Chương 1

Giờ tan tầm, Linh theo thói quen mấy tháng nay, trở về khu trọ của mình mà thay vì về lại ngôi nhà đó. Với Linh lúc này, nếu trở về ngôi nhà đó chẳng khác gì xuống địa ngục. Và chính Linh cũng không rõ liệu mình có trở thành ác quỷ hay không nếu cứ sống trong đó. Cứ như trong lòng mỗi người tồn tại một mặt ác, bên cạnh mặt thiện. Mà như Linh, cô sợ mình không kiềm chế được mặt ác đó rồi biến mọi thứ trở nên mất kiểm soát. Linh đã dọn khỏi nhà, sang một thành phố khác, tìm một công việc mới, và sống trong căn nhà trọ mới. Cô cũng đổi cả số điện thoại và không gọi gì về nhà. Cô thừa nhận mình như một kẻ bại trận, cố trốn chạy hết thảy.

Linh vừa tắm xong, ngồi vào bàn làm việc, chuẩn bị cho một buổi tối "tăng ca" tại nhà như thường lệ. Từ lúc vào công ty đến giờ, cô luôn đem thêm công việc về nhà xử lý. Do có kinh nghiệm quản lý từ công ty trước nên ngay cả khi vừa vào làm việc không lâu, Linh đã phụ trách thực hiện nhiều dự án quan trọng của công ty. Giám đốc rất tin tưởng năng lực của cô, lại cộng thêm tính siêng năng, năng suất giải quyết công việc của cô khỏi chê. Xem hồ sơ dự án mới, Linh ngẩn người. Chẳng lẽ là số trời hay sao. Dự án mới buộc cô phải trực tiếp đi tới thành phố A đàm phán với đối tác. Và ngẫu nhiên đó lại là công ty trước đây cô làm việc. Hẳn vì vậy mà giám đốc mới giao cho cô phụ trách. Vốn việc xin từ chức cũng như các thủ tục liên quan tại công ty cũ đều được giải quyết êm thấm. Theo lẽ thường thì cô cũng chẳng có gì phải bâng khuâng, lại thêm cô quen thuộc với những đồng nghiệp của công ty. Nhưng lại chính vì "đồng nghiệp cũ" ấy mà Linh muốn từ chối phụ trách dự án này.

Linh cảm thấy mệt mỏi và đột nhiên muốn "giải thoát" mình trong tối nay. Linh gấp lại hồ sơ, gọi điện thoại hẹn hai cô bạn thân của mình là Trà và Vân ra ngoài. Cô hèn nhát, cô chấp nhận, cô chỉ muốn chạy trốn những thứ liên quan đến người đó. Và mai, cô sẽ đề nghị giám đốc đổi người phụ trách dự án nên chẳng lý do gì cô phải lãng phí cả buổi tối để buộc mình nhớ những thứ không muốn nhớ như thế này. Trà và Vân đang ở một quán bar, họ ngạc nhiên khi một con sâu của công việc lại hẹn họ ra ngoài. Cả hai nói cho Linh địa chỉ để cô nhanh đến, xem xem cô có chuyện gì. Linh vốn ít chia sẻ những gì về bản thân cô, à thì ngoại trừ lúc cô bị chuốc cho say khướt không biết gì.

Tiếng nhạc xập xình, chát chúa khiến Linh cau mày. Cô thích yên tĩnh hơn là những nơi như thế này. Nhưng biết làm sao, hai cô bạn của cô thuộc kiểu không đông không ồn sẽ thấy không vui. Nhiều lần họ hẹn cô cùng đi nhưng cô hay từ chối hơn là đồng ý. Nhưng tình bạn là gì, là cho dù không thường xuyên bên cạnh, khi cần nhau thì vẫn có thể ở bên, thấu hiểu và chia sẻ. Linh trân trọng hai người bạn này, nên chỉ những dịp đi chơi, cô không thích thì mới từ chối, còn những khi họ cần cô giúp đỡ, chưa bao giờ cô nói tiếng không. Ngược lại, việc cô tìm được một căn nhà trọ tốt, kèm công việc không tồi như hiện tại sau khi cô rời khỏi nhà cũng phần nhiều do hai người bạn này giúp đỡ. Linh ngó nghiêng tìm kiếm Vân và Trà đang ở đâu thì một bóng người khiến cô sững sờ. Cô đang không biết có nên đến giúp đỡ hay không khi có vẻ như người kia đang say.

