Chương 2

Edit: 520sweet Beta: Tịch Nhan

Lương Tri vì cái hot search mà suốt đêm chạy đến Kinh Thị, nhiều năm như vậy Cố Thừa trước nay chưa từng khiến cô gặp phiền toái, Lương Tri rất tò mò, rốt cuộc cái gì lại làm anh rối loạn.

"Cậu trước nay đều không nhìn đến loại náo nhiệt này, dây thần kinh nào đứng sai vị trí rồi khiến cậu chạy đến Weibo nhà người ta bình luận vậy, cậu cũng không quen biết bọn họ."

Phùng Hạ làm trợ lý của Cố Thừa đã hai năm, cậu cũng không hiểu Cố Thừa vì cái gì lại làm sự tình này, trong ấn tượng của cậu Cố Thừa tính tình lạnh nhạt, ít nói đến nỗi làm người khác cảm thấy anh rất khó ở chung, cí khi cả ngày anh đều không nói một câu, Phùng Hạ ban đầu còn từng nghi ngờ anh có phải tự kỉ hay không.

Cố Thừa cúi đầu nhìn di động, trong miệng phát ra một âm thanh không quá rõ ràng: "Nhận thức."

Cố Thừa ngày hôm qua cả đêm không ngủ, nhắm mắt lại liền nhớ tới bộ dáng của Đồng Ngộ lúc phát sóng trực tiếp.

Tám năm không gặp, tiểu hài tử học được cách bịa đặt, vẫn là đả thương đối thủ 1000 thì đã tự tổn hại chính mình 800, nào có ai nguyền rủa người khác đồng thời còn đem chính mình nói thành 'Sao Tang Môn'?

***Sao Tang Môn là một bộ sao khá nhạy cảm trong khoa tử vi, Tang môn là một bại tinh, do đó nó mang nhiều ý nghĩa xấu, chủ yếu về tang tóc, buồn phiền, lo lắng, lo âu, chết chóc, Xét về mặt tâm linh thì tang môn là Nghiệp của Tiền Kiếp còn lưu lại cho đến hiện tại, Tang môn luôn xung đối với bạch hổ chủ về máu huyết và cũng là Họa của Hiện Kiếp. Vì thế đây là một bộ sao khá nhạy cảm, đóng ở cung nào thì con người ta cả đời lo lắng ở cung đó. Nó chỉ tốt khi đắc địa mà thôi.

Tối hôm qua câu "Sinh nhật vui vẻ" kia không phải nội tâm anh bùng phát mà ngày này mỗi năm anh đều tự nói những lời này, chỉ là thời gian càng lâu, anh càng cảm thấy mình không có lập trường.

Tối hôm qua Đồng Ngộ nói "Hắn đã từng hứa với tôi sinh nhật về sau đều sẽ cùng tôi trải qua, nhưng hắn lại nuốt lời" câu nói ấy làm Cố Thừa có chút hụt hẫng trong lòng, không màng hậu quả, đúng thật là anh hứa rồi lại không làm đến.

Nhưng điều mà anh chưa bao giờ nghĩ tới chính là, Đồng Ngộ cũng tiến vào giới giải trí, nếu không phải mấy ngày trước lúc Phùng Hạ lướt video thì anh thấy, anh cũng không biết Đồng Ngộ cách anh gần như vậy.

Lương Tri vừa định hỏi hắn "Nhận thức" là có ý gì, điện thoại liền kêu lên.

Người gọi điện thoại tới tự xưng là đạo diễn của tiết mục《 Luyến ái kế hoạch 》, hỏi Cố Thừa có hứng thú tới tham gia tiết mục của bọn họ không.....

"Xin lỗi." Lương Tri cự tuyệt nói: "Cố Thừa không tham gia tổng nghệ."

Câu trả lời đối với Từ Giang nằm trong dự kiến, Từ Giang cố nói trước khi Trì Vưu ngắt điện thoại: "Tiết mục của chúng tôi được tập đoàn Thương Hải tài trợ!"

Vì sự việc được bàn tán đêm qua của Cố Thừa, Từ Giang thời điểm nói ra "Thương Hải tập đoàn" âm thanh hơi leng keng.

