- 🏠 Home
- Đam Mỹ
- Xuyên Nhanh
- Chỉ Có Thủ Đoạn Mới Lấy Được Lòng Người
- Chương 30: Giới giải trí (1)
Chỉ Có Thủ Đoạn Mới Lấy Được Lòng Người
Chương 30: Giới giải trí (1)
Người tốt nhất luôn là người yêu cũ đã “chết”
(Edit: Mèo Bay, Beta: Andy/Do not reup)
—
“Kim Dạ Hữu Hi” là một chương trình truyền hình tạp kỹ bóc phốt giới giải trí. Trước tiên, nhà sản xuất sẽ ghi hình và phát sóng trực tiếp trêи nền tảng video online, sau đó cắt nối biên tập, tổng hợp những đoạn video đã quay trong tuần thành một bản hoàn chỉnh hấp dẫn rồi đăng lên website để thu phí hội viên.
Trong chương trình, nhiều minh tinh của giới giải trí và một vài nhân vật dẫn đầu nổi danh trong một số lĩnh vực đã bị lên thớt, cơ bản là những chuyện buồn cười nhiều hơn là kinh hãi, đã vậy còn có đội ngũ chế tác dốc lòng chăm chút. Cho nên, tuy đánh giá khen chê của cư dân mạng đối với “Kim Dạ Hữu Hi” không giống nhau, hở ra một tí là có thể bị chửi tối tăm mặt mũi vì vấn đề tam quan, nhưng từ bấy đến nay không có điều gì có thể ngăn cản nó trở thành show giải trí hot nhất showbiz. Hắc hồng hay bạo hồng thì cũng đều là hồng, thậm chí có rất nhiều tiểu hoa tiểu thịt tươi chờ mong được người trung gian giới thiệu với “Kim Dạ Hữu Hi”.
Thế nhưng trong tập này của “Kim Dạ Hữu Hi” bóc phốt ai, nội dung bóc phốt là gì thì cũng không còn quan trọng nữa, bởi vì ở trong nhà hàng, tổ tiết mục mèo mù vớ cá rán bắt gặp được một người đã thần bí biến mất năm năm, một Omega đã từng được khen là đệ nhất trong giới giải trí, Lâm Nhiễm.
Đây chắc chắn là một tin tức bùng nổ.
Đạo diễn hiện trường vốn đang cảm thấy khâu biên tập của tập mới nhất này hơi đuối, sau khi nhìn thấy Lâm Nhiễm trong ống kính thì thiếu chút nữa kϊƈɦ động đến nhảy lên tại chỗ.
“Mau, mau lên…” Đạo diễn hiện trường bắt đầu nói năng không mạch lạc.
“Đạo diễn, chúng ta cứ ngang nhiên can thiệp vào việc riêng của người ta như vậy, có phải là không được hay cho lắm không?” Biên kịch đè lên ống kính, nhỏ giọng nói với đạo diễn hiện trường. Lúc này toàn bộ ekip của bọn họ đã đến khu vực bếp sau của nhà hàng, theo dõi nội dung trong camera giám sát.
Năm đó Lâm Nhiễm đột nhiên vắng bóng, nguyên nhân biến mất là gì đến nay vẫn là một câu đố chưa có lời giải. Những suy đoán nào là gả vào nhà giàu, được bao dưỡng rồi sinh con đồn đại bên tai không dứt, cũng có người từng thấy Lâm Nhiễm và ít nhất hai vị tai to mặt lớn không thể nói tên dây dây dưa dưa. Nếu như scandal là thật, vậy bọn họ đưa chim hoàng yến của ông lớn ra ánh sáng như thế, chưa tính đến việc bị trả thù hay không, nhỡ sau này không lôi kéo được đầu tư thì phải làm sao bây giờ?
Giới giải trí chính là một nơi chỉ có tư bản mới có quyền nói chuyện, hiện thực đập thẳng vào mặt. Ai cũng có thể đắc tội, nhưng kim chủ là bố, nhất định không thể đắc tội. Núi không động thì nước động, trừ phi bản thân sau một đêm chợt giàu thành ông lớn, còn đâu không biết chừng ngày nào đó sẽ phải đi cầu xin tư bản.
“Vậy nên tôi mới nói, nhanh alo cho Hoắc công tử đi!” Đạo diễn hiện trường cuối cùng cũng nói được một câu trôi chảy.
