Chương 26: Mình yêu nhau đi

Trung thức giấc. Tối qua nó cùng chị Phụng làʍ t̠ìиɦ hai bận, lại thêm trước đó phá trinh Huyền, nên nó mệt ngủ rất ngon. Chị Phụng vẫn còn đang say giấc nồng. Trời vào đông, lâu sáng. Nó xuống tập thể dục, rồi nấu ăn cho chị Phụng. Đang nấu ăn, thì điện thoại reo. Là Huyền gọi. Gọi làm gì nhỉ – Trung tự hỏi, rồi nó bắt máy:

– Alo, có chuyện gì ko…Huyền?

– Còn gọi người ta là Huyền nữa, đáng ghét! Sáng nay qua chở em đi học đi anhhhhhhhh – giọng Huyền ngọt xớt.

– Ờ thì…để anh qua. Mà ăn sáng không, để anh mang qua.

– Có nữa hả, ăn chứ, hihi.

Trung cúp máy, lòng nặng trĩu. Thấy Huyền vui vẻ như thế, nó đành chiều cô nàng. Dù gì thì nó đã phá trinh cô, cũng phải có tí trách nhiệm. Nó lên thay đồ xuống thì cháo đã chín, nó cho vào cặp ***g mang đi, còn lại để cho chị Phụng. Dạo này chị mệt, lại thêm tối qua làʍ t̠ìиɦ với nó nên dậy trễ. Nó viết mảnh giấy ghim đầu giường chị: “Em đi học, nấu cháo rồi. Chị ăn rồi nghỉ ngơi nhe, đan len ít thôi, kẻo đau lưng mờ mắt, hehe. Yêu chị nhiều”, rồi đem cặp ***g cháo đặt vào xe, qua chở Huyền đi học.

Tới đầu hẻm, nó gọi cho Huyền, cô nàng lập tức mang balo ra, bước vào xe. Hôm nay cô mặt bộ đồ nó tặng hôm qua, tô một ít son lên đôi môi, xinh đẹp hẳn ra, dù trước đây cô cũng đã xinh rồi. Trung trố mắt nhìn Huyền. Huyền dí đầu Trung, bảo:

– Nhìn gì, chưa thấy em diện thế này bao giờ sao.

– Đúng là chưa, hì. Em mặc thế này xinh hẳn ra! Nhìn phát yêu luôn!

– Cái mỏ chỉ giỏi nịnh thôi. Trước giờ em không xinh sao – Huyền nhìn Trung chất vấn.

– Đúng là con gái mà, anh nói thế cũng bắt bẻ, thua mất thôi.

Huyền nhìn Trung cười e thẹn, rồi Trung đạp ga, chiếc xe rời con hẻm vắng. Xe đi ngang qua cánh đồng lau, Huyền bảo Trung dừng lại. Trung đành chiều cô, không biết cô định làm gì. Huyền xuống xe, kéo Trung theo. Mùa đông ở SG không lạnh, nhưng cũng có hơi thở lạnh giá. Mặt trời giờ này mới lười biếng mọc lên, rọi sáng khắp cánh đồng lau. Gió bấc bắt đầu thổi nhẹ, làm đám lau hơi rung rinh.

Huyền nhắm hờ mắt lại, đầu hơi ngẩng ra. Cô ngập ngừng nói:

– Bây giờ, anh nói yêu em đi!

Trung trố mắt nhìn Huyền. Hình như cô nàng hơi bị lãng mạn. Nó nhìn quanh, lác đác vài người đi đường. Không khí mát mẻ thoáng đãng buổi sáng ở cánh đồng lau làm nó khoan khoái quá! Người nó rạo rực sức sống, nó cảm giác như nó có thể yêu cả nhân loại!

Hơn nữa, hôm qua nó đã phá trinh Huyền, nó cảm thấy dù không yêu nhưng ít nhiều phải có trách nhiệm với cô gái này. Nó hít một hơi, nắm lấy tay Huyền nói:

– Huyền, anh yêu em lắm.

Nghe Trung nói, Huyền gặt đầu mãn nguyện, rồi mắt cô nhắm hẳn, cô thở gấp dần. Trung hiểu ý, liền ôm eo cô, hôn một nụ hôn. Huyền thả lỏng người, ngã vào vòng tay Trung…

Hai người rời nhau ra, Huyền e thẹn nhìn Trung, rồi lật đật bỏ chạy vào xe. Trung cười, đành theo cô vào xe rồi đạp ga đi học. Dọc đường, Huyền cứ cười tủm tỉm. Trung thấy thế, trêu cô:

– Gì mà em cười hoài một mình vậy? Hôn anh sướиɠ quá phát điên rồi hả, hehe.

– Anh điên thì có. Hôn anh có gì là sướиɠ, ghét!

– Ừ, đứng hôn thì không sướиɠ, chỉ có đè ra hôn trên tràng kỉ như hôm qua mới sướиɠ, ha ha.

– Chỉ giỏi bậy bạ thôi… – Huyền đấm Trung.

Trung gửi xe, rồi cùng Huyền đi vào lớp. Nó xách cặp ***g đi bên Huyền, ai cũng nhìn. Vào lớp, nó mở ra, cháo vẫn còn nóng. Nó lấy muỗng, đưa Huyền: “Em ăn nè”. Huyền nhìn nó:

– Ăn chung vậy á hả?

– Sao đâu, dính chung nước miếng ngon mà, haha.

– Èo, chỉ giỏi bậy bạ. Thôi lỡ rồi ăn chung với anh, hì.

– Cũng dơ mà nói anh, haha.

Trung vừa nói, vừa giở ra. Hóa ra cái cặp ***g có 2 tầng mà Huyền không để ý. Hai đứa ngồi ăn trong lớp. Mùi cháo bốc ra thơm lừng. Huyền hỏi:

– Chị anh nấu ăn ngon ghê nhỉ?

– Chị nào, là anh nấu đó!

– Thật không.

– Xạo em chị, anh là người trung thực.

– Không tin được, giàu nứt vách như anh mà cũng biết nấu ăn.

Trung nhăn mũi, khịt khịt nói: “Em nhìn anh tỏ vẻ giống người giàu sao, hơn nữa giàu biết nấu ăn có gì là sai”

Huyền biết mình lỡ miệng, nói: “Đó là em nói vậy thôi, chưa gì đã giận em rồi, mới yêu mà vậy đó”

Trung cười, xoa đầu nàng rồi hai người cùng ăn tiếp. Sự thân mật của Trung và Huyền thu hút sự chú ý của cả lớp. Họ đúng là trai tài, gái sắc. Ai cũng thấy Trung hợp với Huyền hơn là tên Nam vớ vẩn kia. Mà hình như Nam nghỉ học môn này luôn thì phải.

Tan học, Trung chở Huyền về, bàn bạc một tí với ông Bách, rồi lại về nhà. Chiều nay nó có hẹn với Đại Phát, để tiếp nhận số cổ phần 9,9% mà nó mua.

Trong lúc ấy, giám đốc nhân sự của Đại Á hớt hải chạy vào phòng Chủ tịch , đặt lên một tập tài liệu. Lập tức, Chủ tịch Đại Á triệu tập ban lãnh đạo tới phòng họp, dù lúc ấy đã là 12 giờ trưa.

Những người dự được phát một tập tài liệu, trên đấy có hai cái tên: Thế Trung và Nhã Phụng.