Chương 3: Cậu cho rằng cậu là ai?

Tạ Chu Dao cứ như vậy bị đạo diễn tóm đi, đổi quần áo trang điểm xong, đi thế thân cho người giả làm bằng cao su.

Trong cốt truyện của tổ chương trình, khách mời phát hiện ra đống rương gỗ, lại gần phát hiện “Cướp hàng hộ tống”, cuối cùng tìm được trong túi áo manh mối “tiêu thư”, sau đó thuận lợi tiếp tục đến cảnh quay sau.

Tạ Chu Dao đeo tai nghe ẩn hình, được nhân viên công tác kéo tới chỗ đống củi, sau đó bị một đống gậy củi che mặt lại.

“Đến lúc đó khách mời qua đây, tai nghe sẽ có thông báo, nhớ lắng nghe, còn có đừng có loạn động, cho dù khách mời đυ.ng vào cậu, cậu cũng đừng tránh, từ bây giờ trở đi, cậu chính là tiêu sư hộ tiêu thất bại bị gϊếŧ.” Nhân viên công tác đơn giản nói một chút, bắt đầu tạo bối cảnh bên người Tạ Chu Dao, thuận tiện nắm lấy tay chân cậu làm tạo hình.

Tạ Chu Dao ừm một tiếng, ngoan ngoan để nhân viên công tác tạo hình, loại cảm giác trở thành tồn tại của người khác, làm cậu cảm thấy có chút mới lạ.

Thứ ký hiện trường đã làm xong hiện truòng, trên sân rất nhanh đã an tĩnh lại, mọi âm thanh đều biến mất.

Trong đống củi có mùi lạ rất nặng, ngày mùa đông phiến đá rất lạnh, Tạ Chu Dao không biết đợi bao lâu, cuối cùng nằm đến tê dại, đầu cậu không thể di chuyển, tay chân cũng không thể cử động, đến tầm mắt cũng bị che chắn, lúc này chỉ có thể nhắm mắt nghe âm thanh phát lệnh của tổ chương trình.

“Hề Vũ sắp đi tới khu C rồi!”

“Tiểu Lệ cũng đang đi về hướng khu C!”

Bên tai là một loạt âm thanh chỉ lệnh, Tạ Chu Dao khẽ hít một hơi, cố gắng làm mình “chuyên nghiệp” một chút, diễn tốt NPC người chết này.

Tiếng bước chân dần dần tới gần, cuối cùng truyền tới hai đạo âm thanh.

Thanh âm nữ có chút thở dốc, từ con hẻm cách vách đi ra, đột nhiên hét lên một tiếng: “-----A! Người! Dọa tôi giật cả mình!”

“Chị Tiểu Lệ! Nơi này coi như chúng ta cùng nhau phát hiện ra!” Lại một giọng nam trẻ tuổi vang lên, có chút ngả ngớn tản mạn đắc ý.

“Được rồi, vậy cậu đi nhìn xem là tình huống gì? Đất đầy máu, tôi không dám qua đó!” Nữ khách mời vòng qua đống củi, “Đây coi như hiện trường án mạng đi.”

“Chúng ta không phải là muốn tìm tiêu cục sao? Nhìn mấy cái rương này, đều có ký hiệu của tiêu cục.” Nam khách mời vừa nói, vừa duỗi tay lớn mật sờ người nằm dưới đất, “.....Hẳn là có manh mối.”

Sau rương gỗ “là tiêu sư bị gϊếŧ”, chỉ lộ ra eo bụng cùng nửa người dưới, còn lại đều bị vùi lấp trong đống củi, Chu Tiểu Lệ nhìn thấy đôi chân còn dài thẳng đẹp hơn người giả, lặng lẽ híp híp mắt, cô ta nhìn Tề Vũ lục soát người, lo lắng ống kính của mình bị đoạt đi, trên mặt treo biểu tình sợ hãi, lặng lẽ đi qua, vươn ngón tay chọc chọc một bên tay của Tạ Chu Dao.

Tạ Chu Dao nhẫn nhịn động tĩnh trên đùi, đột nhiên cảm thấy lòng bàn tay ngứa ngứa, thiết chút nữa đã không nhịn được mà theo phản xạ có điều kiện co ngón tay lại, cậu nghe ra rồi, nam khách mời này là người đến trễ, còn về nữ khách mời, là tiểu hoa lưu lượng nổi tiếng nhiều năm.

