Chương 10: Nửa đường trở chứng

Dự án ở Pháp được tiến hành khá thuận lợi , không thể không kể đến chính bởi vì có một phần hợp tác của Đặng Gia , một trong những đối tác lâu năm của Ngô Gia từ lúc vẫn còn ở Bắc Kinh . Nếu như Ngô Gia bám trụ ở Bắc Kinh gầy dựng tên tuổi bao đời , Đặng Gia lại chuyển đến Pháp gia nhập vào một thị trường mới , cũng gây được không ít tiếng tăm . Lần này vốn dĩ Thừa Dân không nắm chắc phần thắng , vì dù sao cái mà Đặng Gia nể trọng vẫn là ba của anh ấy , chứ không phải công ty riêng do anh và Tần Lam vừa thành lập .

" Hợp tác vui vẻ , Đặng Tiểu Thư " - Thừa Dân sau khi ký vào bảng hợp đồng liền đưa một tay khách khí , cô gái ngồi ở đối diện chính là đối tác trong những năm tiếp theo .

" Không cần khách khí , Thừa Dân " - Đặng Nghê Thường đáp lại cái bắt tay đó vô cùng có chủ đích , đầu ngón trỏ cố tình vẽ thứ gì đó trong lòng bàn tay của anh ấy .

Trong buổi ký kết đó có quá nhiều người , Thừa Dân chỉ có thể giả vờ như không biết gì tiếp tục cùng mọi người vui vẻ ở bữa tiệc đó . Sau khi buổi tiệc đi được một nửa , anh ấy giả vờ bản thân đã đạt đến tửu lượng . Gọi nhân viên phục vụ đến thanh toán bữa tiệc này , sau đó liền mạn phép về trước .

" Thừa Dân , có thể hay không đi nhờ xe của anh ? " - Nghê Thường chặn lại cửa xe , một thân mệt mỏi tựa vào thân xe đưa ra một lời đề nghị .

" Hiện tại tôi không đủ tỉnh táo , cô đi chung xe với tôi sẽ rất nguy hiểm . Tôi sẽ nhanh chóng gọi taxi cho cô ..." - ý tứ của Nghê Thường thật chất anh ấy đã biết từ lâu , chẳng qua không muốn nói quá rõ ràng khiến cả hai trở nên lúng túng .

" Em say đến mức này , anh yên tâm để cho một người đàn ông xa lạ đưa em về sao ? " - vốn dĩ Nghê Thường nghe không lọt mấy lời vừa rồi của Thừa Dân , trực tiếp đưa tay mở cửa sau xe của anh ấy bước vào .

Loại tính tình này của cô ấy không phải chỉ mới ngày đầu biết qua , trước đây khi còn ở Bắc Kinh vẫn luôn như vậy . Nghê Thường vừa vào ghế sau xe đã như vậy ngã xuống ngủ mất , Thừa Dân bất quá chỉ có thể đưa cô ấy quay trở về địa chỉ khu chung cư được cho là đại tiểu thư này lưu trú .

Khi chiếc xe dừng lại ở bãi đỗ , Thừa Dân mở cửa sau gọi Nghê Thường thức dậy . Nhưng khi anh ấy vừa chạm đến một bên tay của cô ta , liền bị cô ta kéo xuống áp chặt lấy người mình. Chính xác bị cuốn vào một nụ hôn , bất giác đẩy mạnh cô ấy rời khỏi bản thân , trở nên thập phần tức giận .

" Đủ lắm rồi Đặng Tiểu Thư , mối quan hệ của tôi với cô chỉ là đôi bên hợp tác . Tôi cũng là người đàn ông có gia đình , hôn lễ của tôi và Tiểu Lam dường như cô cũng có mặt " - nếu như đã cố tình đi đến bước đây , Thừa Dân cũng không ngại một lần nói rõ .

" Tần Lam thật sự là vợ của anh sao ? Một người phụ nữ không muốn gần gũi với chồng mình , cũng được gọi là vợ hay sao ? " - Nghê Thường nửa tỉnh nửa say nhưng những chuyện gì cần phải nhớ , hiện tại cũng đem ra nói một lần .

" Đó là chuyện của tôi , thật chất không liên quan đến cô " - hối hận lớn nhất trong đời của Thừa Dân chính là lần đó , bản thân vì cơn men khống chế đã một lần vạ miệng .

