Chương 12: Mau nhìn, lão bà mới của em có đẹp không?

Edit: Ciara

Vấn Khương nheo mắt lại.

Cô nhìn màn hình trong suốt của Trứng Ngỗng, trên đó đang phát lại trận đấu giữa Sơn Trung Hoa và Cực Quang.

Đây là sân đấu cấp A, quy cách 5v5, mỗi bên năm linh bài sư.

Có nhiều hình thức như đấu đơn, đấu đôi, đấu ba, và tổ đội năm người.

Ở các giải quốc tế, quy cách năm người là hoành tráng nhất.

Sơn Trung Hoa - một trong những hiệp hội nổi danh của Vân Hạ - chuyên về triệu hồi, một thẻ linh có thể triệu hồi thêm các linh sủng tương tự cùng chiến đấu, cộng thêm các thẻ linh thực vật huyền diệu, không chỉ xinh đẹp mà còn rất mạnh, thường giành chiến thắng bằng cách chơi đầy sáng tạo mà đối thủ khó lường trước được.

Đáng tiếc đối thủ của họ là Cực Quang, nổi danh với phong cách tấn công áp đảo. Lần này Cực Quang còn tung ra thẻ bài cường công mới, đánh Sơn Trung Hoa trở tay không kịp.

Trong buổi phát lại có phần bình luận trực tiếp, rất nhiều fan hâm mộ Sơn Trung Hoa tiếc nuối, còn fan Cực Quang thì reo hò.

【Haizz… Sơn Trung Hoa thật là ngày càng sa sút.】

【Đến cấp A còn thua, bị một hiệp hội mới như Cực Quang vượt qua, đáng xấu hổ.】

【Thực ra họ đã chiến đấu rất tốt rồi. Cực Quang lần này dùng thẻ mới, ai mà ngờ được?】

【Nực cười, lên sân đấu ai mà biết đối thủ sẽ tung thẻ mới lúc nào? Lẽ ra phải dự liệu trước rồi chứ, chỉ là họ không đủ thực lực thôi. 3v3 còn thua, sao mà đánh nổi 5v5?】

【Nghe nói năm nay hợp đồng của Thịnh Hồng Ảnh với Sơn Trung Hoa sẽ hết hạn. Cả Sơn Quỷ và Phá Tâm đều đang tìm cách chiêu mộ cô ấy. Nếu Thịnh Hồng Ảnh đi, không biết Sơn Trung Hoa sẽ thế nào.】

【-0- Thịnh Hồng Ảnh rời đi cũng là điều dễ hiểu thôi. Một người đã cống hiến bảy năm cho hiệp hội, bảy năm đấy, cuộc đời có bao nhiêu lần bảy năm chứ. Vậy mà lại bị bốn đồng đội bài xích. Đúng là trò cười.】



Xem ra giới thẻ bài cũng đầy màu sắc không thua gì giới giải trí.

Không ngờ người mà cô tùy tiện bán thẻ lại thuộc hiệp hội Sơn Trung Hoa. Đương nhiên không phải Thỏ Nhi Bảo, nhưng nếu có quen biết với người của Sơn Trung Hoa, thân phận hẳn cũng không thấp.

Hỏi Thương Thiên Lại Hỏi Đại Địa (tin nhắn riêng): Bạn là người của Hiệp hội? Hiệp hội thiếu thẻ sao?

Mỗi hiệp hội đều có linh bài sư riêng phụ trách chế thẻ, nhưng thẻ không phải cứ làm nhiều là tốt, phải phù hợp với yêu cầu của giải đấu và đội nhóm, chế tạo thẻ mới cũng không dễ dàng.

Thỏ Nhi Bảo (tin nhắn riêng): Đùa, có hiệp hội nào dám nói mình không thiếu thẻ?

Cũng đúng.

Cấp độ càng cao càng dễ khuấy động phong vân, như thẻ song biến “Côn” Lý Hội Quân làm gần đây, nghe đâu đến cả phương Tây cũng không ngồi yên, đang tìm cách tạo ra thẻ mới để áp chế “Côn”.

Cấp độ như “Côn” có lẽ sẽ không xuất hiện trên sân đấu, nhưng nó là biểu tượng cho sức mạnh của quốc gia.

Hỏi Thương Thiên Lại Hỏi Đại Địa (tin nhắn riêng): Bạn cần một bộ bài?

Thỏ Nhi Bảo (tin nhắn riêng): Nếu mỗi thẻ đều có chất lượng như Thỏ Yêu… tất nhiên không cần phải mạnh đến mức đó. Chỉ cần phù hợp cấp B thôi. Nếu thật sự có thể phối hợp thành bộ, chúng tôi sẽ xem số lượng thẻ. Năm thẻ thì… chúng tôi có thể mua đứt với giá 5000 vạn (50 triệu).

Thẻ bài lẻ có thể không là gì, nhưng nếu là một bộ bài sẽ có thể tạo ra một lối chơi mới độc đáo. Hơn nữa, thẻ Thỏ Yêu này còn có thể phối hợp với các bộ bài khác, thấy thế nào cũng đáng giá.

Trứng Ngỗng: [5000 vạn!! 5000 vạn!!]