Lương Tri vốn dĩ đã định ngắt điện thoại, nhưng nghe Từ Giang nói, cô dừng một chút, nhìn về phía Cố Thừa: "Tập đoàn Thương Hải?"

Cố Thừa ngẩng đầu, không biết người trong điện thoại lại nói gì,lại nghe Lương Tri hỏi: "Đồng Ngộ, người đó là ai?"

...

Từ Giang sau khi ngắt điện thoại cả người giống bị câu hồn dường như không nhúc nhích, phó đạo diễn Lý Thành an ủi hắn: "Cố Thừa chưa bao giờ tham gia tổng nghệ, ông mời không tới cũng là chuyện đương nhiên, đừng quá áp lực, hiện tại bên chúng ta có tập đoàn Thương Hải tài trợ, mời không được Cố Thừa thì vẫn có thể mời người khác."

"...... Hắn đáp ứng rồi."

Từ Giang nói ra lời này chính mình cũng cảm thấy không thể tin nổi.

Lý Thành sửng sốt: "Ông nói cái gì?"

Từ Giang kích động đứng lên: "Lão Lý, Cố Thừa nói hắn sẽ tới!"

Lời này không phải Lương Tri nói, mà là Cố Thừa chính miệng đồng ý, sau khi hắn nói rằng Đồng Ngộ cũng sẽ tới tham gia, Cố Thừa nhận điện thoại, hắn hỏi là tổng nghệ gì, sau đó liền đồng ý rồi.

Từ lúc nãy sững sờ là đang suy nghĩ, Đồng Ngộ rốt cuộc có địa vị gì, sao có thể tốt như vậy, không chỉ có có thể khiến Đoạn tổng của tập đoàn Thương Hải tự mình chỉ tên, còn có thể đưa Cố Thừa tới, vị này chưa bao giờ tham gia bất kỳ cái tổng nghệ nào từ khi trở thành tân ảnh đế!

Từ Giang cầm lấy di động: "Tôi phải gọi điện nói lại với Đoạn tổng."

Nếu không phải vị Đoạn tổng này tâm huyết dâng trào đưa ra một yêu cầu vô lý với hắn, hắn chính là có điên cũng không dám đi mời Cố Thừa tham gia tiết mục xem mắt của hắn.

Đoạn Hàm bên này đang chuẩn bị mở họp, nhận được điện thoại từ Từ Giang, hắn chỉ cười nhạt một tiếng, sau đó nói qua loa câu "Đã biết" liền cúp điện thoại.

Đoạn Hàm vốn dĩ không tìm Cố Thừa làm gì, mấy năm nay hắn đều nghĩ làm cho bọn họ cơ hội gặp mặt tùy tiện là có thể tìm được, hắn cũng vì tối hôm qua thấy Cố Thừa để lại lời nhắn, sau khi quyết định bảo Từ Giang gọi điện thoại cũng chỉ vì muốn thử Cố Thừa.

Sauk hi cúp thoại, ngón tay Đoạn Hàm ở trên màn hình gõ nhẹ vài cái, sau đó gửi đăng bài uy hϊếp Đồng Ngộ: 【 Mau thành thật, đừng nghĩ đến việc trốn chạy, nếu không liền cho cháu ra nước ngoài. 】

- -Một đồng thiên hạ: 【[ ha hả /] Con người ác độc không xứng có đối tượng, ta chúc ngươi cô đơn sống hết quãng đời còn lại! 】

Lý Thành lướt Weibo một chút: "Hảo gia hỏa, Đồng Ngộ lại lên hot search!"

Weibo hot search ——# 7000 tệ mua một cái bánh kem ăn một nửa ném một nửa #, phía bên trên là đề tài bàn tán Cố Thừa có quan hệ với tập đoàn Thương Hải.

Từ Giang nhìn hai cái hot search song song, đột nhiên trong đầu chợt lóe ra một cái ý tưởng không thể tưởng tượng.

"Lão Lý, tiểu thiếu gia tập đoàn Thương Hải cùng với các công ti con...... Có phải cũng họ Đồng đúng không?"

-

Đệ nhất quý 《 Luyến ái kế hoạch 》 bởi vì kinh phí không đủ nên mời một vài người, tiết mục nổi sau hưởng ứng cũng không quá tốt, mặc dù không tốt, nhưng đây cũng là cái tiết mục xem mắt đồng tính.