Đặng Nghê Thường không phải ai xa lạ , là bạn học cùng thời của Thừa Dân . Tuy rằng mọi người luôn nói anh ấy bất tài , nhưng đối với Nghê Thường không hiểu sao lại chỉ duy nhất thích một mình người bạn thân trong suốt khoảng đời thanh xuân này . Chính bởi vì quá thân với nhau , Thừa Dân chưa từng giấu Nghê Thường bất cứ chuyện gì . Từ chuyện yêu đơn phương Tần Lam , từng không ít lần muốn tự tìm đường giải thoát .

Lần trước đã từng nhắc qua , ở trong đêm tân hôn Tần Lam đã bỏ ra bên ngoài cả đêm không về . Một mình Thừa Dân có thể uống hết bao nhiêu liền uống bấy nhiêu , trong cơn say xỉn lại hẹn Nghê Thường ra bên ngoài tâm sự . Trong nhất thời không biết bản thân đã để lộ ra chuyện mà không thể để ai biết , không ngờ về sau này nó lại trở thành một cái cớ để Nghê Thường luôn muốn chen vào mối quan hệ của anh ta .

Bọn họ kết hôn ba năm , Nghê Thường cũng đến Pháp tận ba năm . Những tưởng đâu mọi chuyện vốn quay về quỹ đạo vốn có , không ngờ đến thời điểm hiện tại sau khi gặp lại , vẫn còn giữ khư khư thứ chấp niệm này không thể nào buông xuống .

" Anh có từng suy nghĩ đêm tân hôn đó cô ta đi đâu hay không ? Cô ta không cho anh chạm vào mình , chẳng qua muốn che giấu những việc làm xấu xa của cô ta với những người đàn ông khác " - Nghê Thường đối với Tần Lam triệt để khinh khi , không tin rằng nàng vẫn khư khư giữ trọn thứ quý giá đó sống cùng với Thừa Dân cả đời như vậy .

" Câm miệng , Tiểu Lam tuyệt đối không phải người như vậy ? " - nhất thời tay của Thừa Dân vung thành một nắm đấm , không phải muốn hả giận lên người của Nghê Thường , chẳng qua thật sự trong lòng anh ta có lung lay .

Phải , đêm tân hôn nàng ở bên ngoài cả một đêm không về . Sau khi trở về là dạng quần áo trên người không chỉnh tề , trên cánh tay có một vài dấu vết giống như những ngón tay bấm mạnh vào . Lần trước khi trở về Ngô Gia dự tiệc cũng vậy , sáng hôm sau trên cổ của nàng ẩn hiện những dấu vết vô cùng mờ ám . Cả việc khi Tần Lam đề nghị ly hôn , mỗi một đêm nàng đều ra ngoài , khi trở về nhà đều ở trong bộ dạng hoàn toàn không tỉnh táo . Không ít lần Tần Lam chính miệng nói câu : Em đi ra ngoài làm chuyện có lỗi với anh . Rốt cuộc đó chỉ là một câu nói cố tình đả kích anh ấy , hay thật sự Tần Lam vốn dĩ có tình nhân ở bên ngoài ?

" Một ngày nào đó em sẽ chứng minh cho anh ấy , đại tiểu thư nhà họ Tần đó không thanh cao như những gì anh tưởng tượng " - bỏ mặc lại Thừa Dân lúc này ở trong suy nghĩ thập phần hỗn độn kia , chính là nụ cười đạt được ý nguyện của Nghê Thường .

-----------------

" Có chuyện gì lại gọi em vào giờ này ? " - một cuộc điện thoại được gọi đến trong lúc nàng đang được nhân viên y tế thay gạc , nếu như không có chuyện gì quan trọng Thừa Dân cũng không gọi vào lúc bất tiện như vậy .

" Buổi ký kết đã xong rồi , tuần sau anh trở về " - khi gọi cho Tần Lam , thật chất Thừa Dân vẫn còn ngồi trên xe phía dưới khu chung cư của Nghê Thường .

" Anh về sớm như vậy để làm gì ? Cuối tháng này chẳng phải có buổi triển lãm tranh nổi tiếng sao ? " - trước giờ Thừa Dân thích nhất là những buổi triển lãm tranh , đã mất công qua Pháp sao không ở lại xem một chút .

" Anh nhớ em " - quả nhiên trên đời này chỉ có một mình Tần Lam không mong muốn chồng đi công tác về sớm hơn , em thật lòng lo cho sở thích của anh , hay thật chất sự có mặt của anh khiến em không thoải mái .

