Chương 15: Cuộc Đấu Khẩu Quen Thuộc

Edit: Ciara

Trong bài đăng, có rất nhiều người tìm cách liên lạc với Vấn Khương.

Thỏ Yêu thực sự quá thu hút, không ít người hỏi mua, thậm chí còn có người gửi thư chiêu mộ từ hiệp hội.

Vấn Khương giao toàn bộ cho hệ thống xử lý, cô chỉ việc tập trung yên tĩnh chế tạo thẻ là được.

Bên kia, Tống Nghênh Trầm nhận được phản hồi lại không thoải mái như cô.

"Không trả lời? Sao cô ta không trả lời tin nhắn?"

Nghe tin từ trường học truyền đến, Tống Nghênh Trầm tức giận đến hất đổ cốc thủy tinh trước mặt.

Cấp dưới cúi đầu báo cáo: “Vấn tiểu thư đã cung cấp thông tin về việc bị bắt nạt cho cảnh sát, nhưng cô ấy chưa chính thức báo án, vì vậy cảnh sát không thể yêu cầu nhà trường trích xuất camera được.”

Quý tộc đúng là rất quyền thế, nhưng bản chất Vân Hạ vẫn là một quốc gia xã hội.

Trước đây quý tộc ra đời cũng do nan đề từ thẻ bài, ngay cả Vân Hạ cũng bất lực.

Nhưng may là quyền lực trung tâm vẫn nằm trong tay quốc gia.

Như quân đội và chính trị.

Nếu muốn trực tiếp lấy thông tin từ cảnh sát, có lẽ sẽ khiến người thừa kế nhà họ Tống chú ý.

Người đó cũng không có thái độ tốt gì với Tống Nghênh Trầm.

Tống Nghênh Trầm không dám. Hắn mới trở về không lâu, đang phải cẩn trọng từng bước. Nếu lúc này tùy tiện lạm dụng quyền lực mà lại không nổi bật được trên sâu thi đấu, hắn sẽ bị từ bỏ ngay lập tức.

Chỉ trong hai ngày, mọi thứ đã hoàn toàn thay đổi.

Hắn chỉ không đến bệnh viện thăm Vấn Khương thôi, sao mọi chuyện lại thành ra thế này?

Cô ấy rời đi dứt khoát như vậy, rốt cuộc là vì điều gì?

Cô từng nói hai người họ nương tựa lẫn nhau, rằng cô không thể sống thiếu hắn được.

Vấn Khương: Vậy mà cũng tin, ngu xuẩn!

Hắn đâu biết, Vấn Khương thật sự yêu hắn đã không còn nữa.

"Cộp… cộp.”

Tiếng giày cao gót vang lên trên nền đá cẩm thạch, chát chúa.

Tống Nghênh Trầm và cấp dưới đều ngẩng đầu nhìn lên.

“Vừa đi ngang qua đã nghe thấy tiếng đổ vỡ.”

Một cô gái cao gầy, áo khoác xám, váy đen bó sát xuất hiện trước cửa thư phòng.

Lạnh cực hạn, đẹp cực hạn.

Dáng người cô thon thả, tóc dài gợn sóng buông trên vai, khí chất vừa đoan trang vừa cuồng dã, một tổ hợp mâu thuẫn nhưng hài hòa.

Đôi mắt màu xám khói nhìn ai cũng lạnh lùng, không chút nhiệt độ.

Ngay cả Tống Nghênh Trầm mỗi lần nhìn thấy cô cũng vô thức cảm thấy thấp kém.

“Chị.” Tống Nghênh Trầm cố nén vẻ lúng túng: “Chỉ là vô tình trượt tay thôi.”

Tống Trĩ liếc hắn, xoay người bỏ đi. Tiếng giày cao gót lại vang lên, dư âm còn đọng lại: “Sắp đến thi đấu, đừng lãng phí thời gian.”

Ánh mắt Tống Nghênh Trầm tối xuống.

Quả nhiên cô ta đã biết một số hành động gần đây của hắn. Cô đang nhắc nhở hắn, đừng phí thời gian vào Vấn Khương.

Đối với nhà họ Tống, điều hắn cần làm là đem lại danh dự.

Nhưng hắn làm sao có thể bỏ qua Vấn Khương được?

Hắn quay đầu, dần thu cảm xúc, thấp giọng phân phó cấp dưới: “Từ từ tìm, động tĩnh nhỏ một chút." Đừng để người khác chú ý.

Cấp dưới gật đầu, rồi lại nghe thấy Tống Nghênh Trầm tự lẩm bẩm: “Không có anh bảo vệ, em, sống ổn không?”

Nơi này không phải khu ổ chuột.

Nơi này là Đế Đô.

Cấp dưới đi theo hắn nên biết rõ chuyện giữa hai người, cậu ta nhìn hắn với ánh mắt kỳ quái.

Cậu chửi thầm trong bụng: Người đi mất rồi, giờ mới biết hối hận?

*

Vấn Khương sống tốt, vô cùng tốt.

Trứng Ngỗng tưởng sau khi làm xong Thỏ Yêu cô sẽ tiếp tục nỗ lực, nhưng không, nhận 100 vạn xong cô lại... làm biếng.