“Là người thật!” Cảm xúc mềm mại đầu ngón tay quá rõ ràng, nữ khách mời kinh hô ra tiếng.

“Trên đùi không có manh mối, có muốn lột giày ra không?” Tề Vũ nhớ rõ lời dặn của người đại diện, cố gắng duy trì hình tượng nghệ sĩ “lúc lục soát manh mối, chiếu cố nữ tiền bối”, hai ta đặt lên cổ chân Tạ Chu Dao.

Tạ Chu Dao bị người ta giở trò, vốn đã khó chịu, vừa nghe thấy lời này đã muốn chửi, giày không có manh mối, chỉ có đôi vớ của cậu thôi!

“Cậu xem cái túi trước ngực đi, bình thường trước ngực sẽ có túi ngầm gì đó.” Chu Tiểu Lệ bước gần lại mấy bước, đánh bạo nắm lấy thanh dưới đất, giả vờ rất sợ hãi, “Tôi......tôi chỉ nhìn một chút.”

Tạ Chu Dao nhắm mắt chỉ thấy củi gỗ trên mặt nhẹ đi, lập tức lại bị che lên lần nữa.

Chu Tiểu Lệ nhìn thấy gương mặt dưới đống củi, đáy mắt lướt qua một tia kinh diễm, nhưng rất nhanh đã che giấu đi, cô ta thở dài, “Đáng thương cho một tiểu tiêu sư.”

Chính vào trong lúc cô ta rối rắm, Tề Vũ phụ trách lục xoát túi trước ngực đã tìm được manh mối.

“Hộ thứ 3 hẻm Bắc, hậu viện tiêu cục lòng dạ hiểm độc, đi......” Hai người đọc rồi chạy đi, từng người đi thông báo cho đồng đội của mình.

Tạ Chu Dao thuận lợi hoàn thành nhiệm vụ của mình thở phào, nằm dưới đất yên tĩnh đợi chương trình ghi hình kết thúc, thay quần áo của mình rồi tẩy trang xong, một thân bẩn thỉu về lữ quán.

Tổ quay chụp cũng hoàn thành ghi hình ở hiện trường, còn đang ở phòng máy hậu kỳ kiểm trả thẩm định đối chiếu tư liệu sống, chờ đến khi Đường Chí Hồng tìm tới, Tạ Chu Dao đã tắm rửa xong.

Đạo diễn lam thời chỉ điểm một nam sinh làm NPC đã truyền khắp tổ chương trình, lúc đó Đường Chí Hồng quay chụp cũng không để ý, đợi đến lúc đồng nghiệp nói tới, mới phản ứng lại là tên nhãi nhà mình.

Hai người tìm một quán cơm nhỏ gần lữ quán ăn cơm, vừa ăn vừa nói chuyện.

“Thế nào? Hôm nay làm việc ở tổ chương trình, cũng làm nhân vật áo rồng tiêu chuẩn đi.” Đường Chu Hồng trêu ghẹo nói, theo thói quen mà tính toán tương lai cho Tạ Chu Dao, “Nói ra thì Chu Dao cậu không đi thử làm diễn viên xem?”

Tạ Chu Dao nuốt xong đồ ăn trong miệng, trầm ngâm, không vội vàng từ chối, ban ngày lúc nằm ở đó tuy rằng không thoải mái, nhưng quả thật đắm chìm trong hoàn cảnh chuyện xưa, hơn nữa còn cảm thấy rất hưởng thụ, nếu như sau này thật sự có cơ hội, có lẽ thật sự có thể thử xem.

Nhưng cậu không học biểu diễn, có lẽ không so sánh được với những người xuất thân chính quy.....

Đường Chí Hồng nhìn ra được Tạ Chu Dao có điều suy nghĩ, biết cậu đã động tâm, “Cậu biết thực tập sinh trong tổ chương trình, đều là có thân phận gì không?”

Tạ Chu Dao sớm đã chú ý tới chuyện này, nên nói, “Hình như có rất nhiều người học liên quan tới biểu diễn.”

