Chương 1.2

Ăn xong cơm trưa, Lâm Oanh tay chân lanh lẹ mà sắp xếp tất cả hành lý của chính mình vào phòng riêng, nhìn ra ngoài cửa sổ sát đất, ánh mặt trời gây gắt phủ lên cỏ cây xanh um tươi tốt. Một màu xanh mướt đến tươi đẹp mênh mông, bị ánh mặt trời chiếu rọi càng thêm tươi sáng, khiến mắt người cũng cảm thấy có chút chói loá.

Phải chăng là vì kì nghỉ hè đã đến, mà nơi này nhà cửa không nhiều lắm, khoảng cách giữa các hộ cũng thật xa, dường như không nghe thấy tiếng người, Lâm Oanh ở trong khung cảnh an tĩnh như thế, dường như có thể cảm giác rõ ràng nhịp đập trái tim mình.

Nàng hôm nay rất nhanh sẽ được gặp Tần Diễn. Đó là người đàng ông đã ra tay giúp đỡ nàng học tập sinh sống từ hồi nàng chỉ mới vào lớp hai tiểu học.

Bọn họ vẫn chưa gặp mặt lần nào, thậm chí vì hoàn cảnh còn nhiều hạn chế mà ngay cả điện thoại cũng rất ít gọi, hai người chỉ liên lạc với nhau khi thành tích học tập giữa kì hoặc cuối kỳ của Lâm Oanh được công bố

Mỗi lần đến ngày đó, Lâm Oanh sẽ dậy thật sớm tắm rửa gọi đầu, rồi mặc lên một bộ áo quần sạch sẽ xinh đẹp nhất, sau đó một bên làm bài tập một bên chờ điện thoại của hắn.

Nàng tuy rằng không biết hắn trông như thế nào, cao lớn thế nào, nhưng Lâm Oanh biết, giọng nói của hắn rất êm tai.

Thư thái, trầm thấp, từ tính lại dịu dàng ấm áp, mỗi một lần Lâm Oanh tiếp điện thoại, nghe được giọng nói của hắn, nháy mắt, trái tim nhỏ bé lại giống như bị hàng chục dòng điện xẹt qua, e là hiện tại nhớ đến, khuôn mặt vẫn sẽ nóng bỏng như thế.

Tranh thủ Tần Diễn còn chưa đến, sau khi Lâm Oanh ăn cơm xong liền nhanh chóng đi tắm, thay vào một váy mới thoáng mát, mái tóc đuôi ngựa cũng được nàng tỉ mỉ chải chuốc, mới vừa buông lược, liền nghe thấy chuông cửa vang lên.

Trái tim nàng cơ hồ đều nhảy phắt lên cổ họng, cũng quên bén phải cất tiếng đáp lại người ngoài cửa, ba bước thành hai bước mà chạy đến huyền quan (khu vực gần cửa nhà), thật giống như vừa tham gia một trận chạy nước rút, lúc mở cửa thân thể nàng thiếu chút nữa mất đà mà lao ra ngoài,

“Ngài, chào ngài……”

Lâm Oanh đã vô số lần tưởng tượng về dáng vẻ của Tần Diễn, nàng còn đinh ninh, Tần Diễn hẳn là là một người đàn ông trung niên bụng bia, mũi hèm rượu, sẽ không khiến nàng dao động, nhưng không ngờ từ trước đến nay nàng vẫn chưa từng nghĩ tới Tần Diễn sẽ tuổi trẻ anh tuấn như vậy.