À, cũng không hẳn làm biếng.

Cô điên cuồng xem đủ loại trận đấu trong ngoài nước, bổ sung kiến thức về thẻ bài.

Đặc biệt là giải đấu quốc tế.

Vấn Khương cũng nhận thấy Vân Hạ đang yếu thế trên đấu trường thế giới.

Dù là một nước mạnh, nhưng ba đế quốc lớn ôm top 3 là điều đương nhiên, vậy mà năm ngoái Vân Hạ suýt rơi xuống hạng tư, rất đáng quan ngại.

Trong ngoài nước đâu đâu cũng đầy chế giễu châm biếm, mà từ mấy kẻ chê bai, Vấn Khương dường như được thấy lại người dân ở thế giới của mình trước khi linh khí hồi phục.

Cô phát hiện, tại giải quốc tế, các thẻ bài trấn quốc trong truyền thuyết cũng không xuất hiện, chủ yếu dùng SSR. Tuy thẻ bài có thể phục chế, nhưng trên sàn đấu gần như không bao giờ xuất hiện SSR trùng. Làm sao có sự đồng thuận như vậy?

Vấn Khương nói lên thắc mắc này, nhưng hỏi vậy chứ kỳ thật cô cũng đã biết lý do.

Quả nhiên Trứng Ngỗng đáp:【Bởi vì thẻ SSR rất khó làm, dù chỉ phục chế cũng không dễ. SSR ít nhất cần một linh bài sư cấp UR chế tác trong thời gian dài mới được. Nếu có thể phục chế dễ dàng thì quân đội đã trang bị mỗi người một tấm SSR phòng thủ rồi.】

【Linh bài sư cấp UR không tham gia thi đấu.】

Câu trả lời cũng gần giống với suy đoán của Vấn Khương.

Lúc này cô đang xem một giải lớn, giải Liên Minh Chuyên Nghiệp lần thứ 13 - một trong những giải lớn hàng năm, tuy mới kết thúc cách đây một tháng, nhưng đấu khẩu trên mạng vẫn chưa chấm dứt.

Đúng vậy, đấu khẩu, mắng nhau.

Lần này Sơn Quỷ chỉ thua Sương Nguyệt một thẻ bài, xếp hạng ba. Trong đội hình năm người của họ, linh bài sư chuyên khống chế xảy ra vấn đề, không kịp kiểm soát thẻ bài trọng điểm của đối thủ, khiến cả team bị liên bạo (multi kill).

Linh bài sư này cũng không nổi danh, khi đối thủ liên bạo, người đầu tiên bị “tiễn” đi là Đàm Hạc Minh. Đàm Hạc Minh là gương mặt đại diện của Sơn Quỷ, rất nổi tiếng, rất nhiều fan cũng rất nhiều antifan, anh phải gánh chịu đến 90% chỉ trích.

Bình luận chạy kín màn hình. Vì là web quốc tế, không chỉ có tiếng Vân Hạ, còn có tiếng của các nước khác.

May mà hệ thống có thể dịch cho Vấn Khương.

Mắng chửi rất độc địa.

【Trình Đàm Hạc Minh cũng chỉ thế này, đến tao cũng làm được.】

【Mới một thẻ bài sơ sẩy đã bị đối thủ chớp cơ hội liên bạo, tôi thấy Sơn Quỷ khỏi thi đấu nữa, Đàm Hạc Minh về nước tự sát tạ tội luôn đi cho rồi.】

【Ô, có vẻ như Vân Hạ vẫn “giữ vững phong độ” nhỉ, hề hề hề.】

【Lỗi của khống chế mà, sao lại cứ nhắm vào sát thương chính chửi thế?】

【Lạc Quyết Nhiêu tàng hình hả, tưởng làm trợ thủ ít lỗi hơn thì không cần ăn mắng đúng không?】

【Lần nào thi đấu xong trên mạng cũng chướng khí mù mịt, ai cũng tưởng mình đánh bại được Thánh Đường Sương Nguyệt, thực tế có tự mình ra sân cũng chỉ bị mấy tuyển thủ họ mắng hành cho ra bã thôi.】

【Vân Hạ rốt cuộc thi nổi không? Lúc nào cũng khoe khoang văn hóa sáu nghìn năm, kết quả được tích sự gì hết.】

【Ai cha cha, nếu không nổi, Vân Hạ thử lấy thẻ bài mới ra cho tụi tao chiêm ngưỡng đi? Ha ha, song biến chỉ là trò lừa đúng không? Linh bài sư tới giờ vẫn chưa dám công khai video, Thần tộc tụi tao đã ra lò thẻ song biến rồi đó ~】

---

Mình giữ lại chút thuật ngữ của game online cho nó gần gũi hơn nhé. Sẽ có chú thích.

Phát ngôn bình luận trên mạng mình cũng edit cho gần giống netizen Việt, đừng ai cấn xưng hô mày-tao nha. Chửi lộn mà tôi-bạn nghe nó kỳ lắm luôn á "_"

Ủng hộ mình bằng 1 vote nhé ^_^

Nếu thích Vấn Khương, hãy follow và đề cử cô ấy nha.

Cheers ~