Chương 2: Trứng Ngỗng: Tìm sai ký chủ, thiên muốn vong ta

Nguyên bản Vấn Khương thực sự có một cậu bạn trai mà cô rất thích,

Chính là Tống Nghênh Trầm.

Nhưng Tống Nghênh Trầm là con của gia đình quý tộc họ Tống, mới được nhận về không lâu, từng là thanh mai trúc mã cùng sống ở khu ổ chuột với Vấn Khương.

Vấn Khương và anh ta vốn không cha không mẹ, nương tựa lẫn nhau.

Tống Nghênh Trầm luôn coi khoảng thời gian đó là nỗi nhục, đặc biệt là sau khi anh ta trở về Tống gia thì được phát hiện là một Thẻ bài sư thiên phú hạng S, thành đối tượng được trọng điểm bồi dưỡng, đương nhiên càng sinh khoảng cách một trời một vực với Vấn Khương.

Nhưng Vấn Khương luôn thích Tống Nghênh Trầm, Tống Nghênh Trầm có lẽ cũng có chút cảm giác yêu hận đan xen với cô, dưới sự sắp xếp của anh ta, Vấn Khương đã vào một trường quý tộc không phù hợp thân phận.

Từ ngày nhập học cô đã không được yên ổn, cô bị bắt nạt, Tống Nghênh Trầm nhìn thấy nhưng chưa bao giờ đứng ra bảo vệ cô.

Thậm chí không cho phép Vấn Khương tiết lộ chút gì về mối quan hệ giữa họ, nhưng vẫn nắm chặt Vấn Khương trong lòng bàn tay.

Dù Vấn Khương lần này suýt mất mạng, anh ta cũng chưa từng đến thăm một lần.

Theo tin đồn trong trường, gần đây anh ta dường như rất gần gũi với con gái quý tộc nhà họ Kiều.

Tên ngu ngốc tuyệt đỉnh gì đây? Vấn Khương chửi thề, cô vừa nhập hồn đã liệt Tống Nghênh Trầm thành kẻ thù số một.

Còn nam chính? Hừ hừ.

Cô chỉ muốn gϊếŧ chết hắn.

Vấn Khương mất mạng, Tống Nghênh Trầm cũng coi như có công tiếp tay, cô chiếm lấy cơ thể này thì phải báo thù cho Vấn Khương nguyên bản, rất hợp lý đúng không?

Vì vậy Vấn Khương nghe hệ thống nói xong cũng không mở miệng.

Trứng Ngỗng xem xong tài liệu, nói: [Cô không phải là Thẻ bài sư, thẻ chiến đấu không có tác dụng với cô, không giống như thẻ nữ chính, cô rút được là có thể sử dụng ngay.]

Vấn Khương không vội phản bác hệ thống, tiếp tục hỏi: “Yêu cầu nhiệm vụ là gì?”

【Rất đơn giản, thu thập năng lượng cảm xúc cực đoan, ví dụ như khiến nữ sinh khác ghen tị, năng lượng cực đoan càng nhiều càng được nhiều điểm.】

Nữ chính ngược văn mà, năng lượng cực đoan quá dễ thu thập.

Hoặc là yêu đến điên cuồng, hoặc là hận đến cực độ.

Với sức hút của Tống Nghênh Trầm, xung quanh có sẵn một đống người thù ghét Vấn Khương.

Dù không tiết lộ mối quan hệ của hai người, vẫn có người quen biết Vấn Khương được Tống Nghênh Trầm sắp xếp vào trường, lần này trong đội ngũ bắt nạt Vấn Khương, cũng có mấy nữ sinh thích thầm Tống Nghênh Trầm.

Trứng Ngỗng nghĩ Vấn Khương đã chấp nhận, bật ra một khung thông tin:【Đây là thông tin cá nhân của cô.】

【Tên: Vấn Khương (Nữ chính ngược văn)】

【Tuổi: 20】

【Điểm thu thập: 0】

【Có thể mở thẻ: Thẻ cấp R, Thẻ cấp B (thẻ chiến đấu), thẻ cấp ? (đang khóa)】

【Quy tắc rút thẻ: 10 lần rút thẻ R chắc chắn nhận được một thẻ B, 10 lần rút thẻ B chắc chắn nhận được một thẻ A, thẻ từ cấp A trở lên không thuộc quy tắc này】

【Có thể sử dụng ưu đãi: Lần đầu tiên 6 điểm tặng cơ hội rút thẻ R 10 lần】

【Lưu ý: Mọi quyền giải thích hệ thống rút thẻ thuộc về công ty Thiên Không, nếu phát hiện hành vi lừa đảo xin vui lòng báo cáo, số điện thoại báo cáo: (Bạn không được quyền xem).】

Vấn Khương: “……”

Cô cố gắng bỏ qua mùi vị lưu manh tỏa ra từ hệ thống rút thẻ, chọn lấy điểm chính: “Năng lượng cực đoan, không chỉ là ghen ghét đúng không?”

Trứng Ngỗng: 【Đương nhiên không chỉ có thế, hận thù, yêu, sùng bái, bất kỳ cảm xúc nào đạt đến cực điểm đều sẽ tràn ra năng lượng, đó là thứ chúng tôi cần, chỉ có điều hiện tại đối với bạn, năng lượng ghen tị dễ lấy nhất.】

Nó chính là cảm thấy Vấn Khương không có khả năng lấy được năng lượng cảm xúc nào khác.

