Bé Na được xuất viện về nhà hơn một tháng nay. Bé không về nhà cũ lúc trước cùng với mommy của bé mà bé về nhà mới. Mommy nói là nhà của mom, sau này cũng là nhà của bé Na. Bé là còn nhỏ, không mấy hiểu tới ý nghĩa của việc chuyển nhà, nhưng là, về nhà mới bé thực thích, vì sao, vì bé không còn phải sống trong nhà mà chỉ có bé với mommy. Giờ bé còn có thêm bà, thêm mom bên cạnh bé.
Nhưng là, một tháng sau đó, bé Na phát hiện có chuyện rất là phiền nha.
Đó chính là mỗi lần bé được mommy ôm, liền có một người ngồi bên cạnh, cũng đòi được mommy của bé ôm ôm.
Đó chính là mỗi lần bé được mommy hôn hôn, liền có một người dù đang ở cách thật xa chỗ của mommy và bé, cũng bắn ánh mắt như muốn đông lạnh bé với mommy.
Người kia thật hung dữ nha. Cũng thật hư. Đừng tưởng bé còn nhỏ rồi không biết, mommy là mommy của bé, không phải mommy của người kia. Người kia như vậy là ganh tỵ, là không tốt, là rất rất xấu.
Tuy nhiên, còn một chuyện khiến bé Na muộn phiền hơn hai chuyện trên, chính là....
Bé Na vs bé Linh hiệp 1
"Bé Na, lại đây nói chuyện với mom" bé Linh dụ dỗ bé Na, trên tay còn có mang theo cây kẹo, màu sắc thật đẹp, cũng không biết có ngon không đây.
Bé Na chính là bé ngoan, nghe mom gọi tức khắc đi đến, ngồi trên sofa cạnh Linh.
Bé Linh bắt đầu giở giọng ngọt ngào "Bé Na, bé ngoan có phải là phải nghe lời người lớn không?"
Đôi mắt thơ ngây của bé ngước nhìn người nào đó, rồi nhanh nhẹn gật đầu, khiến người nào đó có phần xấu hổ "Khụ, vậy bé Na, con từ bây giờ, nghe lời của mom, không được ngủ chung với mommy nữa"
Bé hoàn toàn không hiểu nha, tại sao lại không được "Tại sao vậy mom?"
"Tại vì con đã lớn nha, phải học trưởng thành, phải tự ngủ một mình" người nào đó vì muốn được thực hiện ý đồ đen tối, không tiếc lừa gạt trẻ nhỏ.
"Nhưng là, con ngủ với mommy quen rồi" bé Na kháng nghị, bé từ nhỏ đều là ngủ cạnh với mommy. Tại sao phải thay đổi nha.
"Vì vậy con cần phải sớm làm quen với việc ngủ một mình" một bộ đứng đắn, và y như rằng việc mình muốn cướp đi mommy của người khác là hoàn toàn hiển nhiên, không có gì sai.
Bé Na lắc đầu mếu máo "Ngủ một mình con sợ" ai bảo sáng nay ở lớp, mấy bạn nam kể chuyện ông kẹ ông ké gì đó, bé còn nhớ nha, nên bé sợ ngủ một mình.
"Nếu con sợ, vậy cũng có thể sang phòng bà ngoại, ngủ với bà ngoại"
"Ngủ với bà ngoại cũng không phải ngủ một mình. Tại sao con không được ngủ với mommy mà lại được ngủ với bà ngoại?"
"..." bé Linh cứng họng, bé Na quả nhiên thừa hưởng sự thông minh của mommy bé, hiệp 1, bé Na toàn thắng.
Kết quả hiệp này dẫn đến việc bé Linh chính là ngủ một mình, bé Na tiếp tục ngủ với mommy của bé.
Bé Linh sau khi thất bại hiệp 1, suy nghĩ suy nghĩ liền nhờ viện binh cứu giúp. Bé Linh hẹn mommy của bé Na ăn trưa, trên bàn ăn...
Đôi mắt u oán của Linh, phóng ra tia lửa điện u oán tới My, My biết, nhưng cố tình lơ đi.
Điện cũng không phải tài nguyên vô hạn, phóng được một lúc bé Linh của chúng ta liền mỏi mắt. Được, đã vậy thì nói trực tiếp.