Tư bản lớn nhất sau lưng “Kim Dạ Hữu Hi” là một công ty con của tập đoàn Hoắc thị, được vợ chồng Hoắc gia giao lại cho đứa con trai Omega Hoắc Chi Trĩ, mọi người thường gọi là Hoắc công tử. Là con một nên nói chung vô cùng đặc biệt. Cho dù là Omega, Hoắc công tử chính là một tiểu tổ tông muốn trăng hái trăng muốn sao vặt sao, mà cha mẹ hắn chỉ cho tiền không cho tình thương, dẫn đến việc Hoắc công tử trở nên xấu tính đến mất khống chế, ai cũng không dám chọc vào.
Bản thân Hoắc công tử cũng cực kỳ hưởng thụ cảm giác người khác không ưa này. Người này tuy rằng không ở trong giới giải trí nhưng được mệnh danh là “cảnh sát chính nghĩa của giới giải trí”, hôm nay lên weibo vạch trần lưu lượng đang hot làm tiểu tam, ngày mai nói một vị ảnh đế kỳ cựu là trâu già gặm cỏ non không biết xấu hổ.
Thích phiền phức, mà lại không sợ phiền phức, có thể nói là cực kỳ lớn lối.
Sở dĩ đạo diễn hiện trường muốn liên lạc với Hoắc Chi Trĩ là bởi vì năm đó ông ta nghe qua không ít tin tức rằng quan hệ giữa Hoắc Chi Trĩ và Lâm Nhiễm không hợp nhau lắm, thậm chí cả việc Lâm Nhiễm có qua lại không minh bạch với nhân vật lớn đã có gia đình, nghe đâu cũng là do Hoắc Chi Trĩ phát hiện sớm nhất.
Hoắc Chi Trĩ chính là nam phụ ác độc trong “Chạy Mau Đi Mommy Đại Minh Tinh”, thật sự là vừa ác vừa độc, là kiểu sẽ tốn cả mười ngàn năm để chăm chăm tìm vai chính Lâm Nhiễm gây phiền phức. Nhưng mỗi lần cậu ta âm mưu kết quả đều giống nhau, chẳng những không thực hiện được mà còn ma xui quỷ khiến giúp sự nghiệp Lâm Nhiễm nâng cao một bước, cứ lên sàn là thua thảm, làm bàn đạp cho vai chính, là công cụ thúc đẩy nội dung kịch bản một cách vô cùng thích hợp.
Đạo diễn hiện trường đánh điện cho Hoắc Chi Trĩ, cũng giống nội dung kịch bản trong phim truyền hình, nghe nói có thể phơi bày chuyện riêng của Lâm Nhiễm ra ánh sáng, Hoắc Chi Trĩ đương nhiên là một ngàn lần nguyện ý, mười ngàn lần nguyện ý.
“Chắc chắn là nó không trang điểm, có phải là mặt mày xám xịt đầy dấu vết tháng năm không? Triển luôn! Cứ quay đặc tả cả mặt nó! Sợ cái gì? Trời sập xuống ông đây vẫn chống được!” Hoắc Chi Trĩ kϊƈɦ động, từ trong giọng nói có thể nghe được, gã hận Lâm Nhiễm, mà trong phim truyền hình cũng không giải thích tại sao Hoắc Chi Trĩ chán ghét Lâm Nhiễm như vậy, chắc là loại nhân vật phản diện ác độc làm việc chẳng màng logic.
Nội dung hiện tại chính là đoạn nhân vật phản diện ác độc muốn nhìn vai chính Lâm Nhiễm xấu mặt, không ngờ trái lại, giúp Lâm Nhiễm như vương giả trở về giới giải trí.
Khuôn mặt không trang điểm của Lâm Nhiễm toát ra một loại cảm giác thanh thuần, trong sáng, khác xa với vẻ đẹp điêu khắc gọt giũa. Bình thường chả biết trốn đâu, hóa ra là đang được phú nhị đại hào môn tuấn mỹ ưu tú cầu hôn…
Đây là Omega hạnh phúc nhất thế gian rồi còn gì? Fan đừng lo lắng quá nhiều.
Nhưng tình huống hiện tại lại hơi khác so với phim truyền hình.
Sau khi nghe nói bên người Lâm Nhiễm còn có một Alpha khác, nhưng hình như đang muốn từ chối Lâm Nhiễm, Hoắc Chi Trĩ không chỉ sống chết dồn ép đạo diễn phải phát sóng trực tiếp mà còn chuẩn bị tự mình đi xe đến nhà hàng, muốn tới tận nơi ăn dưa.