Nữ chính ngược văn, thường gặp nhất là bị người khác ức hϊếp, ghen ghét.

Vấn Khương liếc nhìn bộ bài chiến đấu: “Hiện tại ta không thể mở bộ bài cấp B?”

【Điểm không đủ, phải 100 điểm, với tình hình hiện tại cô phải mất một thời gian dài mới có thể đạt được, cảm xúc cực đoan lặp lại của một người đổi năng lượng sẽ ngày càng ít, trừ khi đột phá đến điểm giới hạn. Một người tối đa một điểm, lặp lại được thêm 2 điểm thôi, chúng tôi có cách tính toán riêng.】

【Thẻ chiến đấu vô dụng với cô, set bài cấp B cũng không có tác dụng gì với nam chính, đợi cô đạt 1000 điểm mở set bài cấp A sẽ có thể nhận được thẻ chiến đấu cấp A trở lên, nam chính sẽ nhìn cô với con mắt khác!】

Vấn Khương tự động xem câu cuối của nó là nói nhảm.

100 điểm, đối với nữ chính ngược văn cũng rất khó lấy.

Nếu không cũng không cần khuyến mãi cho lần rút thẻ đầu tiên.

Còn về bộ bài dấu ???, Vấn Khương không hỏi.

Cô sờ vào mặt mình, khuôn mặt đã được băng bó.

Chuông điện thoại vang.

Điện thoại của cô vẫn là kiểu cũ, Tống Nghênh Trầm có cảm xúc mâu thuẫn với cô, giữ cô bên cạnh nhưng không cho bất kỳ giúp đỡ nào. Vấn Khương trước đây cảm thấy chỉ cần được ở cạnh hắn là đã rất hạnh phúc rồi.

Vấn Khương hiện tại: Hạnh phúc khỉ mốc.

Cô cúi đầu nhìn, chính là Tống Nghênh Trầm.

Dù sao điện thoại này cũng không có ai khác liên lạc.

Trứng Ngỗng thúc giục:【Nhanh nghe máy, đúng lúc để tôi xem nam chính có cảm giác tội lỗi không, biết đâu có thể lấy được chút điểm?】

Vấn Khương im lặng nghe điện thoại, không chủ động chào hỏi.

Bên kia, một giọng nói êm tai như đàn hạc, dường như ẩn chứa quan tâm mở lời: “A Khương, vết thương đỡ chưa? Xin lỗi, hôm qua bận quá, giờ anh mới biết chuyện em bị thương.”

Nhìn kìa, Tống Nghênh Trầm biết cô bị thương rồi.

Trứng Ngỗng chậc một tiếng: 【Mặc dù quan tâm không đủ, nhưng vẫn có một chút cảm xúc tội lỗi dao động, cố lên, chúng ta tiếp tục cố gắng.】

Một chút.

Vấn Khương hít một hơi sâu, cười tươi, dịu dàng mở lời: “Con mẹ nó còn biết gọi điện thoại? Sao không chờ cha cậu chết rồi đến thắp hương luôn đi?”

Trứng Ngỗng: 【……??????】

Trứng Ngỗng: 【Ký chủ, cô đang làm gì, cô đang làm gì?! Cô chắc chắn là bị chấn động não mới nói nhảm như vậy đúng không? Đúng không?!】

Nam chính chưa sụp đổ, hệ thống sắp treo trước rồi.

Tống Nghênh Trầm: “……”

Anh ta quá sốc, dường như không phản ứng kịp: “AKhương, em nói vậy là có ý gì? Cô thực sự là A Khương sao?”

“Tất nhiên đúng là cha của cậu rồi, không thể giả được.” Vấn Khương vốn dĩ đã nóng nảy, đổi thân xác cũng không đổi được tính cách: “Cha cậu vào viện chiều qua, cậu đến trưa nay mới biết. Sao, hôm qua lên không gian ngoài trái đất, trên đó không có tín hiệu, không nhận được báo cáo của tay sai hả?”

Trứng Ngỗng: 【Chắc chắn là chấn động não, chắc chắn là vậy!!!】

“……”

Tống Nghênh Trầm bị nghẹn không biết nói gì một lúc lâu.

Anh ta không chấp nhận người ở đầu dây bên kia là Vấn Khương, giọng lạnh lùng: “Tôi không biết cô là ai, hãy trả điện thoại cho Vấn Khương.”

“Không nhận ra giọng của ông nội mình luôn sao, cháu trai, ông quá thất vọng về cháu rồi.”

Một câu, bối phận lên liền một bậc, Vấn Khương không muốn phí lời, trực tiếp cúp máy.

Phòng bệnh yên tĩnh.

Một lúc sau, Trứng Ngỗng run rẩy mở miệng: 【Ký chủ, Vấn Khương??】

Vấn Khương cười mỉm: “Sao vậy, cháu trai nhỏ?”

Trứng Ngỗng: 【……】

Tống Nghênh Trầm vậy mà lại là cháu trai lớn — A phì phì! Mẹ ơi, chẳng lẽ nó tìm nhầm người rồi. Trời đất ơi, lớn chuyện rồi!

Trứng Ngỗng cảm thấy tương lai vô cùng u ám mù mịt.

---

Tên hệ thống: Trứng Ngỗng = zero. Nên nữ chủ mới thấy điềm không lành =))