Chương 17: Đỉnh điểm tức giận

Khi vẫn chưa hết hoang mang chuyện Tần Lam lái xe một mình bỏ đi , sau đó Cẩn Ngôn lại nhận được cuộc gọi từ chị ấy . Thì ra Tần đại tiểu thư cho rằng một ngày một bữa sẽ không thể nào khuyên nhủ được chú của mình , vì thế lái xe đi xung quanh tìm chỗ trọ , trong thời gian sắp tới sẽ dọn đến đây ở luôn , cho đến khi nào có được số tơ tằm đó thì thôi .

Cẩn Ngôn nhận được tin của nàng xong liền cảm thấy có chút yên tâm , cả ngày hôm đó ở nhà Tần lão sư tiếp tục trò chuyện thâm tình . Đa phần Tần Lãng đều nhắc đến cháu gái cưng Tần Lam , nhưng ngoài mặt lại làm như không quan tâm cho lắm .

" Dù sao năm đó chị ấy cũng không có quyền quyết định , trước đây chẳng phải ngài rất thương chị ấy sao ? " - đã nhiều lần Tần Lam muốn đến thăm chú của mình , nhưng địa chỉ nhà này nếu như không nhờ có Cẩn Ngôn biết được , cả đời xem ra Tần Lam cũng không hề biết đến .

" Ta là người chuyện gì ra chuyện đó , chuyện với ba của nó thì có liên quan gì đến nó . Nhưng con nói xem , ta thương nó đến như vậy , lúc nó kết hôn lại không có mời ta " - nhắc lại càng cảm thấy bực bội , dù sao người ta không đến dự được nhưng vẫn phải thông báo cho người ta biết chứ .

" Bởi vì cuộc hôn nhân đó không có gì vui vẻ , nếu như lần sau có tổ chức nữa , con nhất định mời chú đến dự " - lại một lần nữa Tần Lam quay trở lại , cũng đúng lúc biết được lý do vì sao chú lại trở nên không muốn nói chuyện với mình .

" Đám cưới còn hơn sinh nhật , không mời lần này mời lần khác " - chẳng phải báo chí đều đưa tin nó và tên tiểu tử họ Ngô đó hạnh phúc lắm sao ? Lý nào lại nói là không vui vẻ .

" Ủa mà sao còn chưa đi , hay quá mà , nói đọng tới một câu lái xe bỏ đi mà " - còn tưởng là đi luôn rồi chứ , bây giờ quay trở lại là có ý gì ?

" Chú thu thập nhiều tài liệu về con như vậy , đương nhiên chú biết con đang gặp chuyện gì . Hơn phân nửa số tơ tằm đã cháy mất , nếu như không có được số tơ tằm từ chú , Tần Thị có thể bị hủy trong tay con " - kèm theo câu nói vừa rồi của nàng , số tạp chí ở bên ngoài bộ bàn ghế đá đồng loạt được Tần Lam đặt xuống mặt bàn .

Quả nhiên chú vẫn luôn theo dõi mọi hoạt động của Tần Thị , hay nói đúng hơn luôn bám sát đứa cháu duy nhất ở đời này là Tần Lam . Số tạp chí bên ngoài còn có quyển mới nhất , đưa tin kho A của Tần Thị đã rơi vào một cuộc hỏa hoạn gây ra nhiều thiệt hại . Tần Lam vừa rồi quay lại đã vô tình nhìn thấy nó , biết được chú của mình thật ra là cứng miệng mềm lòng .

" Chẳng phải con từ nhỏ đã rất tài giỏi rồi sao ? Mất một cuộc triển lãm , đền vài hợp đồng thì làm sao có thể lung lay Tần Thị " - phải , thiệt hại đương nhiên rất lớn . Nhưng Tần Thị cũng không phải tập đoàn nhỏ lẻ , không dễ dẫn đến phá sản như nhiều đời về trước .

" Tiền có mất đi con không tiếc , nhưng danh tiếng của Tần Thị từ lúc lập nghiệp đến nay chưa từng bị hủy hoại . Chú nỡ nhìn thấy con trở thành tội nhân của gia tộc hay sao ? " - đi kèm theo đó chính là đôi mắt đã bắt đầu ửng đỏ của Tần Lam , chất giọng cũng thập phần nhỏ nhẹ .

