Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Chỉ Có Tôi Mới Nhìn Thấy Em

Chương 78

« Chương TrướcChương Tiếp »
Đạo diễn từ trước đến nay vẫn luôn không thích tìm những nghệ sĩ có danh tiếng không tốt đến diễn tác phẩm của mình, cho nên lúc 《Tầm Mịch》 lại tiếp tục quay phim, Lộc Hàm không tránh khỏi có chút lo sợ.

Dù sao vào lúc đạo diễn Vương đang dưỡng thương cậu lại gây ra chuyện, hai ba lần toàn vướng vào những chuyện linh tinh lộn xộn, để lại ấn tượng không tốt trong lòng công chúng. Cho dù sau này hậu kỳ cũng sẽ nói rõ, nhưng mà đối với người trong giới mà nói, thật sự cũng sẽ không giống như trên những thông cáo pháp luật đã nói, phẩm hạnh của người nghệ sĩ đó vẫn cần phải khảo nghiệm.

Cũng may là mọi thứ cũng tạm xem là thuận lợi, đạo diễn Vương cũng không có nhận xét nào đối với những tin đồn gần đây.

Lúc trước, Ngô Mặc tính toán thông qua bộ phim 《Thiên Hàng Kỳ Tài》để tìm cơ hội cho Lộc Hàm tham gia một chương trình tạp kỹ, nhưng mà bởi vì có chuyện phát sinh với nữ chính Lục Mạn, cho nên bộ phim này liền rơi vào một tình thế lúng túng. Thay nữ chính quay lại từ đầu, tổn thất về tài chính các nhà đầu tư tuyệt đối không trả, nhưng mà cứ như thế mà quay tiếp khẳng định doanh thu phòng vé sẽ rất thảm, vì vậy bộ phim này trước khi hoàn thành đã bị tuyên cáo tử vong.

Nhưng mà Lộc Hàm với bên chỗ chương trình tạp kỹ kia vẫn còn có khả năng tham gia.

《Tầm Mịch》 đã tái khởi quay sắp được một tuần, hầu hết nhiệm vụ quay các cảnh quay lớn đều đã hoàn thành, số còn lại chỉ cần ra ngoài lấy cảnh.

Bởi vì trong bộ phim có một cảnh quay thời đại học các diễn viên chính sẽ đi du lịch, cùng với một vài cảnh quay phong cảnh, và cảnh quay trọng yếu với tình tiết bên bờ biển. Cho nên tiếp theo một đoàn người giống như là đi du lịch, sắp xếp theo thứ tự đi đến bốn năm cái địa điểm tiến hành quay những cảnh cuối cùng.

Những quay cảnh nhạy cảm sau này đều không bằng cảnh giường chiếu lần trước, cho nên giai đoạn quay phim này Lộc Hàm rất thoải mái, dù sao trước mặt mọi người còn có “thế kia” rồi, thì quay mấy cảnh kéo kéo ôm ôm đều không thành vấn đề nữa.

Đạo diễn Vương cần quay lại bệnh viện làm kiểm tra, bác sĩ và gia đình đều khuyên ông không nên để mình quá mệt nhọc, làm việc cường độ cao liên tục một tuần cũng phải nghỉ ngơi một hai ngày.

Vì vậy đoàn phim lại được nghỉ một ngày, ngày kia sẽ tiếp tục lịch trình.

Chương trình tạp kỹ mà Ngô Mặc sắp xếp cho Lộc Hàm vừa vặn rơi đúng vào ngày nghỉ, cho nên Lộc Hàm vẫn phải bận bịu.

《Khoái x Đại bản doanh》 gần đây vì sắp đến thời gian kỷ niệm chương trình phát sóng mà đặc biệt mở ra chủ đề “Mùa nam thần, nữ thần”, cho nên người được mời tới đều rất lộn xộn.

Lộc Hàm tham gia vào một số với chủ đề là “Tiểu thịt tươi”, nghe nói năm vị khách mời được mời đến lần này đều là người mới, có diễn viên cũng có cả ca sĩ.

Còn chưa bắt đầu, tất cả mọi người đều đang ở hậu trường, lần này hầu như đều là người mới đến từ các công ty lớn cho nên có thể nói chỗ dựa của mỗi người hẳn là đều rất mạnh.