"Chị...."
My nhướng mắt, môi mỉm mỉm cười "Chuyện gì?"
"Chị kêu con gái cưng của chị ra ngủ riêng đi."
"Tại sao, bé ngủ với chị rất tốt. Mà, em không muốn xem bé là con em?"
"Ách, em nói sai, là con gái cưng của chúng ta. Nhưng chính là vì cưng yêu nên càng phải cho con gái rèn luyện, như vậy mới mau trưởng thành, không sợ người khác ức hϊếp"
"Chị chính là thấy chẳng ai ức hϊếp bé, ngoại trừ em" đừng tưởng cô không biết hôm trước người nào đó định dụ dỗ bé, hôm nay còn giả vờ nói muốn tốt cho bé.
Linh mếu máo, tại sao ngay cả My cũng không chịu hiểu cho cô. Tại sao My cũng đứng về phía bé Na. Trước đây không tính, bây giờ là chung nhà với My, My cứ để cô bị cấm dục như thế này, sao mà được hả. Hơn nữa, cô chính là ghi hận chuyện hôm trước không xuống giường nổi.
"Được rồi, đừng mếu, chị sẽ tôn trọng hai người, chị sẽ hỏi ý kiến bé Na"
"Ách" xem như cô đã cầu cứu nhầm viện binh của bé Na.
Hiệp cầu cứu: bé Na tiếp tục toàn thắng.
Bình thường đi đưa đón bé Na chính là My, nhưng hôm nay My phải thay Tú sang bên kia xử lý một vài chuyện của công ty. Nên là nhiệm vụ chiều nay đi đón bé được giao cho Linh. Đây là lần đầu đi đón con gái, liền không thể để con đợi được. Trước đó mặc dù Linh cũng thường xuyên đến trường học đón cháu, nhưng cháu chính là cháu nha, không như con gái. Cho nên thái độ cũng phải khác.
Bé ngồi lên xe, Linh thắt dây an toàn cho bé, nhìn gương mặt bầu bĩnh trở lại sau tai nạn, Linh cười mãn nguyện. Bé con này từng làm cô với My lo lắng chết đi được, những tưởng không giữ được bé, nhưng may mắn, bé không những không có di chứng gì, lại còn phục hồi nhanh chóng.
"Bé Na, hôm nay mommy không có ở nhà, bà ngoại cũng đi chùa, mom dẫn con đi ăn bên ngoài được không? Con thích ăn gì, mom liền đưa con đi ăn cái đó"
Bé Na vui sướиɠ đồng ý. Hai chân mày nhỏ nhắn của bé nhíu lại suy nghĩ, bé có nhiều thứ muốn ăn nha, chỉ sợ bụng nhỏ của bé chứa không nổi.
"Đã nghĩ ra muốn ăn gì chưa?"
"Con muốn ăn pizza"
"Được, mom đưa con đi ăn pizza" con gái thích là quan trọng nhất
"Con còn muốn ăn gà rán, còn có khoai tây nữa"
"Được"
"Con cũng muốn ăn kem"
"Con còn muốn...."
"Còn có...."
....
.....
Mặt ai đó lúc này đã chuyển từ trắng hồng sang trắng, dần biến xám, và lúc này là đen hẳn. "Con ăn hết không?"
Bé ngây thơ lắc đầu, nhưng mà bé là muốn ăn nha, gần đây mommy với bà ngoại đều bắt bé ăn canh bổ gì đó, bé ngán rồi.
Đôi mắt vô tội ấy đang ngước nhìn thì làm sao Linh có thể đành lòng la mắng hay chối từ được. "Được rồi, hôm nay chúng ta ăn một ít, ngày mai mom lại dẫn con đi ăn tiếp món khác, được không?"
"Dạ" gương mặt đáng yêu của bé như rực sáng hẳn lên. Bé phát hiện, ngoài chuyện mom hay ganh tỵ với bé thì mom cũng tốt với bé như mommy vậy.
Được ăn uống no nê xong, bé Na cảm thấy thỏa mãn, cũng quên mất chuyện mommy đi công tác.
Nhưng là tối đến, khi đi ngủ bé mới thấy có vấn đề.