Ngô Cẩn Ngôn nhìn thấy hình ảnh đó của Tần Lam , cả lông tay đều dựng đứng . Chị quả nhiên không hổ danh người đứng đầu tập đoàn lớn , khả năng ngoại giao cực kỳ tốt luôn a . Tần đại tiểu thư mà lại là dạng nữ nhân dễ dàng bị người ta làm đến khóc vậy sao ? Rõ ràng đang cố tình đánh đòn tâm lý với chú của mình , chị biết rõ chú nhìn thấy chị như vậy sẽ không thể nào cứng miệng được nữa .

" Số tơ tằm của ta cất giữ nhiều năm nay cũng sợ bị mọt ăn mất , coi như ta thanh lý cho con để bớt tồn kho . Nhưng giá phải gấp ba lần ..." - năm đó ba của nó tống cổ ta ra khỏi Tần Thị , ăn chia không đều một chút nào .

" Tần lão sư , có nhầm lẫn không đây . Ở trong giai đoạn này còn gian thương nữa ..." - bất quá đòi gấp đôi thôi chứ , đằng này còn lên tới gấp ba , đúng là thừa nước đυ.c thả câu nha .

" Được , gấp ba thì gấp ba , bằng mọi giá con không để cho Tần Thị có chuyện " - cho dù chú có muốn bao nhiêu đi nữa , nếu trong khả năng nàng vẫn có thể chi trả . Dù sao năm đó cũng là ba của nàng không đúng , xem như Tần Thị đang trả lại món nợ này cho chú ấy .

Đêm hôm đó Tần Lam quay trở về phòng trọ , nhưng Cẩn Ngôn vẫn nhất quyết bám lại ở nhà Tần lão sư . Một lượt nói qua đạo lý không thể gian thương như vậy , cuối cùng Tần Lãng cũng đưa ra một phương thức khác cho họ . Chính là nếu như Cẩn Ngôn giúp ông ấy tìm ra được cách chế tạo nước hoa từ loài thảo dược lạ mà bản thân tìm được , trong vòng thời gian một tháng sẽ bán số tơ tằm đó với giá gốc cho Tần Lam .

" Có nhầm lẫn không ? Cái cây quỷ này tự lão sư tìm ra , sách con học còn chưa có nhắc đến . Không biết đặc tính cũng như công dụng của nó , con làm sao chế ra đây ? " - loài hoa này còn không biết có độc không nữa , ở đó mà chế nước hoa .

" Nếu như ngươi không chịu thì có gấp 10 lần ta cũng không bán cho Tần Lam..." - chỉ để lại một câu nói liền đuổi Cẩn Ngôn ra khỏi cửa , không có biện pháp tiếp tục trò chuyện .

Đêm hôm đó Cẩn Ngôn quay trở về phòng trọ , đã nhìn thấy Tần Lam ngủ mất . Cẩn Ngôn không muốn chị dâu phải mất oan uổng số tiền đó , đành phải đem loại ra không ra gì này tìm hiểu thử ở rất nhiều tài liệu , cả một đêm tịch mịch cùng ánh đèn thấp thỏm .

---------------

Vốn dĩ nàng không biết thỏa thuận giữa hai người bọn họ , sáng hôm sau nàng đến kho của chú để thu mua số tơ tằm này . Nhưng tính tới tính lui vẫn không đủ số lượng , vẫn còn thiếu một đợt sản xuất nữa mới vừa đủ . Tuy rằng nhiều năm nay số tơ tằm của chú không hề được bán ra ngoài , nhưng vẫn đều đặn sản xuất . Hiện tại vẫn đang tiến hành nửa đoạn đường cho mẻ tiếp theo ...

" Chú có muốn về Tần Thị làm việc không ? Ba đã ra nước ngoài , Tần Thị bây giờ đều thuộc quyền quyết định của con " - nhìn thấy mọi người sản xuất tỉ mỉ , cẩn thận . Khiến cho Tần Lam vô cùng cảm động , nàng biết chú đối với ngành nghề này vẫn còn rất nhiều lửa huyết tâm .

