An Tĩnh lấy lại tinh thần, mỉm cười với Thẩm Thành, cô nói: “Ông xã, anh về rồi.” Thẩm Thành giữ chặt cánh tay của cô kéo cả người cô từ trên ghế lên, ôm cô vào trong lòng ngực cười nói: “Ninh Ninh, lại đàn thêm một bản nhạc nữa cho anh nghe.”
An Tĩnh rất muốn từ chối, nhưng dường như cô cũng không có quyền được từ chối, bởi vì người đàn ông này rất có dáng vẻ nếu hôm nay em không đánh đàn cho anh, vậy thì anh sẽ không buông tay, cô đẩy Thẩm Thành hai cái, ngoan ngoãn nói một câu vâng rồi mới tránh khỏi lòng ngực anh.
An Tĩnh lại ngồi xuống trước đàn dương cầm một lần nữa, cô ngẩng đầu hỏi Thẩm Thành: “Anh muốn nghe bài nào?”
Vừa dứt lời ba chữ: “Thư gửi Elise” này lập tức từ trong miệng Thẩm Thành bật ra, An Tĩnh cười nhạt một tiếng, trong lòng nghĩ, ‘thư gửi Elise sao, tôi cũng tất thích đó’, sau đó cô bắt đầu đánh đàn.
Thẩm Thành dựa vào bên cạnh đàn dương cầm, tham lam nhìn chăm chú vào vợ mình, nhìn ngón tay bay nhảy, cần thon dài của cô, đột nhiên anh có một cảm giác thoả mãn rất lớn.
Người phụ nữ này là vợ của mình, thật tốt.
Bản nhạc kết thúc, Thẩm Thành tựa như vẫn chưa đã thèm, nhưng An Tĩnh sao có thể như anh mong muốn nữa, cô nhanh chóng đứng dậy, đi vào phòng bếp, lấy nước đá từ trong rủ lạnh ra đổ vào ly uống một hớp lớn.
Thẩm Thành nhìn cô, bước dài một bước xông tới giật lấy ly nước trong tay cô , nổi giận đùng đùng nói: “Sao em vẫn không nhớ được lâu, lần trước là ai tới kỳ sinh lý đã đau đến mức lăn lộn ở trên giường.”
An Tĩnh ngẩn người, Tần Phong ham lạnh, chưa bao giờ để ý tới những việc này, cho nên cô cũng không chú ý tới, xem ra Thẩm Thành vẫn rất quan tâm chị gái.
An Tĩnh có chút đuối lý, cô cúi đầu nói một câu: “Em lên trước đây.” Sau đó cô chạy lên lầu như một chú thỏ con.
Thẩm Thành nhìn bóng dáng cô, không nhịn được mà lắc đầu, mở tủ lạnh nhìn một chút, quyết định chiên hai phần bò bít tết.
Anh thuần thục mở bếp, đổ dầu vào trong nồi, chờ đến khi nó tan ra mới cho bò bít tết vào, nhìn màu thịt bò dần dần chuyển màu, cho đến khi thịt bò chín khoảng tám phần, sau đó anh mới lấy bò bít ra, cho thêm một chút sốt tiêu đen và một chút rau xào theo mùa.
An Tĩnh trốn trong phòng ngủ, ổn định lại tinh thần rồi mới dám xuống lầu kiếm đồ ăn, kết quả cô vừa mới tới gần phòng bếp đã ngửi thấy một mùi hương thơm nồng nặc, cô theo mùi hương nhìn thấy bò bít tết được bày ở trên bà.
Bò bít tết được bày rất đẹp mắt, màu sắc mùi hương đều đủ, cô không khỏi muốn ăn một miếng to, cô lau tay, ngồi ở trên ghế chờ Thẩm Thành.
Thẩm Thành nhìn dáng vẻ chảy nước miếng ba thước của cô thì cảm thấy buồn cười, anh gật gật đầu với cô nói: “Đói bụng thì ăn đi!”
Đương nhiên An Tĩnh sẽ không khách sáo với anh, cầm dao nĩa mạnh mẽ cắt một miếng to cho vào trong miệng, bụng đói cả trưa lập tức được thỏa mãn.
Chỉ một lát sau, Thẩm Thành cầm đĩa ngồi xuống phía đối diện cô, hai người tận hưởng thế giới hai người hiếm có này, thậm chí, Thẩm Thành còn dùng ngón tay lau đi nước sốt dính trên khoé miệng An Tĩnh, An Tĩnh nhớ lại những lời chị gái nói, cô không khỏi mà rùng mình một cái, hôm nay đúng là được yêu chiều mà kinh sợ.
Rốt cuộc người chồng vô cùng lạnh lùng mà chị gái nói có thể là uống lộn thuốc, phong cách đột nhiên thay đổi khiến người ta không thể đoán được.