Tuy nó không có hứng thú với tiền, nhưng Vấn Khương chỉ mới nói miệng thôi, đối phương đã sẵn lòng chi đến 5000 vạn.

Mới hôm qua cô còn là một kẻ đáng thương bị đánh đến nhập viện cơ đấy!

Quá khó tin rồi.

Hỏi Thương Thiên Lại Hỏi Đại Địa (tin nhắn riêng): Được thôi, tôi làm thẻ ra cũng là để bán. Cho tôi một tuần. Bốn thẻ khác còn cần lên ý tưởng, tiện tham khảo phong cách của Sơn Trung Hoa luôn.

Hỏi Thương Thiên Lại Hỏi Đại Địa (tin nhắn riêng): Bạn nói với Thỏ Nhi Bảo, thẻ này vốn làm theo yêu cầu của cô ấy. Bán đứt 100 vạn cho mấy người trước. Tôi sẽ liên hệ ngay khi hoàn thành bốn thẻ còn lại.

Trần Nhuận Vũ sững sờ, có vẻ đối phương đã nhận ra rằng cậu không phải người đặt làm thẻ.

Cũng phải thôi, nếu cậu thực sự là người của hiệp hội, sẽ không cần đi tìm linh bài sư trên mạng.

Trần Nhuận Vũ không lo Vấn Khương thất hứa. Người có thể làm ra Thỏ Yêu chắc chắn có thực lực. Nếu không bán đứt, cô sẽ thu được một khoản tiền lớn từ nhượng quyền phục chế. Cô không quan tâm, chứng tỏ cô là người giữ lời.

Trần Nhuận Vũ cảm thấy phấn khích.

5000 vạn, kể cả hiệp hội không hỗ trợ, cậu cũng có cách để gia đình ra tiền mua đứt.

Cậu muốn mua cho hiệp hội, một là vì thẻ song biến vô cùng hiếm, hai là vì hiện tại Sơn Trung Hoa đang gặp khó khăn.

Họ từng là hiệp hội danh tiếng, nhưng kể từ khi linh bài sư mạnh nhất của Sơn Trung Hoa tử trận trên sân đấu quốc tế, hiệp hội càng ngày càng sa sút.

Đến tận bây giờ, đây vẫn là nỗi đau của mọi thành viên.

Người ngoài chỉ biết cười nhạo Sơn Trung Hoa xuống dốc mà không biết sự kiện năm đó là do kẻ phản bội của hiệp hội khác lẻn vào, tất cả chỉ vì cạnh tranh thứ hạng trong nước.

Đáng tiếc, kẻ phản bội đó lại là quý tộc.

Quý tộc - rào cản người bình thường không thể vượt qua được.

Những kẻ quý tộc ấy chỉ biết độc quyền thẻ bài để duy trì địa vị, chẳng quan tâm đến tình thế khó xử hiện tại của Vân Hạ, còn đàn áp những linh bài sư sẵn lòng cống hiến cho đất nước.

Nghĩ đến những chuyện nặng nề này, Trần Nhuận Vũ nhắm mắt lại, cố ép bản thân nuốt xuống nỗi đau, lòng tràn đầy hy vọng bộ thẻ sẽ mang lại làn gió mới cho Sơn Trung Hoa, truyền cảm hứng cho các linh bài sư khác.

Trần Nhuận Vũ nhìn sang Trần Tiểu Thỏ, không kìm được kích động hôn chụt trán em gái một cái. Trần Tiểu Thỏ đang ôm thẻ linh Thỏ Yêu, dù tinh thần lực của cô không duy trì được thẻ linh lâu, nhưng chỉ cần nhìn thẻ linh xoay quanh cô, cô đã vui sướиɠ đến vô cùng.

Cô ngẩn ra: “Anh, anh làm gì vậy?”

“Cuối cùng em cũng làm được chuyện tốt! Trần Tiểu Thỏ, số tiền này anh sẽ giúp em thanh toán. Cho anh mượn tài khoản của em vài ngày, anh giữ liên lạc với đối phương. Ngoài ra thẻ song biến này không thể tính dưới tên em, anh sẽ mua nó cho hiệp hội, nhưng em vẫn có thể sử dụng độc quyền. Thế nào?”

Đôi mắt của Trần Tiểu Thỏ sáng lên.

Cô được độc quyền, anh trai còn trả tiền giúp, có gì do dự nữa?

Trần Tiểu Thỏ phấn khích gật đầu: “Được, được, được!”

Cô chỉ vào Thỏ Yêu đang làm dáng, nói: “Anh, nhìn xem, lão bà (vợ) mới của em đẹp không?”

Trần Nhuận Vũ lười sửa thói quen dùng từ đáng sợ của em gái, nhìn Thỏ Yêu đang ngây thơ vô tội nhìn mình, thực sự chấn động.

Quá đẹp, vừa phù hợp phong cách Sơn Trung Hoa, lại vô cùng sống động.

Như thể trong thế giới này thật sự tồn tại một sinh vật gọi là Thỏ Yêu, chứ không phải chỉ là thẻ bài do linh bài sư tưởng tượng ra nữa.

---

Ủng hộ mình bằng 1 vote nhé ^_^

Nếu thích Vấn Khương, hãy follow và đề cử cô ấy nha.

Cheers ~