nữa, xa vắng ©ôи ŧɧịt̠ của người yêu lâu ngày làm nàng mẫn cảm quá, *** nàng trương lên, mọng nước như một quả cam chờ được hái. Rồi nó cũng được “hái xuống”, bởi bàn tay Trung, bởi ©ôи ŧɧịt̠ Trung.

Lỗ *** Huyền dù đang banh ra, chìa về phía sau, nhưng cũng co bóp, thắt chặt lấy ©ôи ŧɧịt̠ của Trung. Nó nhầy nhụa, ấm nóng và trơn nhớt. *** Huyền như banh ra hết cỡ để rồi co lại hết cỡ. Nó co thắt, từng thớ cơ trong âʍ đa͙σ nàng chà xát ©ôи ŧɧịt̠ Trung.

Trung cũng vậy, nó ráng đóng vào *** Huyền những cú nắc cuối cùng, nó lấy hết sức lực, bắn tϊиɧ ŧяùиɠ vào *** Huyền.

– Anh ra….anh bắn đây…..

– Bắn đi anh….ư….em sướиɠ……a……….

Sung sướиɠ, khoái lạc, mệt mỏi, rã rời…. Và trải qua hết những cảm giác đó, hai thân thể tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ lại thấy gần nhau đến lạ.

Hai thân thể quyện vào nhau, gục xuống ghế thở hổn hển.