" Anh có về cũng không thể gặp em đâu , em đi công tác dài hạn . Không dưới 2 tháng , cứ ở lại Pháp đi " - về việc thương tích hiện tại của nàng cần phải tịnh dưỡng trong suốt khoảng thời gian đó , nàng cũng không muốn để cho bất cứ ai biết mình bị thương nặng như vậy . Vì thế những ngày sắp tới chỉ chỉ đạo từ xa , không trực tiếp có mặt ở công ty .

" Em không sợ anh ở bên đây không ai quản , liền ra ngoài tìm thú vui sao ? " - chính bởi vì nửa say nửa tỉnh mới có thể nói nhiều đến vậy , nếu như lúc bình thường cũng không ở nơi nàng hỏi nhiều như vậy .

" Nếu như anh muốn thì ở Bắc Kinh vẫn có thể mà , nam nhân tất nhiên có những lúc cần phải giải tỏa . Anh ở bên cạnh em ba năm , em cũng không thể làm điều này giúp anh . Đương nhiên anh có thể ra ngoài chiều chuộng bản thân , không có gì quá đáng " - trước khi nói đến loại chuyện này , nàng tạm thời đã nói với nhân viên y tế ra bên ngoài một chút .

" Tiểu Lam , anh là chồng của em . Em chính miệng kêu chồng mình ra ngoài tìm cô gái khác ? " - sự thất vọng tràn trề hiện lên trong đáy mắt , thì ra ở trong mắt của nàng , anh ấy thật chất không có gì phải để tâm .

" Bản thân không làm tròn bổn phận , sao còn cấm người khác ra ngoài vui vẻ . Ăn bánh trả tiền em không can thiệp , chỉ cần anh nên làm sao cho sạch sẽ một chút . Nếu như để người đó đến tận nhà gây phiền phức cho em , anh cũng biết không có kết quả tốt " - mãi cho đến hiện tại Thừa Dân còn có điểm nào hy vọng ở nàng , anh ta rốt cuộc cố chấp như vậy đến bao giờ .

" Không phải ai cũng có thể ra ngoài ăn bánh trả tiền , sau đó trở về nhà như không có chuyện gì xảy ra ? Không phải ai cũng có thể trong đêm tân hôn , sáng hôm sau quay trở về nhà trong một trang phục không còn nguyên vẹn " - quả nhiên đã say đến không còn suy nghĩ được mình đã nói những gì , những lời vừa nói ra quả thật từ trong tâm tích tụ bao nhiêu lâu nay một lần đều bộc phát .

" Ngô Thừa Dân , anh phát điên lên như vậy để làm gì ? Anh thừa biết tôi không yêu anh , anh thừa biết tôi năm lần bảy lượt muốn ly hôn . Là do bản thân anh cố chấp , là do bản thân của anh nhu nhược " - nếu như lúc trước nàng còn có thể tiếp tục duy trì cuộc hôn nhân hình thức này , nhưng hiện tại thật sự không có lý do gì để phải tiếp tục .

" Em thừa nhận bản thân làm chuyện có lỗi với anh ? " - không phủ định tức là khẳng định , Tần Lam tại sao em có thể tàn nhẫn đến vậy ?

" Phải , tôi thừa nhận . Tôi thừa nhận trong đêm tân hôn , tôi không ở cùng anh mà ở cùng người khác . Tôi thừa nhận loại chuyện tôi không muốn làm với anh , lại muốn làm cùng với một người khác " - trước giờ là do bản thân anh không chịu đối mặt , chứ không phải tôi không dám thừa nhận .

" Tần Lam , hahaha "

Trước khi kết thúc cuộc gọi , nàng chỉ nghe Thừa Dân gọi lớn tên của mình , sau đó là một nụ cười tràn trề sự thất vọng . Ngay sau đó liền không thể liên lạc được nữa , bởi vì chiếc điện thoại đã bị anh ta ném vào cửa xe đến vỡ toang . Tại sao em không giả vờ phủ nhận , cho dù em nói bất cứ thứ gì đi nữa , tôi cũng sẽ tin em vô điều kiện . Tại sao phải thừa nhận tất cả những chuyện này , Tần Lam rốt cuộc em muốn dày vò tôi đến bao giờ ?