Như vậy chỉ cần tham gia, chẳng khác công khai tính hướng của mình, Đồng Ngộ thật ra cũng bình thường, dù sao bạn trai cũ của cậu đã xếp thành hàng.

Sau khi nghe được tin nhắn uy hϊếp của Đoạn Hàm, Đồng Ngộ từ bỏ ý định chạy trốn, sau một hồi, cậu bị Khúc Văn đưa tới Dung Giang.

"Quay vào đúng thời điểm tính tình thiếu gia thất thường, đừng đắc tội với cậu ấy, có chuyện gì gọi điện thoại cho tôi, kỳ đầu tiên chỉ quay ba ngày, ba ngày sau tôi tới đón cậu."

Đồng Ngộ mang theo cái kính râm ngồi trong xe không nói một lời nhìn ngoài cửa sổ...... Ngẫm lại cậu giống như đã có bốn năm chưa trở về.

Khúc Văn thấy cậu không mở miệng, nhìn một cái: "Tôi nói cậu cậu nghe không trả lời?"

Đồng Ngộ thất thần quay đầu: "Cái gì?"

"Cái gì cái gì, cậu nghĩ là cái gì?" Khúc Văn biết cậu không nghĩ tới, nhìn cậu như vậy cô lo lắng sợ cậu sẽ nửa đường chạy trốn, "Chậc, không có gì, cậu với Phương Du liên hệ một chút, có lẽ là hắn đã đến rồi."

Khúc Văn nghĩ, tốt nhất là tìm một người trông cậu đến khi câuuj quay xong, cô vừa bước chân trước là tiểu tử này sau lưng liền tự mua vé máy bay rồi chạy, việc như vậy trước kia cậu cũng không phải chưa từng làm.

Phương Du là bạn đại học lúc trước của Đồng Ngộ, cũng là em trai của Chu Khắc Minh, Phương Du vào giới giải trí lý do rất đơn giản, chính là vì để theo đuổi thần tượng gần hơn, vì để xào cp, vì lý do đó hắn thậm chí đến kí ở công ty khác.

Chu Khắc Minh gọi Phương Du đến tiết mục cùng với Đồng Ngộ, mà khi Đồng Ngộ biết công ty người an bài cho cậu là Phương Du thì càng muốn chạy.

Tiểu tử này nếu có thể đáng tin cậy, heo mẹ đều có thể lên cây!

Đồng Ngộ đánh giá Phương Du, trong điện thoại truyền đến một âm thanh kéo dài: "Người anh em à ~"

Đồng Ngộ giật khóe miệng: "...... Ngươi nói y hệt đám con gái."

Phương Du không để ý tới cậu, trong điện thoại hưng phấn nói: "Tớ đã nghĩ ra tên cp của chúng ta rồi, chính là 'cp con mực' cậu cảm thấy thế nào?"

Đồng Ngộ cảm thấy chẳng ra gì: "Cậu nói ra tên đó không cảm thấy xấu hổ à?"

Phương Du nói ra lý do cực kì đơn giản: "Rất dễ nghe a."

Đồng Ngộ mới không tin, Phương Du đã trông thấy cp nhiều như vậy, đương nhiên biết tên đó là có nghĩa gì: "Không hề dễ nghe, sửa."

Phương Du bại lộ bản tính: "Không, tôi so với cậu còn cao hơn."

Đồng Ngộ: "Nhưng tuổi tôi lớn hơn cậu."

Phương Du tiện hề hề nói: "Niên hạ càng hương!"

Đồng Ngộ: "Cút!"

Phương Du nhận ra tâm tình hắn không tốt, hỏi: "Tại sao lại giận dữ như vậy? Tôi nghe anh tôi nói cậu không muốn tới? Đừng lo lắng, có tôi ở đây, ai có thể làm hại cậu?"

Đồng Ngộ nói: "Chính là bởi vì có cậu ở đây, tôi mới cảm thấy càng nguy hiểm."

"Nói cái gì?" Phương Du nói: "Chúng ta chính là anh em thân thiết, cậu vậy mà lại hoài nghi tôi?"