" Cái gì ? Ta bây giờ là hiệu trưởng một trường dạy học , con muốn ta về làm nhân viên quèn cho con sao ? Không thèm..." - ngày ra đi đã quyết không trở về , Tần Thị đó người ta cũng không thèm để mắt đến từ lâu rồi .

Không khuyên giải được chú ấy , nàng đành phải sau này tìm cách khác thuyết phục chú . Tần Lam ở lại đó tầm một tuần , quan sát mọi người sản xuất một cách cẩn trọng nhất . Nhưng nàng còn có cả Tần Thị phía sau , còn phải quay về Bắc Kinh giải quyết rất nhiều chuyện . Chỉ có thể ủy thác mọi chuyện lại cho Cẩn Ngôn , đứa trẻ đó ngoại trừ việc giúp nàng theo sát mọi người sản xuất , còn phải nghiên cứu ra loại nước hoa từ cái loại thực vật quái đản kia .

Trong suốt một tuần nàng không có mặt ở Bắc Kinh , mọi việc liên quan đến vụ hỏa hoạn đều là người trợ lý giúp nàng giải quyết . Về phần Thừa Dân anh ta chưa từng thăm hỏi tiến độ của công ty , đối với việc này Tần Lam luôn âm thầm ghi nhận từng chút một . Khoảng mười ngày sau đó bên phía cảnh sát đã tìm ra được thủ phạm của cuộc hỏa hoạn , nhân viên coi kho bị mua chuộc bởi một công ty của đối thủ .

Mọi việc điều được các trinh sát tiến hành điều tra thu thập mọi chứng cứ , cũng có đủ bằng chứng truy tố hình sự đối với công ty đó . Mọi chuyện có vẻ sẽ kết thúc tại đây , nhưng cũng trong đêm hôm đó từ kho A đi ra ngoài , nàng gặp được một người đem toàn bộ cục diện câu chuyện trở nên hoàn toàn sáng tỏ .

" Tần tiểu thư , hôm nay về trễ vậy ? " - tổ trưởng tổ vệ sinh khu phố nơi kho A của nàng được xây dựng , vừa nhìn thấy Tần Lam liền có vài câu hỏi thăm .

" Bác giờ này còn trực sao ? " - người này không ai khác chính là chồng của vị quản gia tại biệt thự của nàng , trước giờ nàng đối với ông ấy cũng chưa từng phân rõ ranh giới , cứ gặp liền chào hỏi thôi .

" Già cả rồi ngủ không được nên đi dạo một chút , phải rồi cậu chủ đã đỡ hơn chưa ? " - nhà của người này ở gần đây , nên cũng thường xuyên qua lại khu vực này .

" Anh ấy bị làm sao ? Con cảm thấy anh ấy mỗi ngày vẫn bình thường mà " - kể từ lúc nàng từ nơi của chú về Bắc Kinh đến nay , thật ra chưa từng gặp qua Thừa Dân . Anh ấy luôn đi sớm về trễ , thậm chí có đêm còn không về nhà .

" Hôm kho A xảy ra hỏa hoạn , tôi gặp cậu ấy từ trong kho chạy ra ngoài gấp gáp vô cùng , còn bị một chiếc xe tông ngã ra đường , tôi còn đỡ cậu ấy ngồi dậy nữa mà " - hôm đó cũng may chiếc xe chạy không nhanh , hơn nữa va chạm cũng không có mạnh , nếu không đúng là xui xẻo .

" Bác nói gặp Thừa Dân hôm đó , vào lúc nào ? " - linh cảm có chuyện không tốt xảy ra , hôm đó nàng đã hỏi anh ta rất nhiều lần , anh ta đều khẳng định cả ngày chưa từng đến kho A .

" Gặp cậu ấy xong tôi về nhà dùng bữa tối , vừa dùng xong bữa tối đã nghe kho A bốc cháy , chỉ khoảng mười lăm phút thôi " - nhìn thấy nét mặt dần trở nên trắng bệch của Tần Lam , bác ấy cảm thấy dường như có chuyện uẩn khúc phía sau .