Linh nằm đọc sách trong phòng, nghe tiếng gõ cửa, rồi thấy thân ảnh nhỏ bé nào đó đẩy cửa phòng bước vào, Linh nhìn bé, trong đầu lóe ra âm mưu
"Bé Na, sao giờ này con còn chưa ngủ?" người nào đó biết rõ còn cố hỏi.
Bé Na nhỏ giọng "Con có thể ngủ với mom được không?"
Linh mỉm cười, vẫy bé Na lại chỗ mình "Con lại đây" chúng ta sẽ tiếp tục thảo luận chuyện ngủ này nhé.
Bé Na được sự cho phép của Linh, liền vui vẻ leo lên giường, nằm xuống cạnh Linh.
"Con ngủ một mình cảm thấy rất sợ đúng không?"
"Dạ" không có mommy ôm ôm vỗ vỗ cho bé, bé liền nhớ tới ông kẹ ông ké gì đó, dù bé chưa thấy mấy ông đó bao giờ nha.
"Cho nên khi ngủ một mình mà cảm thấy sợ, nhưng lại không có ai ngủ cùng thì rất đáng thương đúng không?"
Bé Na suy nghĩ, gật gật.
"Trong nhà chúng ta có một người rất đáng thương như vậy nha, bé Na có biết là ai không?"
Bé hoàn toàn không biết mình rơi vào bẫy của người mẹ vô lương tâm này. Bé lắc đầu.
"Chính là bà ngoại nha. Bà ngoại ngủ một mình rất sợ, nhưng là không có ai ngủ cùng bà." Linh bỏ thầm trong bụng, mẹ, con xin lỗi, con biết mẹ sẽ tha lỗi cho con.
"Sao mom không ngủ cùng bà ngoại để bà ngoại không sợ" mom cũng ngủ một mình mà.
"Bà ngoại con không thích mom nha" con đừng có thông minh như vậy được không
Bé Na suy nghĩ, đúng nha, bà ngoại thường hung dữ với mom, nhưng cũng không có hung dữ với mommy hay bé. Bà ngoại chính xác là không thích mom rồi. Mom thật đáng thương. Bé Na liền đưa cho Linh ánh mắt đồng cảm khiến Linh đổ mồ hôi, con rốt cuộc nghĩ chuyện gì vậy.
"Cho nên, sau này bé Na có thể ngủ cùng với bà ngoại được không. Như vậy thì cả con với bà ngoại đều không phải sợ nha. Tại bà ngoại không thích mom, nếu không mom đã sang ngủ với bà ngoại rồi. Mommy của con lại hay đi công tác nha, nên chỉ có con sang ngủ với bà ngoại là hợp nhất. Bé Na đáp ứng mom được không?"
Bé Na nửa hiểu nửa không, nhưng là bé Na vì đồng cảm với mom, nhìn ánh mắt mom lúc này thật đáng thương nha, bé lương thiện, can đảm gật đầu.
Linh cười thầm trong lòng, vậy là thuyết phục xong rồi sao. Linh cuồng tiếu. Hiệp 2, bé Linh vs bé Na, bé Linh nhờ giả đáng thương đã lừa gạt được bé Na lương thiện, kết quả bé Linh thắng.
Kết quả của hiệp 2 dẫn đến việc My sau công tác trở về, thấy con gái tối không còn vào ngủ cùng mình nữa mà chạy sang phòng mẹ Linh. Nhìn Linh cười đắc ý nằm trên giường mình liền biết là người kia đã lừa bịp được con gái. Cô mặc dù thương cho con gái bị người mẹ vô lương tâm nào đó dụ dỗ, nhưng cũng không nỡ để người nào đó suốt ngày đen mặt. Nên cuối cùng vẫn là im lặng cho qua.
Nhìn ra My không ý kiến, Linh thở hắt ra, nhẹ nhàng lôi kéo My, ôm lấy cô, thì thầm "May là con gái nghe lời, nếu không, em không bảo đảm sẽ không trình diễn tiết mục người lớn bên cạnh con gái đang ngủ"
"Bé Na quả nhiên bất hạnh, có người mẹ như em" My miệng tuy là quở trách, nhưng lại hiển nhiên toại nguyện để cho người kia tay ôm ấp sờ soạng đâu đó trên người mình.
Đêm, còn dài...