Đồng Ngộ: "Cậu hiểu rõ cậu sẽ thế nào mà."

Phương Du thừa nhận mình ở gặp thời điểm được soái ca đầu óc sẽ mụ mị, khẽ giật giật "Được được được, tôi thề với cậu lần này chắn chắn sẽ hướng về cậu, nếu không tôi sẽ trở thành cún!"

...

Nơi quay chưng trình là một cái công quán nhỏ, cái lầu chỉ có duy nhất một cửa một phòng, trước cửa treo tấm bảng "Nhà Tình Yêu".

Từ lúc Đồng Ngộ xuống xe camera bắt đầu âm thầm đi theo, người của tổ tiết mục lấy ra bốn tấm thẻ có in logo của《 Luyến ái kế hoạch 》, hành động đó làm Đồng Ngộ không tưởng tượng nổi.

"Trong đây là bốn nhiệm vụ ngẫu nhiên, nếu rút ra tấm thẻ tương đồng thì hai người sẽ cùng nhau hoàn thành nhiệm vụ trong ba ngày."

Đồng Ngộ nhìn tấm thẻ nhíu mày, này thì làm sao có thể chắc chắn rằng cậu và Phương Du sẽ rút ra hai tấm thẻ tương đồng?

Đồng Ngộ giật giật, lật qua lật lại tấm thẻ, bên trên viết "Mua sắm".

Đồng Ngộ hỏi: "Có nghĩa là ba ngày tôi đều phải cùng bạn đồng hành đi mua sắm sao?"

Từ đạo nói: "Ba ngày là mọi người đều ở cùng nhau, nhưng chỉ hai người tương đồng mới cùng nhau hoàn thành nhiệm vụ, tuy nhiên trong lúc ở chung nếu cậu có thích đối tượng khác thì có thể thương lượng với nhau để đổi."

Câu này nói ra nghe có vẻ còn nhân tính, Đồng Ngộ cảm thấy vẫn còn tốt, không có khó khắn như cậu nghĩ.

Ở phía trước Đồng Ngộ có bốn người, Phương Du ở trong đó nhưng vẫn có thể nhìn thấy, hắn một thân nhưng pháo hoa, đầu tóc màu xanh lục, áo khoác màu vàng, quần màu trắng.

Đồng Ngộ nhìn thấy hắn liền có cảm giác đau mắt.

Nếu cậu là ăn mặc như Phương Du, ông ngoại của cậu nhìn thấy tiết mục có phải sẽ bệnh cao huyết áp sẽ càng nghiêm trọng hay không?

Vì hiệu quả của tiết mục, nên Đồng Ngộ muốn cùng Phương Du làm bộ không quen biết, nhưng ai có thể quản quản Phương Du? Hắn vẫn cư nhiên nhìn chằm chằm về phía cậu!

Bốn người còn lại Đồng Ngộ nhận ra một người khác——'giang một từ'.

**giang một từ: mình cũng không biết ông đó tên gì hay chỉ có một từ Giang trong tên ta??

Người này có thể nói là rất có tai tiếng trong giới vương giả, bất kỳ ai ở cùng hắn, hắn đều có thể cọ một đợt nhiệt độ, hiện giờ hắn và Đồng Ngộ có thể xem như hai đồ dị loại, hai người đi tư thế nét bút nghiêng có hiệu quả như nhau.

Một bên còn một chủ quán bar tênTạ Phàm, còn một người là ca sĩ Nam Chi người chuyên viết ca khúc chủ đề cho điện ảnh, cái loại mà ca khúc mình viết thì nổi nhưng chính mình thì không nổi.

"Nam Chi?" Đồng Ngộ hỏi: "Là Nam Chi viết ca khúc chủ đề của bộ điện ảnh 《 Mộ năm 》 sao?"

Nam Chi cười cười: "Rất ít có người sẽ nghe được tên của ta liên tưởng đến ta ca."

Đồng Ngộ đương nhiên biết, bởi vì Cố Thừa năm đó nhận được giải ảnh đế nhờ là《 Mộ năm 》,bài hát chủ đề《 Tuổi tuổi mộ năm 》thật sự rất nổi."

Nam Chi: "Cảm ơn."