Nam phụ thâm tình không còn, từ bạn thành người yêu, màn cầu hôn lãng mạn cũng mất, hiện trường chỉ còn dư lại một Alpha bị ép phải come out. Ngược lại khán giả ăn dưa trong phòng phát sóng trực tiếp vẫn nhiệt tình như trước, thậm chí so với diễn biến trong phim truyền hình càng sôi nổi hơn, dù sao mấy cảnh cầu hôn tầm thường làm gì có AA luyến come out kϊƈɦ thích được như thế này?
Trong [Thế giới nhỏ 1314] có sáu loại giới tính ABO, từ lâu việc kết hôn đã không còn chịu trói buộc của giới tính. Nhưng dù sao AA luyến vẫn là số ít, cũng giống với OO luyến, lúc trước ở trêи mạng thậm chí có người cho rằng loại tình yêu này là rất lãng phí tài nguyên.
Tuy vậy, thời đại phát triển, xã hội tiến bộ, AA luyến và OO luyến mặc dù có hơi đi ngược tự nhiên nhưng đã có không ít người lên tiếng ủng hộ.
Chỗ này vẫn phải nói rõ thêm, trước khi làm nhiệm vụ, mặc dù thời gian cấp bách nhưng Cố Kinh Bạch vẫn dựa theo thói quen, cố ý điều tra cố chủ Cố Kinh một chút. Điều tra trước nội dung chính là hỏi xem ở thời điểm y đóng vai cố chủ, cố chủ có để ý chuyện y vì nhiệm vụ mà thay đổi tính cách nhân vật hay không, xem qua một loạt các mối quan hệ của cố chủ rồi liệt kê ra một cái danh sách cực kỳ chi tiết, Cố Kinh Bạch chỉ có thể tự do phát huy trong phạm trù nội dung đã chọn lọc.
Ví dụ như Cố Bạch ở thế giới nhỏ lúc trước hi vọng Cố Kinh Bạch không thay đổi quá nhiều tính cách bề ngoài của mình, cũng mong Cố Kinh Bạch có thể dùng hết khả năng mà chăm sóc những người tốt.
Cố Kinh Bạch đã làm vậy.
Nam phụ Cố Kinh ở thế giới nhỏ này thì lại không có bất kỳ hạn chế gì đối với Cố Kinh Bạch.
Cố Kinh sau khi đến không gian mười chiều như bị sét đánh ngang tai, trước sau không muốn tin rằng cái kẻ vì thầm mến người khác mà không để ý cả gia tộc trong phim truyền hình kia chính là anh.
Bởi vậy, anh cực kỳ kiên định với việc không được phép thâm tình nữa, nói thẳng là Cố Kinh Bạch có thể tùy ý phát huy: “Bất kể là trở mặt với Lâm Nhiễm cũng được, hoặc làm gì khác cũng tùy cậu, chỉ cần cậu có thể bảo vệ gia tộc của tôi. Tôi thật sự không còn mặt mũi nào mà đi gặp cha mẹ và anh trai nữa. Đến cùng là đã xảy ra chuyện gì để rồi đi đến bước đường này? Tôi bị mất não sao?”
Cố Bạch đưa ra nhiệm vụ ủy thác là vì cậu ấy biết bản thân không thể tự mình dứt khỏi Chương Thiên được, Cố Kinh lựa chọn ủy thác nhiệm vụ không phải là vì anh không dứt được Lâm Nhiễm, mà là anh cảm thấy hổ thẹn với người nhà, không có cách nào đối mặt. Anh không quan tâm hình tượng của mình đối với người đời như thế nào, thậm chí cho dù cha mẹ anh trai có chán ghét anh đi chăng nữa, anh vẫn không muốn họ vì thằng con bất hiếu này mà hao tâm tốn sức, lãng phí sức mạnh gia tộc. Họ nên có một cuộc sống hạnh phúc hơn.
Sau khi nắm được tâm lý không câu nệ của cố chủ Cố Kinh Bạch mới dám lớn mật sử dụng sách lược tính hướng như bây giờ.
Y đoán Hoắc Chi Trĩ đã ra lệnh cho tổ tiết mục “Kim Dạ Hữu Hi” nên bắt đầu diễn trò. Thành bại nằm trong lần hành động này, nếu như thành công, lần này nói không chừng sẽ trở thành lần hoàn thành nhiệm vụ nhanh gọn thoải mái nhất.
“Anh vẫn luôn thích Alpha, nhiều năm như vậy, em không phát hiện ra sao?” Cố Kinh Bạch cố gắng nhập vai, dùng hết khả năng đi một nước đi mập mờ, “Có lẽ biểu hiện không quá rõ ràng nhưng tuyệt đối không thể miêu tả bằng từ trai thẳng.”
