Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Chị Gái Bất Tử Của Tokyo Revenger

Chương 42: Kẻ Đứng Sau

« Chương TrướcChương Tiếp »
Ở bệnh viện, tôi đến thì thấy mấy đứa nhóc đó ai cũng ngồi chờ tin Draken vào trong phòng phẫu thuật. Sắc mặt ai cũng nặng nề. Manjiro thì không có chút cảm xúc gì. Chỉ im lặng ngồi đợi. Tôi kêu Takemichi ra một góc

"Rốt cuộc là làm sao?"

"Việc Pachin vào trại vẫn chưa làm cho một vài thành viên trong Touman phục. Nên có người lợi dụng điều đó để hợp tác với những thành viên cũ Moebius gϊếŧ chết Draken."

"Nói đơn giản, mục tiêu chúng ngay từ đầu là Draken."

Takemichi gật đầu. Tôi quay vào nhìn phòng phẫu thuật

"Ai đâm Draken?"

"Là Kiyomasa."

Tôi gật đầu. Bác sĩ đi ra, mọi người đều mong chờ tin từ bác sĩ.

"Cuộc phẫu thuật thành công!"

Tôi mỉm cười, giờ mới nhẹ lòng đi một xíu. Thật là, đám này chưa từng để người khác bớt lo. Nhưng Manjiro đi đâu vậy nhỉ? Tôi đi theo đằng sau Manjiro. Thấy thằng bé đang ngồi dưới đất khóc lóc. Rõ ràng là lo cho người ta nhưng lại tỏ vẻ không có chuyện gì. Thằng bé ngốc!

"Chị Aniko!"

Takemichi ở đằng xa gọi tôi. Tôi vừa định bước đi thì hình như có ai đó đang nhìn mình. Tôi quay lại đằng sau, nhưng không thấy ai. Lại là cảm giác nhìn chằm chằm ấy. Nó đã bám theo tôi mõi khi tôi mất cảnh giác. Thật kì lạ.

"Chị sao vậy?"

"Ừm, không có gì. Mọi chuyện tốt rồi chứ?"

"Vâng. Đã qua ngày 4-8 rồi."

Tôi xoa đầu Takemichi.

"Em vất vả rồi. Mong rằng tương lai sẽ gặp được em."

"Vâng!"

Bên phía bên kia, mọi người trong Touman đều chờ đợi bên ngoài bệnh viện để nghe tin Draken thế nào. Thằng nhóc Draken đó giỏi làm mọi người lo lắng không mà. Tôi đang tính rời đi thì gặp Baji lại nhìn mình. Thằng Baji này nó cứ thích nhìn tôi chứ không lên tiếng nào nhỉ?

"Baj.." Đang định lên tiếng kêu Baji thì Mitsuya chen vào

"Chị Aniko sao lại ở đây? Trên tay chị còn bị thương nữa kìa."

Tôi nhấc tay mình lên. Đúng là có bị thương. Chắc lúc nãy xử đám kia nên bị thương chút. Định quay lại nhìn xem Baji đâu ròi thì thằng nhóc đó đã rời đi rồi. Lại không có cơ hội nữa rồi.

"Chị không sao. Em chở chị về nhà."

Mitsuya gật đầu rồi tôi cũng lên xe em ấy về lại tiệm. Về đến tiệm thì thấy Hanma đang lặng lẽ lên lầu. Tôi nhìn thằng nhóc, nó cũng nhìn tôi

"Chị..đi đâu vậy?"

"Còn em? Giờ này mới về?"

Nhìn người thằng bé dính mưa, quần áo lại dơ, mặt lại bị thương. Rồi lại đi đánh nhau nữa. Tôi thở dài

"Em lại đi đánh nhau?"

"Vâng." Hanma nhìn tôi rồi nói tiếp. "Chị cũng đi đánh nhau đấy à?"

"Không, nãy đi ra ngoài bị đám bất lương chặn đường."

"Em nói chị có duyên với bất lương mà."

Tôi mỉm cười nhắc thằng bé lên ngủ đi. Rồi mình cũng đi vào phòng. Ngày mai tôi còn có chuyện cần xử lý.

Ở nhà kho

"Sao mày lại bắt tao?!?"