Đồng Ngộ rút nhiệm vụ cho mình, đáng mừng hơn chính là, Phương Du và cậu có chung nhiệm vụ.

Các khách quý sau đó cũng tới, kỳ này tổng cộng tám khách quý, chỉ còn một người cuối cùng là chưa tới, những người khác đều đã tìm được bạn làm chung nhiệm vụ, chỉ có 'giang một từ' là còn một mình.

Tổ tiết mục nói, vị khách quý cuối cùng có thể đến là một tin cục kì tốt.

Đồng Ngộ đối với loại kinh hỉ không có hứng thú, cậu chỉ cảm thấy phòng bếp có máy pha cà phê cực kì tốt.

Cậu đi xem phòng bếp, 'giang một từ' cũng đi theo qua "Tôi tới hỗ trợ."

Nói là hỗ trợ, nhưng máy pha cà phê hoạt động như thế nào hắn cũng không biết, Đồng Ngộ tìm cái ly, 'giang một từ' đi theo phía sau cậu, Đồng Ngộ quay người lại, hai người thiếu chút nữa đυ.ng trúng nhau.

Mới vừa gặp mặt, Đồng Ngộ cũng không có ý kiến gì với hắn, cậu chỉ đơn giản sợ hắn vướng tay vướng chân, bảo: "Anh đi ngồi đi, Tôi làm được"

'Giang một từ' lắc đầu: "Tôi có thể giúp cậu."

'Giang một từ' muốn cọ nhiệt độ thì cũng chọn đúng người, trong tất cả những người ở đây chỉ có Phương Du là mọi người đều biết công ti lớn phía trên, vốn mang vào đoàn vài bộ TV, nhưng người như vậy hắn không cọ, bởi vì những loại người nhiều tiền như vậy chỉ cần tâm trạng không tốt liền có thể đem hắn dẫm chết.

'Giang một từ' xem trọng Đồng Ngộ, trong những người này chỉ có Đồng Ngộ là có lưu lượng lớn nhất, nếu bộn họ xào cp một đợt, nhiệt độ khẳng định sẽ rất cao, hắn nghĩ một hồi liền quyết định sẽ thương lượng với Đồng Ngộ, cậu hẳn sẽ đồng ý

Nhiệt độ của cà phê đã phù hợp, Đồng Ngộ lấy thêm một ly sữa bò, lau một ít nước chuẩn bị để dánh bông, đột nhiên nghe thấy Phương Du bật thốt lên một câu "Ngọa tào." ** kiểu như ĐM á

Đồng Ngộ bị câu nói của Phương Du làm cho chú ý, thì ra là vị khách quý cuối cùng đã tới.

Đồng Ngộ cũng muốn nhìn vị "Cấp quan trọng" trông như thế nào, chớp mắt tình ra của kính phía bên ngoài, sau đó cửa bị đẩy ra......

Thấy rõ người đi vào, đầu Đồng Ngộ lập tức "Ong" một tiếng.

Cậu mơ hồ nghe thấy 'giang một từ' ở bên cạnh hỏi câu "Cái gì vậy?", theo sau đó một luồn khí nóng phun vào tay của cậu.

Ly cà phê nóng bị văng ra vài giọt lên mu bàn tay của Đồng Ngộ, tay cậu run lên, nửa ly sữa bò cầm trên tay cũng "Ầm" một tiếng rơi xuống đất.

Cậu nhìn chằm chằm sữa bò bị rơi, sửng sốt vài giây, thời điểm cậu chưa phản úng kịp thì tay đã bị người khác bắt lấy đặt ở dưới vòi nước lạnh.

Đồng Ngộ ngẩng đầu, nhìn kia quen thuộc nhưng có một vài điểm xa lạ...... Ai có thể nói cho cậu, tại sao Cố Thừa lại ở đây hay không?

Tác giả có lời muốn nói:

Đồng Ngộ: "Tại sao anh lại đến đây?"

Cố Thừa: "Em đoán xem đoán."

Đồng Ngộ: "Anh tới xem mắt?"

Cố Thừa: "Phải không?."

Đồng Ngộ: "g&#@...& tra nam!"

Sweet: chồng bé thụ đã đến rồi, chuẩn bị gặm đường thoiii

[230723]