Ở thế giới nhỏ này Cố Kinh chỉ cao có một mét bảy mươi lăm, hơn nữa còn cực kỳ chăm chút ngoại hình, trang phục tinh xảo, hai điều này đã giúp ích không ít.
“Anh tưởng rằng anh đã biểu hiện rất rõ ràng, anh chưa bao giờ giao du với bất kỳ Omega hay Beta nào, bên người trừ em ra thì hầu hết bạn bè đều là Alpha.”
Lâm Nhiễm ngồi đơ tại chỗ, có lẽ là đả kϊƈɦ quá lớn, vượt quá sức chịu đựng khiến cho thiết lập tính cách tạm thời đóng băng. Cậu ném bay nhát gan thu mình trong quá khứ, thẳng thắn phân tích vấn để: “Anh, anh chưa từng nói với em. Em và… người kia chia tay, thời điểm xảy ra tranh chấp, anh vẫn luôn làm bạn với em, khai thông tư tưởng cho em, ủng hộ em.”
“Đúng rồi, anh đang cố giúp em quên đi tên tra nam đó.” Ở cái thế giới nhỏ kia, thời điểm Lục Chỉ chưa bị bại lộ, Cố Kinh Bạch nhuần nhuyễn học được phương thức chung sống giữa những người chị em tốt từ Giai Giai, “Omega power.”
“Vậy anh theo em đi dạo phố…”
“Anh đưa em đi giải sầu, thoát khỏi bóng đen thất tình.” Thiết lập tính cách của Cố Kinh là hào môn phú nhị đại cực nhiều tiền, rất cam lòng dâng tiền cho vai chính Lâm Nhiễm, động một chút là mua mua mua, từ quần áo đến đồ trang sức đến. Đương nhiên, cho dù là có khả năng vung tiền như rác thì cuối cùng cũng vẫn bại dưới tay tổng công Alpha bá đạo nắm giữ cả gia tộc: “Không phải người giàu có câu ‘tiền trị bách bệnh’ đó sao? Không có gì là một lần mua mua mua không chữa được, nếu không được, vậy thì lại mua thêm lần nữa.”
Lâm Nhiễm đã hoàn toàn rơi vào hỗn loạn. Khi hồi tưởng lại thật kỹ khoảng thời gian hai người giao du cậu mới nhận ra, trong năm năm qua, đúng là cậu không thể sống thiếu Cố Kinh. Anh giống như dưỡng khí, thường ngày không có cảm giác gì, nhưng một khi mất đi sẽ là đòn trí mạng.
“Vào thời điểm em khó khăn nhất, anh giúp em chăm sóc Nhân Nhân. Từ khi Nhân Nhân ra đời đến khi lên nhà trẻ, đều là anh ở bên cạnh em.”
“Anh không ủng hộ em thì ai ủng hộ em? Đây không phải là việc chị em tốt nên làm sao?”
Trong phòng phát sóng trực tiếp “Kim Dạ Hữu Hi”:
[Chuẩn chuẩn chuẩn, không khác tui với bạn thân nam Omega của tui là mấy.]
[Đây là Lâm Nhiễm sao? Thực sự là Lâm Nhiễm sao? Năm đó là một đệ nhất ngây thơ thanh thuần mà, không ngờ đã bí mật sinh con.]
[Muốn tiền cho tiền, gọi là có mặt, dạng thần tiên tỷ muội này có thật à? QAQ khóc lóc trong ghen tỵ.]
[@bạn tốt của tôi nhìn xem, nhìn xem, mày có thấy bạn nhà người ta khônggg?]
[Nhưng vấn đề là người bạn thân thần tiên vừa có tiền vừa nhiệt tình săn sóc như vậy đi đâu để tìm đây? Chính phủ có phát không?]
Sắc mặt Lâm Nhiễm tái nhợt như tờ giấy, cậu cảm thấy đầu váng mắt hoa, tay nỗ lực vịn lấy bàn ăn, dường như một chút sức lực cũng không còn. Cậu cắn môi, chưa từ bỏ ý định mà hỏi “Cố Kinh” một vấn đề cuối cùng: “Vậy tại sao từ trước đến nay anh vẫn không tìm đối tượng kết giao?”
Cố Kinh Bạch đã đoán được Lâm Nhiễm sẽ hỏi như vậy, đồng thời đã sớm chuẩn bị xong lời giải thích tốt nhất.