Đường Chí Hồng đặt đũa xuống, “Đúng, bọn họ đến đây, trừ để tiếp xúc với hoàn cảnh tổ chương trình, càng nhiều hơn là hy vọng có được thưởng thức của lãnh đạo tổ chương trình, chỗ tốt là, nhỏ thì thể tiến cử nhân mạch cho công ty, lớn thì trực tiếp lộ mặt trong chương trình, một lần nổi tiếng.”

Tạ Chu Dao nghi ngờ lắc đầu, “Nổi tiếng? Không thể nào đi, ống kính của khách mời không phải là cố định sao?”

“Đừng nhìn đó chỉ là làm người qua đường giáp, lỡ như sau khi phát sóng được lộ mặt, cơ hội sẽ đến, nếu như không lộ mặt, mặc kệ là thật sự lên hay giả, đều có thể nói mình được đạo diễn cho cơ hội.” Đường Chí Hồng nhìn rất rõ sinh thái tổ chương trình, “Chính như hôm nay cậu sắm vai NPC người chết, chắc chắn sẽ làm một đám thực tâm sinh hâm mộ.”

Tạ Chu Dao đến lúc này, rốt cuộc cũng hiểu thực tập sinh cùng phòng lại căm thù cậu như vậy, đợi về tới lữ quán, lại bị thực tâm sinh chặn đường, vừa vặn có mấy thực tập sinh từ bên ngoài vè, nghe thấy động tĩnh, đứng ở hành lang lặng lẽ nhìn qua.

Nghênh đón ánh mắt không mặn không nhạt của đối phương, Tạ Chu Dao đứng lại: “Có chuyện gì?”

“Hôm nay ghi hình một ngày, rất mệt nhỉ.”

Tạ Chu Dao thật sự không muốn trả lời những kiểu lời trào phúng như vậy, cậu vừa bước ra một bước, lại bị chặn lại, không còn cách nào khác chỉ có thể mở miệng, ánh mắt nhìn về phía đối phương cũng lạnh xuống: “Tất cả do anh ban tặng.”

Thực tập sinh giống như là bị câu này kí©h thí©ɧ, mặt đỏ bừng lên: “Cậu cho rằng cậu là ai? Cậu cũng không tính là người của tổ chương trình!”

Hắn ngốc ở trong tổ chương trình hơn nữa năm, không dễ gì mới trà trộn vào tổ đạo diễn, cho rằng thành công lọt vào mắt đạo diễn, thật không ngờ lại bị chặn ngang một chân, tức giận nhất là, cơ hội này còn bị hắn tự mình tặng đi, hắn nhìn Tạ Chu Dao có điều kiện ngoài hình chỗ nào cũng tốt hơn hắn, chua đến hốc mắt phát nóng.

Tạ Chu Dao bước gần lại một bước, thân cao hơn nửa cái đầu, làm cho thực tập sinh không khỏi lùi về sau, cậu ôm cánh tay, “Đúng, tôi không tính, vậy tại sao lúc cần tới, lại là tôi đi giúp đỡ, mà anh, một thực tập sinh được chiêu mộ đứng đắn vào, lại đứng đó không làm gì chỉ nhìn?”

“Cậu chính là vì để lộ mặt, mượn chuyện này đi xoát ấn tượng với đạo diễn sao.” Thực tập sinh hai mắt lập lòe.

“.......Cái câu suy bụng ta ra bụng người, nói chính là anh.” Tạ Chu Dao cảm thấy mình quả thật là tính toán với một tên ngốc, cậu dùng lực, duỗi tay đẩy thực tập sinh ra một bên, bước nhanh rời đi.

Thực tập sinh bị ấn mạnh lên vai, hãi đến không dám đánh trả, biết được tạo hình “tiêu sư bị gϊếŧ” bị che mặt, cũng chỉ có thể đuổi theo gào lên, “Cậu đừng cho rằng cuối cùng có thể lộ mặt!”

Tạ Chu Dao cũng không cho hắn thêm nửa ánh mắt.

Chuyện như vậy cậu gặp nhiều rồi, lúc đó rất được các thương hiệu trang phục hoan nghênh, bị rớt sẽ bị phụ huynh nhà mình véo đến bầm tím, mỗi lần đi vào nhà vệ sinh đều là một trận ác chiến, so sánh ra thì, khiếu thích của thực tập sinh cậu không thèm để vào mắt.