Ngô Mặc đã xem riêng qua danh sách khách mời lần này, sau khi tìm hiểu chút tư liệu mới phát hiện đám người mới này bối cảnh quả nhiên không thế xem thường, tiềm lực gia đình đều rất vững mạnh.

Dưới sự so sánh, nếu như bỏ đi mối quan hệ bí mật giữa Lộc Hàm và Ngô Thế Huân, thì xem ra Lộc Hàm đúng là yếu thế nhất.

Bởi vì lo lắng nghệ sĩ do mình dẫn dắt bị đối xử khác biệt, Ngô Mặc trước đó đã cẩn thận xác minh tình trạng fans tiếp ứng tại hiện trường. Quả nhiên không ngoài dự đoán, trong số khách mời có một vị mà số lượng fans tiếp ứng so với bình quân nhiều hơn rất nhiều, còn chiếm thêm cả danh sách của Lufans. Sau khi xử lý xong vấn đề kia, anh mới an tâm để Lộc Hàm tham gia, còn dặn dò Tiểu Bàn một khi có ai ác ý nhắm vào Lộc Hàm nhất định phải thông báo cho anh ngay lập tức.

“Sao vẫn còn chưa quay nhỉ…” Lộc Hàm từ sớm đã trang điểm xong đang ngồi trong phòng nghỉ ngó Đông ngó Tây, một bộ dáng đợi chờ đã sốt ruột lắm rồi!

Bây giờ ở phòng nghỉ lớn dùng chung này chỉ có hai người bọn họ, những khách mời khác còn chưa tới hoặc có người đang đi thay đồ.

Tiểu Bàn ngồi ở bên cạnh, đang xem điện thoại, đầu cũng không ngẩng lên nói: “Hiện trường của chương trình tạp kỹ chính là khó sắp xếp nhất, rất dễ xảy ra tình trạng hỗn loạn. Đừng có tưởng mỗi tập phát sóng chỉ có hơn một tiếng mà thôi, thật ra cả quá trình quay có thể kéo dài đến tận ba bốn tiếng!”

“À! Đúng rồi!” Tiểu Bàn như nhớ ra điều gì nói lớn lên, sau đó xoay người qua mò tay vào trong túi vừa tìm, vừa nói: “Tôi tìm kịch bản cho cậu, mau xem đi!”

Lộc Hàm: “Kịch bản?”

Tiểu Bàn từ trong túi rút ra mấy tờ A4, sau đó đưa cho Lộc Hàm nói: “Cũng giống như kịch bản phim thôi, tôi nhìn cũng ít nội dung nên cũng không đưa trước cho cậu, bây giờ cậu đọc đi và ghi nhớ tàm tạm là được!”

Lộc Hàm có chút ngơ lật giở đám giấy ra xem, cúi đầu xuống liền thấy một đoạn được viết:

[MC-H]: Tiểu Lộc gần đây đang bận chuyện gì?

[Lộc]: Dạo gần đây tôi đều bận quay phim, còn có cả học thêm kỹ năng mới.

[MC-X]: Ồ? Kỹ năng mới gì thế?

[Lộc]: Đây là một bí mật, đợi tác phẩm ra mắt mọi người sẽ được nhìn thấy thôi (cười đáng yêu).

Lộc Hàm: “…”

Cậu nhìn chằm chằm vào câu “cười đáng yêu’ trong dấu ngoặc mà cảm thấy cạn lời, từ lâu cũng đã biết mấy chương trình kiểu này thể nào cũng có kịch bản chỉ cần theo đó trả lời câu hỏi, chơi trò chơi, nhưng mà cậu thật không ngờ rằng đến cả chuyện như lúc nào cười, cười như thế nào cũng được chú thích rõ ràng như thế sao?

Còn có cả từ ngữ hình dung?

Phụt!

Đáng yêu cái mụ nội ấy mà đáng yêu!

Đàn ông đàn ang đáng yêu cái gì mà đáng yêu!

Tiểu Bàn nhìn thấy khuôn mặt Lộc Hàm vô cảm, liền xoa xoa đầu mình, nhớ lại nói: “Ai da, cậu lần đầu tiên nhìn thấy cái này nhỉ? Cái chương trình này còn là tốt rồi ấy, chỉ có một ít phần phỏng vấn là có kịch bản thôi, dù sao cũng là lo MC quá phận lại đυ.ng đến chuyện nhạy cảm của nghệ sĩ! Lúc chơi trò chơi thì mọi người tự do tương tác thôi!”