“Em còn nhớ không, trước khi Nhân Nhân ra đời, có một khoảng thời gian anh gặp cú sốc rất lớn?” Lúc đó đúng là Cố Kinh đã bị đả kϊƈɦ, chẳng qua nguyên nhân nam phụ thâm tình bị đả kϊƈɦ là do anh biết Lâm Nhiễm mà anh một mực lặng lẽ yêu thích và bảo vệ qua lại với tổng tài bá đạo. Anh vừa thống khổ vừa bàng hoàng, cảm thấy cuộc đời đã mất đi ý nghĩa sống tiếp.
Lâm Nhiễm cũng nhớ khoảng thời gian kia, ký ức vẫn còn rõ ràng, cậu ta gật gật đầu: “Em hỏi anh làm sao vậy, từ đầu đến cuối anh lại không chịu nói.”
“Alpha mà anh thầm mến năm đó đã qua đời.”
Đúng, “người yêu” trong miệng Cố Kinh Bạch bây giờ là một người đã “chết”. Y rút kinh nghiệm từ thế giới nhỏ trước, mượn cái cớ “yêu một người khác” làm bia đỡ đạn tuy cũng là một cách tốt nhưng biến số rất lớn, tuyệt đối không thể bất ngờ phát sinh thêm một Lục Chỉ nào nữa!
Bất kể là cố ý hay vô tình, đều phải chặt đứt từ rễ!
Cho nên, Alpha mà y thầm mến chỉ có thể “đã chết”.
Cùng lúc đó ở không gian mười chiều…
Bởi vì lần này từ khi Cố Kinh Bạch bắt đầu nhiệm vụ đã không thể tiến hành phát sóng trực tiếp cho khán giả tùy thời giám sát, Cục quản lý Thời Không chỉ có thể dùng phương thức giám sát có sẵn – tìm chuyên gia luân phiên quan sát màn hình lớn, cộng thêm trợ lý nhỏ AI tùy thời hợp tác.
Phương thức này rất lãng phí nhân lực, lại có tính chủ quan nhất định. Ban đầu khi mới diễn sinh thì mời xã hội và dân chúng hỗ trợ giám sát, sau đó giám sát biến thành hình thức phát sóng trực tiếp. Bây giờ trong chốc lát như trở lại thời kỳ trước giải phóng, lại còn mới xảy ra chuyện nhân viên lão làng của phòng Nghịch Tập vì để kiếm chác tiền khen thưởng từ buổi phát sóng trực tiếp mà cố ý tạo tin giật gân lấy lòng mọi người, bây giờ trong Cục từ trêи xuống dưới thần hồn nát thần tính, ai cũng không muốn phải gánh trách nhiệm.
Chẳng may bên chỗ Cố Kinh Bạch xảy ra chuyện mà bọn họ không giám sát đúng lúc, vậy thì coi như có liên đới trách nhiệm.
Không tìm được nhân viên chính thức phù hợp tới canh chừng quản chế, Cục quản lý bất đắc dĩ chỉ có thể mở rộng phạm vi tìm kiếm, tuyển cả thực tập sinh không chính thức cùng với nhân viên ngoài biên chế đang nhận huấn luyện.
Dù vậy, cuối cùng số lượng người báo danh vẫn lác đác không có mấy.
Dù sao trong Cục quản lý Thời Không, Cố Kinh Bạch là một nhân vật thành danh đã lâu, bây giờ còn là trưởng phòng phòng Thâm Tình, không có người nào muốn đi giám sát một lão đại như vậy, chẳng may chọc không đúng chỗ nào đó, lúc lão đại trở lại trả thù thì làm sao bây giờ? Loại quan hệ mâu thuẫn tranh cãi giữa nhân viên giám sát và người bị giám sát cũng không phải hiếm, thậm chí có rất nhiều, trong lịch sử còn có mấy vụ án ngâm giấm đến nay vẫn còn xếp hàng chờ lên tòa đây.
Trong tình cảnh ấy, Lục Chỉ dễ dàng bon chen trúng tuyển.
Đúng vậy, Lục Chỉ chính là hắc mã mới gia nhập khóa huấn luyện người mới ở Cục quản lý Thời Không.
Là phần tử nguy hiểm cá biệt cấp SSS, thông tin cá nhân của hắn đã bị khóa kín, người ngoài muốn biết cũng không phải chuyện dễ dàng. Trợ lý nhỏ AI tuy không ở trong phạm vi hạn chế này, dù sao một lượng lớn thông tin của Cục Quản lý Thời Không vẫn cần AI xử lý, chỉ là không được tiết lộ ra bên ngoài.