Đêm nay thực tập sinh chủ động dọn đi, Tạ Chu Dao vui vì được an tĩnh, ngày hôm sau tiếp tục làm việc vặt ở nơi ghi hình, chương trình tân xuân đặc biệt quay hai ngày đã kết thúc, tối hôm đó cắt nối xuyên đêm, chuẩn bị ngày kế phát sóng.

Chiều ngày mùng 4, chương trình đúng hẹn phát sóng, Tạ Chu Dao đang chuẩn bị thu dọn đồ đạc rời đi, nhà ăn lữ quán, nhân viên công tác dán sát trước màn hình, hi hi ha ha cười nói, chú ý tới Tạ Chu Dao đi ra, vội vàng gọi.

“Hôm nay liền đi sao?”

“Anh Đường, Chu Dao, hai người cùng xem chương trình nào.”

“Cười chết mất, Tề Vũ còn muốn cởi giày Chu Dao.”

Tạ Chu Dao muốn chào tạm biệt mọi người, thuận tiện xem chương trình luôn, trên màn hình là đoạn “tiêu sư củi gỗ”, làn đàn rày đặc, đều là cười nữ khách mời nhát gan.

“Cảm ơn mọi người chiếu cố mấy ngày nay.” Tạ Chu Dao nhìn xung quanh cười nhẹ, làm lơ thực tập sinh tổ đạo diễn cười lạnh, chỉ nói tạm biệt với mọi người.

Theo cậu thấy, NPC lọt vào ống kính nếu như không thể thêm chút màu sắc cho chương trình, chỉ sẽ làm khán giả càng chú ý tới khách mời, huống hồ vốn dĩ là tạo hình bị che mặt, cậu từ ban đầu đã không có ý gì.

“Lại ở đây thêm mấy ngày!”

“Không cùng chúng tôi về sao?”

“Đúng vậy.....ấy đợi đã! Đây là có tình huống gì!”

Mọi người đang nói, có một người ánh mắt dừng trên video, lời nói còn chưa xong đã kinh hô ra tiếng, tình huống thường phát sinh trong tổ chương trình, mọi người nghe thấy lại gần xem tình huống thế nào.

Chỉ nhìn thấy làn đạn dày đặc đều là “Tề Vũ hít ma túy”, “Nghệ sĩ chống lại việc xấu”, và cả “Tổ chương trình bày tỏ thái độ.”

Mọi người ồn ào lấy điện thoại ra bắt đầu kiểm tra, mở weibo đều không cần tìm kiếm, nhìn thấy bảng hot search đều là toppic liên quan đến Hề Vũ, thần sắc đại biến.

Nhà ăn vang lên chuông điện thoại, không ít người nhận được điện thoại lâm thời tăng ca, Đường Chí Hồng cũng nhận được, nhưng anh ta nghe hai câu, ánh mắt nhìn về phía Tạ Chu Dao, sau khi trầm giọng nói xong hỏi cậu, “Có ngại lộ mặt không?”

Tạ Chu Dao sửng sốt một giây, sau đó lắc đầu, “Không ngại, không sao cả.”

Thực tập sinh tổ đạo diễn cách đó không xa nhìn thấy biến hóa này, lại nghe thấy lời nói của Đường Chí Hồng, biểu tình không dám tin rồi biến thành bị đánh bại, hắn nhìn Tạ Chu Dao, lại phát hiện Tạ Chu Dao quay lưng với nhà ăn, trực tiếp đi cùng mọi người.

Một tiếng sau, chương trình giải trí khẩn cấp thay đổi phiên bản, xóa lượng lớn ống kính khách mời, cắn nối chỉ còn lại bóng dáng, đến tên cũng bị xóa bỏ.

Trong đó đoạn “tiêu sư củi gỗ” được chọn ra, đăng lên làm đoạn video mới, cảnh nữ khách mời kéo củi gỗ ran, trực tiếp cho 3 giây đặc tả.

===

Nhật ký xuống núi của Thần long: Thời đại này xuống núi một chuyến, còn phải đi làm chứng minh thư? [Một ngày không nhìn thấy tức phụ rất phiền]

Quản lý cục hộ tịch Yêu giới: Thân phận là thần long, vậy.....đã kết hôn chưa?

Thần long: ......[Móng vuốt ngưa ngứa]