Hoàn toàn không nói đến trọng điểm…

Lộc Hàm ghét bỏ hỏi: “Cười đáng yêu” là cái thể loại gì? Như thế nào mới là đáng yêu?”

Tiểu Bàn nghẹn họng, sau đó mới không biết làm sao đành trả lời: “Hình tượng của cậu là thiếu niên thanh xuân trẻ trung đáng yêu ngốc manh, đương nhiên là phải theo thế mà phát huy bản thân rồi!”

Lộc Hàm: “…”

Tiểu Bàn lại tiếp tục nói: “Yên tâm, cậu không thích kiểu đó thì sau này dần dần sẽ chuyển hình, dù sao với nghệ sĩ lúc ra mắt là căn cứ theo ngoại hình mà lựa chọn hình tượng, sau này sẽ nói cái khác đi, năm đó anh Huân tham gia chương trình tạp kỹ đến động tác cũng là được thiết kế trước rồi ấy chứ!”

Lộc Hàm không định tiếp tục dây dưa với vấn đề nay nữa, nhẫn vậy, vì thế cậu lại bắt đầu cúi xuống nghiêm túc đọc. Tiểu Bàn ở một bên quan sát, vẫn luôn cảm thấy biểu tình của đối phương có chút sụp đổ.

Lúc này lại có hai thợ trang điểm bước vào, nhìn thấy Lộc Hàm và Tiểu Bàn liền đơn giản chào lịch sự một cái, sau đó hai cô ấy liền bắt đầu to nhỏ nói chuyện.

“Một lát nữa, cái cậu đẹp trai kia sẽ đến đấy!” Một cô gái vừa mở cốp hóa trang ra vừa dùng ngữ khí có chút đắc ý nói.

“Ai cơ?” Cô gái còn lại nghi hoặc hỏi.

“Chính là cái người mà lần trước cô bảo tôi là thiên tài sáng tác ấy!”

“Ôi trời ơi! Là Mục Dương Dương sao?” Cô gái nhất thời nghẹn ngào mở to mắt nhìn.

“Ừ ừ, thì tôi biết được hôm nay có cậu ấy đến mới chạy đi gọi cô cùng tôi hóa trang mà!”

“Cô nghĩa khí quá!”

Lộc Hàm nhíu mày lại suy ngẫm.

Mục Dương Dương?

Mấy cô ấy nói Mục Dương Dương nào nhỉ? Là bạn thân của cậu đấy sao? Không phải trùng hợp thế chứ?

Trong đầu Lộc Hàm liền nhớ lại, lần trước muốn nói chuyện với người bạn thân Mục Dương Dương này lại là lúc mới quen Ngô Thế Huân, chỉ là lúc đó cậu gọi nhầm số nên gọi nhầm sang số của Ngô Thế Huân.

Đêm đó là đêm đầu tiên cậu vào ở trong chung cư mà Lâm Tranh sắp xếp, cậu vẫn còn nhớ sau này Ngô Thế Huân đã nói với cậu, cuộc gọi nhầm đó đã làm Lâm Tranh xém chút nữa nghi ngờ nhân phẩm của cậu.

Lộc Hàm hoài nghi ngẩng đầu lên, vừa vặn nhìn thấy người thanh niên đang dần tiến vào.

Sau đó trong nháy mắt cậu liền trở nên kích động, đúng vào lúc đối phương vừa mới đặt một chân vào trong căn phòng, Lộc Hàm kinh ngạc gọi lớn: “Dương Dương!”

————————————————————————

Đối phương nghe thấy tên mình lập tức ngẩng đầu lên, liền nhìn thấy Lộc Hàm đang kích động đứng dậy.

“Tiểu Lộc!”

Mục Dương Dương vừa thu âm xong ở công ty, thế nên liền vội vàng đến đây để quay chương trình.

Lộc Hàm trước khi đến cũng không để ý xem danh sách khách mời có những ai, thật không ngờ thế mà lại có người quen!

Hai người rất nhanh đã bắt chuyện với nhau, thợ trang điểm giúp Mục Dương Dương hóa trang cũng không cảm thấy cậu và Lộc Hàm nói chuyện có trở ngại gì.

