Tịch Triệu Sơ nheo mắt lại, sâu trong mắt hiện lên pháo hoa cực kỳ chói mắt.
"Ngoan nào. Chúng ta đổi vị trí nhé."
"..." Khi ý thức của cô tỉnh táo lại, mặt và cổ cô đỏ bừng vì xấu hổ, chữ "không" trong cổ họng cô bất giác xoay chuyển, suy nghĩ một lúc, cô vẫn ngoan ngoãn nói ra một chữ: "Được..."