Vì muốn báo cho Cố Kinh Bạch biết, trợ lý nhỏ AI cũng coi như nhọc lòng. Không ngờ rằng Cố Kinh Bạch là một tên đầu óc chậm chạp, cứ thế thẳng thừng bỏ lỡ cái ám chỉ kinh thiên động địa kia.
Sau khi cứu một xe học sinh, Lục Chỉ được phá lệ tuyển vào Cục quản lý Thời Không tham gia khóa huấn luyện người mới. Dù sao như đã thông báo, yêu cầu đầu tiên của Cục quản lý đối với nhân viên nhận việc chính là tinh thần lực, Lục Chỉ được bug tinh thần lực max cấp, đương nhiên Cục quản lý không muốn bỏ qua, đồng thời cũng có thể tranh thủ cơ hội này quản chế một biến số nguy hiểm.
Mỗi ngày sau khi huấn luyện xong, Lục Chỉ còn kiên trì tự xoá nạn mù chữ bằng cách nhồi nhét các môn pháp luật, đạo đức xã hội cũng như khoa học cơ bản, không lấy được điểm tối đa quyết tâm không tốt nghiệp.
Sau khi nghe được tin tuyển người giám sát nhiệm vụ của Cố Kinh Bạch, hắn là người ghi danh đầu tiên, đồng thời dùng một chút thủ đoạn đặc thù loại bỏ nguy cơ, bảo đảm đối thủ cạnh tranh càng ít càng tốt.
Hắn không ngừng nỗ lực như vậy, có muốn không thành công cũng khó.
Sau đó, Lục Chỉ bắt đầu hợp tác với trợ lý nhỏ AI theo dõi nhiệm vụ trêи màn hình lớn. Hai người không hợp nhau cho lắm, nói chính xác thì là trợ lý nhỏ AI đơn phương chèn ép lườm nguýt Lục Chỉ.
Tuy rằng Cố Kinh Bạch đã đánh cho Tang Thi Vương này thành đầu heo nhưng nói chung là trợ lý nhỏ AI vẫn không nhịn được muốn nhắc lại, có ý là “ở giai đoạn đầu rõ ràng anh đã thể hiện tốt như vậy, tại sao cuối cùng lại muốn phá game?”. Nhắc đến lại bực không chịu nổi, đúng là đồ không có ý chí, làm cho AI tức muốn chết.
“Cho dù cậu có tin hay không, lúc đó tôi thật sự cảm thấy biến tất cả con người thành tang thi chính là lựa chọn tốt nhất.”
Không chỉ xuất phát từ dã tâm của thân thể này, mà từ góc độ của một tang thi đối với vấn đề này, nghĩ thế nào hắn cũng cảm thấy làm tang thi tốt hơn so với làm con người. Bất kể là dị năng hay là thể năng của tang thi đều được tăng cường, không như con người, phải trốn chui trốn lủi trong mấy cái khu an toàn bé tí, suốt ngày lo lắng đề phòng bị tang thi cào xé. Khuyết điểm duy nhất chính là tang thi không thể sinh con, nhưng hắn với Cố Kinh Bạch là đồng tính, bất kể là làm người hay làm tang thi thì cũng sẽ không có đời sau thôi.
Hắn chỉ muốn đem lại những điều hắn cho là tốt nhất cho người hắn thích. Đương nhiên, hiện tại hắn đã nhận được bài học, thay vì đâm đầu mà làm thì phải hỏi trước một chút xem đối phương muốn hay không muốn, cần hay không cần.
Làm gì có ai mới sinh ra đã biết nói chuyện yêu đương, Lục Chỉ là loại người phải nếm mùi thất bại một lần thì mới có thể rút ra được bài học được.
Trợ lý nhỏ AI hừ lạnh một tiếng, chẳng hề bị lay động: “Dưới cái nhìn của tôi thì AI vẫn là tốt nhất đấy, tiếc là không thể biến toàn thế giới thành AI được.”
Hai người ngươi tới ta đi mấy hiệp thì nghe thấy Cố Kinh Bạch nói với Lâm Nhiễm: “Người anh thầm mến là một Alpha vóc người rất cao, khoảng một mét chín. Đôi mắt hẹp dài, sống mũi cao thẳng, vóc dáng hơi giống con lai, lúc mặt không có cảm xúc gì trông rất đáng sợ, nhưng khi cười rộ lên lại hơi ngốc nghếch, bị anh đeo vòng cổ chó lên đầu cũng không tức giận, lại còn thích nói nhiều…”
Muốn người khác tin vào lời nói dối của mình, chân lý nằm ở kỹ xảo chín phần thật một phần giả, nếu lấy một hình mẫu để miêu tả đối tượng sẽ khiến lời kể ra càng thêm chân thực, cũng tránh trường hợp quên mất mình vừa chém cái gì.