Điện thoại cũ của Mục Dương Dương đã bị mất trộm, cho nên tự nhiên không nhận tin nhắn thông báo đã đổi số của Lộc Hàm. Thời gian đó tin đồn quấn quanh Lộc Hàm cũng nhiều, công việc cũng bận bịu, cho nên lúc đổi số gấp gáp cũng làm mất luôn số của cậu ấy, lại cũng vì hai người đều đang trong thời gian khởi nghiệp, cho nên công ty sắp xếp công việc cũng tương đối nhiều, vì vậy lại càng không có nhiều thời gian rảnh rỗi nghĩ đến những chuyện không quan trọng.

Tiểu Bàn bị bỏ rơi ở một bên, hai người kia đang trong thời khắc trùng phùng căn bản là không có ý muốn kéo cậu vào cuộc nói chuyện giữa bọn họ, cho nên lúc này cậu đành đi tìm hiểu tư liệu về Mục Dương Dương.

Cậu ta đến từ công ty đối thủ của Thiên Âm, công ty giải trí Nhạc Hoa. Không lâu trước đây ra mắt theo con đường ca sỹ tự sáng tác, nhờ vào ca khúc tự sáng tác 《Âm thanh xa xôi》mà nổi danh, bài hát này còn được chọn là bài hát chủ đề cho bộ phim cổ trang huyền huyễn của một nghệ sĩ đang nổi của Nhạc Hoa.

Tiểu Bàn nhìn đi nhìn lại thanh niên đang nói chuyện vui vẻ với Lộc Hàm, hai người tương đối có hình tượng giống nhau, rất đáng yêu. Mái tóc cắt ngắn thoải mái nhuộm màu cafe nhẹ nhàng rất phù hợp với làn da trắng trẻo của cậu ấy, quần áo cũng ăn mặc rất đơn giản phù hợp với cảm giác về một thanh niên mới có 20 tuổi.

“Haizz, đúng là vật hợp theo loài, ngưu tầm ngưu mã tầm mã…”

Tiểu Bàn hâm mộ mà xoa xoa cái má nộn thịt của mình, lại nhìn chằm chằm vào hai người kia, trong miệng lẩm bẩm nói.

Sau đó cậu nhất thời nghẹn họng, tự mình nói lung tung: “Ôi từ này không phải nghĩa xấu chứ…không phải…ai da không phải mà…”

Mục Dương Dương muốn đi thay quần áo, Lộc Hàm lúc này mới dời lực chú ý lên trên người Tiểu Bàn.

Tiểu Bàn nhanh chóng đi qua ngồi cạnh Lộc Hàm, hỏi cậu: “Nghe hai người nói chuyện hình như là bạn cấp ba à?”

Lộc Hàm gật đầu, nói: “Ừ, là bạn thân trước đây, cậu ấy vẫn luôn thích sáng tác, bây giờ có thể nổi danh rồi, thật tốt!”

Tiểu Bàn cười hắc hắc nói: “Rất ít khi thấy cậu vui mừng như trẻ con thế này! Hắc hắc!”

Lộc Hàm hơi khẽ mỉm cười, sau đó cũng không có ý phản bác nói: “Từ lúc vào Thiên Âm làm thực tập sinh đã không còn được gặp bạn cũ rồi, nhưng mà bây giờ được gặp người quen ở đây bất giác lại có cảm giác an toàn…”

Tiểu Bàn yếu ớt nói: “Lời này của cậu mà bị anh Huân nghe thấy, anh ấy nhất định sẽ ghen đó!”

Lộc Hàm: “Cậu nói nhiều quá đấy!”

Tiểu Bàn: “…”

————————————————————————

Tiểu kịch trường

Tiểu Bàn: Hahaha

Ngô ảnh đế: Cười cái rắm!

Tiểu Bàn: Tiểu Lộc có bạn gay rồi thế có nghĩa là anh đã bị giảm đi cơ hội show ân ái rồi hahaha.

Ngô ảnh đế: …

Tiểu Bàn: Cậu ấy đi chơi với bạn gay rồi, không quan tâm đến anh nữa rồi! (Cười trên nỗi đau khổ của người khác).

Ngô ảnh đế: Có tin lần sau tôi sẽ gửi clip xxx cho cậu không? Tự sản xuất đi!

Tiểu Bàn: …
« Chương TrướcChương Tiếp »