----------------

" Có chuyện gì không vui ? Tại sao nét mặt lại khó coi đến như vậy ? " - vừa rồi Cẩn Ngôn nhìn thấy nhân viên y tế ra ngoài rất nhanh , cũng không biết đã thay gạc cho nàng xong chưa nữa . Bước vào bên trong liền nhìn thấy sát khí nặng nề , trên mặt chị ấy có bao nhiêu điểm không hài lòng đều hiện ra hết .

" Em còn ở đây quan tâm tôi làm gì ? Em nên bay qua Pháp canh chừng anh của em đi . Không chừng anh ta lại đang tự vẫn ở bên đấy rồi cũng nên ..." - nếu như lần này Thừa Dân còn đem cái chết ra để uy hϊếp nàng , ngày đại tang của anh ta một giọt nước mắt của nàng cũng không rơi xuống .

" Chị đã nói gì với anh ấy ? " - xem ra có chuyện không hay xảy ra rồi , Cẩn Ngôn có một chút bối rối .

" Sao đây ? Em dám làm không dám nhận sao ? Hôm qua em hùng hổ trên người tôi lắm mà , bây giờ hối hận rồi ? " - tuy nói giữa họ vẫn chưa đi đến loại tình huống đó , nhưng nếu hôm qua không có người nhìn thấy , hiện tại nàng cũng không còn là xử nữ .

" Em không muốn cứ ba năm lại ba năm , em không muốn mất đi chị . Em không hối hận , và cũng sẽ không bỏ rơi chị thêm một lần nào nữa " - một lần nghĩ cho người khác đã quá đủ rồi , lúc nào cũng sợ bản thân mình sẽ làm chuyện sai lầm , sẽ khiến bản thân có lỗi với Thừa Dân . Nhưng chính bước đi bỏ lại một mình Tần Lam , chính bước đi nhường lại chị ấy cho anh hai mình , đã là bước sai lầm lớn nhất .

" Ngô Cẩn Ngôn , em tốt nhất nên suy nghĩ lại cho kỹ . Ba năm trước em cùng với tôi nếu có công khai , bất quá chỉ bị phản đối vì đều là nữ nhân . Nhưng hiện tại , nếu như em muốn cùng một chỗ với tôi . Chính là cướp vợ của anh hai , cùng chị dâu làm ra những chuyện không thể nhìn ai . Em dám sao ? " - nàng muốn Cẩn Ngôn phải nhìn ra được , bất cứ một quyết định nào được đưa ra cũng đều có cái giá của nó . Không có chuyện bước sai liền bước lại , trên đời làm gì có loại chuyện có lợi đến mức này .

" Tất cả những chuyện em gây ra , em nhất định sẽ chịu trách nhiệm . Ngay khi anh hai từ Pháp trở về , em sẽ đến thú nhận mọi chuyện với anh ấy " - cô biết rõ con đường phía trước khó đi đến mức nào , nhưng cô không cam tâm nhìn thấy Tần Lam ở ngoài vòng tay của mình lúc nào cũng có thể gặp nguy hiểm như vậy .

" Khoan đã em chồng à , dường như em tính tới tính lui quên mất một điều . Hôm qua là em cưỡng bức tôi không thành , tôi cũng chưa từng nói sẽ quay lại với em . Chị dâu của em trước giờ rất xem trọng mặt mũi của bản thân , cái tội danh cùng em chồng dây dưa không dứt đó , tôi sợ tôi gánh không có nổi " - đã nói trên đời này không có chuyện có lợi đến như vậy , bỏ đi ba năm bây giờ quay trở về nói muốn hàn gắn là hàn gắn sao ?

" Hả ? " - cái quái gì vậy ? Người ta khó khăn lắm mới vượt qua được tâm ma của bản thân , chị bây giờ lại nửa đường trở chứng ?

To be continued ...

P/s : Hôm trước có đứa đồn tui 35 tuổi , trong khi người ta mới 24,5 tuổi hoy . Nên tui mang hận , tui mới kêu mọi người ghi câu : Tôi đã 35 tuổi rồi , vốn dĩ cho bỏ ghét 😂 .

Nhưng sau đó tui phát hiện , có hơn 80% chưa đến 18 tuổi . Tui bắt đầu suy nghĩ về việc có nên giảm H trong fic này không ? Bởi vì trẻ em là tương lai của đất nước 🙂 .

Năm xưa tui ở tuổi đó , tui vẫn còn coi siêu nhân Gao . Tại sao bây giờ các người lại có thể hư đốn đến vậy ?

#PhiuPhiu