Hôm đó khi quay trở về biệt thự nàng có gặp Thừa Dân ở ngoài cổng , bước đi của anh ta vô cùng loạng choạng , thì ra không phải chỉ vì đơn giản là say xỉn mà ra nông nổi . Tần Lam ngay lập tức lái xe về biệt thự , không nhìn thấy Thừa Dân ở đâu nàng đành phải hỏi quản gia .

" Phải rồi , hôm đó cậu chủ bị thương ở chân , máu ra rất nhiều . Tôi có khuyên đi bệnh viện , nhưng cậu ấy nói không muốn để cô lo nên chỉ băng bó sơ sài " - vị quản gia nhớ lại , đồng thời nhìn vào ánh mắt đầy sinh khí lúc này của Tần Lam mà hoảng sợ .

Không muốn để nàng lo , hay thực chất muốn giấu nhẹm sự xuất hiện của mình ở kho A . Ngô Thừa Dân anh rõ ràng có đến đó , tại sao lại một mực từ chối . Phải , cảnh sát đã tìm ra được người phóng hỏa , công ty đối thủ cũng đã phải chấp nhận truy cứu hình sự và đền bù cho tôi . Nhưng một khi loại chuyện này có liên quan đến anh , tôi tuyệt đối phải truy cứu đến cùng .

" Anh đang ở đâu ? Em có chuyện muốn nói với anh , về đi " - khó khăn lắm nàng mới có thể giữ nguyên âm giọng của mình ở trạng thái bình thường , dù sao trước khi điều tra ra rõ sự thật , cũng không muốn kết tội oan cho bất cứ một người nào .

" Có chuyện gì không em ? Anh đang cùng với đối tác bàn một hợp đồng rất quan trọng " - tuy rằng không nghe ra được âm giọng của nàng cao hay thấp , nhưng gọi vào giờ này cũng không phải chuyện đơn thuần .

" Đối tác nào ? Ở đâu ? " - bây giờ là mấy giờ rồi , gần 12h đêm anh cùng đối tác nào ở bên ngoài bàn những chuyện đàng hoàng .

" Anh đang cùng với Phương Tổng nói về buổi triển lãm sắp tới , khoảng nửa tiếng nữa anh về ngay thôi " - Tần Lam từ trước đến nay chưa từng can thiệp vào cuộc sống của anh ta , rốt cuộc là có chuyện gì ?

" Anh có biết lúc tôi quen biết Phương Tổng , anh thậm chí còn chưa đến Ngô Thị làm việc không ? Ông ấy là người luôn về trước 10h , bây giờ gần 12h anh cùng Phương Tổng nào đang bàn bạc vậy ? " - lại nói dối , Ngô Thừa Dân anh có biết đời này tôi ghét nhất là những lời nói dối liên tục chồng lên nhau không ?

" Thừa Dân , đang nửa chừng anh lại làm gì thế ? " - tiếng thì thầm to nhỏ bên cạnh chiếc điện thoại , kèm với âm thanh rêи ɾỉ đòi hỏi đó không ngừng ở bên cạnh Thừa Dân truyền đến .

" Câm miệng đi , cô muốn chết sao ? " - Thừa Dân che lại loa điện thoại của mình , ra lệnh cho Nghê Thường không được làm loạn .

" Ngô Thừa Dân , tôi có chuyện muốn giải quyết một lần với anh . Anh có đang chơi gái cũng lập tức quay về đây cho tôi ..."

Ngay sau đó chiếc điện thoại của Tần Lam lập tức bị ném thẳng vào tường , màn hình cũng nhanh chóng trở nên nát vụn . Loại tình huống lúc này của Tần Lam thật sự làm cho gia nhân trong nhà tất cả đều hoảng sợ , tuy bình thường cô chủ có đôi lúc tính khí có chút tiểu thư , nhưng chưa từng đỉnh điểm tức giận như hiện tại .

To be continued ...

P/s : Ly hôn đi , ly hôn đi , hey hey 👏👏👏

#PhiuPhiu