Hình mẫu mà Cố Kinh Bạch sử dụng chính là phiên bản Tuyết Mãn của Lục Chỉ.
Thời điểm nói đến điều này, đôi mắt Cố Kinh Bạch như có ánh sao lấp lánh, nụ cười trêи mặt đã không áp xuống nổi, bởi vì Lục Chỉ khi đó thực sự chính là bộ dáng mà y thích.
Lục Chỉ: “!!!” Cậu ấy thích mình!
Trợ lý nhỏ AI rất đúng lúc dội cho một gáo nước lạnh: “Tỉnh lại đi, trưởng phòng chỉ tùy tiện lấy một hình mẫu để dao động lòng người mà thôi. Hơn nữa, chắc gì người ta đã nhắc đến anh? Toàn thế giới chỉ mỗi mình anh một mét chín? Hay là chỉ mỗi mình anh cười rộ lên trông như một tên đần?”
“Người cậu ấy nói chính là tôi!” Lần thứ hai Lục Chỉ rơi vào mơ mộng hão huyền, căn bản không cho người khác phản bác.
“Người anh ấy nói không phải là anh!”
“Chính là tôi!”
“Không phải anh!”
“Là tôi!”
Bản chất của tang thi và AI đều là máy đọc lại.
Trêи màn hình lớn, Cố Kinh Bạch ngồi ở trong nhà hàng nói chuyện yêu đương ngày xưa, có không ít chuyện lấy từ kinh nghiệm từng trải cá nhân, nói đến thập phần sinh động, đánh thẳng vào lòng người.
Dù là những người ban đầu cảm thấy Cố Kinh chỉ đang lấy cớ, sau khi y nói đến nước này rồi cũng không thể không tin.
Chuyện tình đơn phương này thật là ngọt ngào!
Cố Kinh Bạch chỉ có thể cảm ơn Giai Giai ở
thế giới nhỏ trước, là cô đã giúp y thắp lên kỹ năng thi nhân ngâm thơ, cho nên bây giờ y mới có thể phát huy vô cùng nhuần nhuyễn: “Đáng tiếc, người đó đã qua đời rồi.”
Cố Kinh Bạch cúi thấp đầu xuống.
Không biết tại sao, trợ lý AI nhỏ và Lục Chỉ đều cảm thấy lúc nói câu “người đó đã qua đời”, Cố Kinh Bạch đã dùng tình cảm thật sự. Tuy rằng người khác cảm thấy Cố Kinh Bạch cúi đầu là để che giấu đau thương, nhưng những người biết rõ chân tướng là trợ lý nhỏ AI và Lục Chỉ đều đoán được Cố Kinh Bạch thật ra là đang hận đến nghiến răng nghiến lợi.
Sau đó Lục-ngốc-nghếch sốt ruột nghĩ đến điểm này, hắn thật sự không bằng một người chết à?
Câu nói kia nói như thế nào ấy nhỉ?
“Người tốt nhất luôn là người yêu cũ đã chết.” Trợ lý nhỏ cảm khái lên tiếng, trong lòng có một phần mộ mãi chôn theo người đã khuất rồi!
Chủ ý ban đầu của trợ lý nhỏ AI là đả kϊƈɦ Lục Chỉ, làm hắn đừng có tự tin mù quáng như vậy nữa. Mà cái tên Tang Thi Vương Lục Chỉ này đầu óc khác hẳn với người thường, nghe Cố Kinh Bạch nói như vậy, không chỉ không khó chịu mà trái lại càng hứng thú hơn: “Hóa ra cậu cũng thừa nhận tôi là người yêu cũ của Kinh Bạch!”
“Anh không phải!” Trợ lý nhỏ tức đến nổ phổi phản bác.
“Tôi phải!”
Ấu trĩ tuần hoàn again.
Trợ lý nhỏ AI nhất thời tức không chịu nổi, bật thốt lên: “Kinh Bạch là người có gia đình, được chưa? Mặc dù chưa kết hôn nhưng bây giờ hai người bọn họ đang sống chung rồi! Phiền anh đừng có thử làm người thứ ba, xin cảm ơn!”
Toàn bộ văn phòng quản lí trong nháy mắt lâm vào sự yên lặng chết chóc.
—
Trong nhà hàng, bữa tối của Cố Kinh Bạch và Lâm Nhiễm sắp kết thúc, dù sao cũng không có cách nào tiếp tục được nữa.