"Linh, ở đây nè, nhanh cưng" Trà nhìn thấy Linh trước nên réo gọi mà không để ý Linh đang thất thần. Vân dịch người để cho Linh khoảng trống. Linh tiến về phía Trà cùng Vân nhưng vẫn hay dõi mắt nhìn về hướng người kia

"Sao, hôm nay có gì mà nhớ hai chị vậy cưng? Uống gì, bia, rượu, hay nước lọc?"

"Bia đi, hôm nay không muốn tăng ca, đi ra ngoài hít chút khí trời, gặp hai người chỉ thích chui vào mấy chỗ như này, mệt ghê"

*Ba* Trà gõ vào đầu Linh "Chỗ này thì có làm sao, cưng muốn hai chị làm thịt cưng hay sao"

Vân từ lúc Linh bước vào đến giờ vẫn im lặng không nói gì, chỉ thấy Linh nói chuyện nhưng có vẻ không tập trung, lại hay để ý đến cô gái đang ngồi ở quầy bar. Vân thở dài, Linh chạy trốn bấy lâu nay vẫn trốn không khỏi

"Hôm qua bác gái lại gọi cho mình, hỏi thăm về cậu. Bác cũng bảo anh cậu đi công tác nước ngoài, khoảng chừng 6 tháng mới về. Nên nhắn cậu có thể thì về thăm nhà"

"À, vậy sao"

"Này, cưng giả lạnh lùng làm gì, đừng nói là không nhớ nhà, mỗi tháng ai thèm cảm giác gia đình mà đến nhà hai chị ăn cơm vài bữa" Trà luôn thích nói những câu "tạt thẳng nước vào mặt", ngược lại với Trà, Vân lại là người dịu dàng. Linh nhiều khi vẫn tự hỏi, hai người ở hai thái cực khác nhau, có điểm gì chung lại bên cạnh nhau như vậy. Nhớ lúc cả hai hẹn Linh ra cho Linh biết rằng đang quen nhau, Linh sặc nước đang uống. Cũng không thể trách sự thất thố của Linh khi mà trong suốt 3 năm trung học, Trà và Vân như nước với lửa, vậy mà vừa tốt nghiệp không lâu, lại thành một cặp. Cả hai từng lo sợ Linh không thông cảm cho tình cảm của họ, nhưng cả hai không biết Linh cũng là "đồng bọn" từ lâu.

"Chị Trà à chị Trà, em không có giả lạnh lùng, em...."

Linh đang nói dở thì phía quầy bar bên kia, cô gái say từ nãy giờ đang nằm gục xuống quầy. Có hai gã đàn ông trông không được lịch sự lắm đang tiến lại gần. Linh đi nhanh sang phía họ. Vân, Trà thấy Linh phản ứng vậy cũng vội đi theo. Linh đỡ cô gái dậy, Trà thì quay sang nói với hai gã đang ở gần đó

"Xin lỗi hai anh, đây là bạn tôi, hai anh tìm cô ấy có gì không?"

Hai gã kia thấy có vẻ không được thuận lợi nên cũng bỏ đi không nói gì. Vân giúp Linh đưa cô gái ra ngoài, Trà cũng vội quơ túi xách rồi đi theo.

"Haizzzz, phải nói thế nào đây, chạy trời không khỏi nắng hả, a, mình không nói gì hết, cậu đừng nhìn mình vậy" Trà im bặt khi thấy Vân đang trừng mình

"Cậu nhanh đi lấy xe, mình và Linh ở đây đợi cậu" Vân phân phó rồi quay sang nhìn Linh. Linh từ nãy giờ im lặng không nói gì, nhưng ngay cả một người bình thường cũng có thể nhìn thấy ánh mắt cô nhìn cô gái kia đầy sự quan tâm, bất đắc dĩ, cùng đau lòng, huống gì người sâu sắc như Vân. Nhưng Vân cũng chỉ thở dài mà không nói gì.

Trên xe, Linh cùng cô gái ngồi phía sau, Vân ngồi phó lái. Vân quay lại hỏi Linh

"Đưa chị ấy đến nhà cậu hay sao?"

"Không, đưa mình đến khách sạn để chị ấy ngủ lại đó, mình tự bắt taxi về"

"Cưng..."

Vân khẽ nháy mắt với Trà, Trà ra dấu ok, không nói tiếp.

"Được rồi, vậy cậu đưa chị lên phòng đi, mình và Trà đợi rồi đưa cậu về, giờ này bắt taxi khó lắm"

"Vậy mình sẽ đi nhanh"

Linh đưa cô gái vào phòng, đỡ cô ấy nằm xuống giường, lấy khăn lau mặt cho cô gái. Bàn tay vừa chạm lên khuôn mặt thì một bàn tay khác nắm tấy tay Linh

"Linh, ở lại, có được không?"