"Im miệng. Mau nói lý do đâm Draken." Tôi ngồi trên ghế. Nhìn cái thằng nhóc ngốc này

"Tao không biết! Mày là ai hả??" Thằng này chỉ giỏi gáy. Tôi mệt mỏi nhìn nó trói hết tay chân vào cột kia.

Tôi là người không thích ngược đãi người khác nhưng mà dựa theo quan sát thì thằng nhóc này chỉ là một đứa chỉ giỏi đánh đấm. Đầu óc cũng chả vào đâu. Không thể nào là người đứng sau tất cả mọi việc. Tôi phải điều tra từ thằng này

"Kiyomasa là tên nhóc, vào ngày 3-8 nhóc đã đâm Draken. Tại sao?"

"Mày là ai mà quan tâm điều đó?"

Lại nói những điều không đâu vào đâu. Tôi thấy bên cạnh có cục gạch. Cầm lên, ném vào bên thằng đó nhưng nó nhanh né được

"Nói."

Nó sợ hãi nhìn cục gạch, tôi ném thật mà. Nó mà ngất thì tôi tạt nước cho tỉnh lại. Ran đã dạy tôi cách này đó. Ran có nhiều cách để chơi ghê. Tôi mỉm cười

"Chị không tính bắt nhóc nhưng mà nghe đây, nói những việc nhóc biết ra."

Thằng nhóc đó nhân nhượng một hồi cũng lên tiếng

"Vì tao ghét Draken nên mới làm như vậy. Tao hận thằng đó!"

Tôi nhíu mày, vì ghét mà dẫn tới gϊếŧ người.

"Vậy đó chính là lý do đó!! Mau thả tao ra đi!!!"

Tôi nhìn thằng nhóc đó, nó không có vẻ là nói dối. Cứ tưởng nó đâm Draken là vì ai xúi giục nhưng không phải rồi. Tất cả đều là vì sự ganh ghét của nó. Tôi đứng dậy đưa cây kéo cho nó

"Tự cởi đi."

"Nếu mày muốn biết thêm thì hãy hỏi Osanai. Thằng đó là tổng trưởng của Moebius."

Tôi rời đi. Tổng trưởng của Moebius sao? À...thằng đó bị đâm bởi Pachin cũng là thằng cầm đầu băng đản bỉ ổi đó sao. Tôi lại phải tìm kiếm ra kẻ đằng sau vụ việc này.

"Osanai là nhóc sao?"

Tôi đi vào trong tiệm tạp hóa nhìn thấy một thằng nhóc khá côn đồ. Thằng đó nhìn tôi, tôi mỉm cười

"Chị muốn hỏi em vài điều."

"Hỏi gì?"

"Việc Moebius và cả chuyện Draken bị đâm. Nghe nói nhóc biết những chuyện này."

"Người như cô sao phải quan tâm chuyện này?"

"Có việc. Thế nào? Nói cho tôi nghe đi nhỉ?"

Tôi ngồi xuống ghế, và nghe từng chữ Osanai nói. Tôi biết thêm thông tin là chuyện bạo hành bạn gái của bạn Pachin, đến việc Pachin vào trại và việc Draken bị đâm đều là kế hoạch của Kisaki Tetta. Trong tương lai No2 của Touman là thằng nhóc đó.

Vậy ra là mượn đao gϊếŧ người thành công lên được vị trí của Draken khi Draken chết. Nó chỉ ở đằng sau chỉ đạo mọi chuyện rồi hiển nhiên trở thành người của Touman với chút sức đó. Thật là kế hoạch không chút lỗ hổng. Cũng không ai nghĩ tới nó là thủ phạm đứng đằng sau mọi việc. Kisakia Tetta là thằng nhóc không tầm thường

"Cảm ơn nhiều nha."

Nói xong tôi liền đi ra cửa

"À..đừng kể với ai là tôi gặp cậu nha."

Kisaki Tetta sẽ là thằng tiếp theo tôi sẽ gặp và nói chuyện nhỉ? Mệt ghê. Nên làm gì khi gặp nhân vật này đây nhỉ? Thằng nhóc này khá thông minh, nó sẽ không dễ dàng tiết lộ mọi chuyện. Hiện tại mong muốn của nó là muốn vào Touman. Nhưng Draken không chết nó sẽ không thể vào được Touman. Kế hoạch của nó bị thay đổi bởi Takemichi rồi.
« Chương TrướcChương Tiếp »