Cả Cố Kinh Bạch và Lâm Nhiễm đều không rảnh chú ý đến tổ chương trình “Kim Dạ Hữu Hi” ở trong góc nhà hàng kia, sau khi thanh toán xong, cả đứng dậy vội vã mỗi người đi một ngả.
Lâm Nhiễm thất hồn lạc phách về nhà, tiêu hóa mớ lộn xộn xảy ra tối nay.
Còn Cố Kinh Bạch…
Trong phim truyền hình, Lâm Nhiễm và con trai Nhân Nhân vẫn luôn thuê tầng áp mái trong căn chung cư của nam phụ Cố Kinh. Nói là “thuê” nhưng tất nhiên khán giả đều cho rằng tiền thuê là loại giao dịch kia. Ở phần sau của phim truyền hình, bá đạo tổng tài Alpha cũng bởi vì chuyện ở cùng một chỗ như vậy mà hiểu lầm Cố Kinh và Lâm Nhiễm, là một tình tiết cẩu huyết rập khuôn thường thấy.
Lâm Nhiễm không có ý thức tránh hiềm nghi, còn Cố Kinh Bạch sau khi xuyên qua đương nhiên không thể tiếp tục theo lối sống của Cố Kinh, y tùy tiện ở lại trong khách sạn một đêm.
Hoàn toàn không ngờ được, bởi vì các mác “bạn thân quốc dân” được phát sóng trực tiếp hôm qua, Cố Kinh nổi như cồn sau một đêm.
Cố Kinh Bạch lúc sắp ngủ còn đang suy nghĩ, cố chủ của thế giới nhỏ này mặc dù có mục đích chung chung là không được thâm tình, nhưng thật ra mục đích thực sự là không được liên lụy người trong nhà, vậy hắn có nên thuận tiện giúp Cố Kinh… tìm một công việc đàng hoàng không nhỉ? Ít nhất có thể nuôi sống chính mình, không còn bộ dạng phú nhị đại cà lơ cà phất cây ngay không sợ chết đứng mỗi tháng lấy đi năm mươi vạn tiền tiêu vặt từ trong nhà.
Mơ mơ màng màng, Cố Kinh Bạch quyết định chuyện gì cần nghĩ cũng phải để sau, hiện tại y chỉ muốn ngủ một giấc ngon lành đã. Lúc trước ngày đêm viết báo cáo, đã lâu không được ngủ nướng rồi. Mặc dù yêu công việc nhưng cũng không thể vì công việc mà không cần mạng.
Nhưng đồng hồ sinh học là một thứ đồ vật thần kỳ.
Vào ngày hôm sau, thời điểm Cố Kinh Bạch tỉnh lại trêи giường bên ngoài cũng mới tờ mờ sáng lên. Ánh mặt trời vàng chói xuyên qua tầng mây dày nặng, từ khe rèm trêи cửa sổ sát đất mà tối hôm qua Cố Kinh Bạch quên kéo, chiếu rọi vào mang theo vui vẻ ấm áp.
Cố Kinh Bạch ngoan cố nằm ở trêи giường, nỗ lực trốn tránh hiện thực, rõ ràng y phải đang ở trong mơ chứ?!
Lục Chỉ thì lại một đêm không ngủ, ngồi lặng thinh trước màn hình lớn, khuôn mặt hắn vẫn vô cảm như trước, dù nhìn Cố Kinh Bạch hai mắt buồn ngủ nhưng không nói được cảm xúc trong nội tâm lúc này. Bởi vì toàn bộ đại não của hắn đều tràn ngập câu kia của trợ lý nhỏ AI “Kinh Bạch sống chung với người yêu tên là Tuyết Mãn, sao nào, cái tên này nghe có quen không?”
Cố Kinh Bạch đã có người yêu rồi!
Ở thế giới nhỏ kia hóa ra hắn chỉ là kẻ thế thân!
Không, cũng không đúng, Cố Kinh Bạch vẫn luôn gọi tên Tuyết Mãn, căn bản không phải hắn!
Hắn…
Chẳng lẽ bây giờ vì yêu mà cam chịu đi học làm tiểu tam sao? Bây giờ chọn môn “Nghiệp vụ thường ngày của tiểu tam” có muộn quá không?
*** Hết chương 30
- 🏠 Home
- Đam Mỹ
- Xuyên Nhanh
- Chỉ Có Thủ Đoạn Mới Lấy Được Lòng Người
- Chương 30: Giới giải trí (1)