Hoắc Khải không làm chậm trễ thời gian nữa, anh đi tới trước ghế ngồi của mình nhưng vẫn đứng đó, nghiêm nghị nói: “Tôi có thể nói một cách rõ ràng cho các vị biết, loài người đã tới thời khắc quan trọng sinh tử tồn vong!”
Lời này vừa nói ra, tất cả mọi người đều cảm thấy vô cùng ngạc nhiên, đương nhiên, cũng có nhiều người cảm thấy anh đang nghiêm trọng hóa vấn đề.
Tuy rằng cảnh tượng tại hiện trường có chút kinh hãi, nhưng lãnh thổ của loài người vô cùng rộng lớn cùng với vũ khí tối tân, sao có thể bị một đám ma quỷ hủy diệt.
Hoắc Khải biết họ không tin, tuy rằng lời nói của anh cũng mang chút ý vị dọa dẫm, nhưng anh vẫn kiên quyết giữ vững lập trường mà nói: “Có lẽ quý vị cho rằng, vũ khí và nhân lực của chúng ta đều chiếm ưu thế. Nhưng đừng quên, lần này chỉ là nhóm kẻ địch thứ nhất. Sau này sẽ xuất hiện bao nhiêu nữa thì không ai biết được. Bây giờ chúng ta chỉ có hai lựa chọn, một là khoanh tay chờ chết, đợi kẻ địch đánh tới cửa, hai là chủ động tiến đánh, lợi dụng vũ khí tối tân nhất, trực tiếp hủy diệt Helheim, để nơi nguy hiểm này cùng mọi thứ ở trên đó đều biến mất khỏi hành tinh!”
Thực ra, trước đây con người đã có thể làm được điều này, chỉ cần ném một loạt vũ khí hạt nhân đến thì ngay cả Hắc Ma Thần Hela cũng không có cách nào tồn tại.
Nhưng vấn đề là, Hắc Ma Thần Hela dường như đã sớm dự liệu được điều này, cho nên nó không gϊếŧ hết những người dân bản địa kia mà cho họ đi lang thang khắp nơi, để chứng tỏ trong khu rừng rậm vẫn còn rất nhiều người đang sống.
Kết quả của việc làm này là những tổ chức thích nói về chủ nghĩa nhân đạo đã đứng lên, kiên quyết phản đối việc cho Helheim bốc hơi trên thế giới.
Họ cho rằng, còn rất nhiều đồng bào nhân loại ở đó, tiêu diệt Helheim cũng chính là gϊếŧ chết đồng loại của mình. Đó là điều không được phép xảy ra.
Xã hội hiện tại, ngay cả gϊếŧ một con chó, một con mèo đều sẽ bị rất nhiều người lên án, huống hồ là gϊếŧ nhiều người như thế.
Mà ở các khu vực khác thì cho rằng, giữ lại Helheim cũng có ích với nhân loại. Bằng cách phân tích một sinh vật đặc biệt, nói không chừng có thể tìm ra cách để đột phá cơ thể con người.
Sức mạnh tinh thần và vùng đất phước lành do Hi Vọng Mới nghiên cứu ra vẫn bị giới hạn rất lớn, không phải là tính phát triển không tốt mà là những kỹ thuật này đều nằm trong tay Hi Vọng Mới.
Những người khác đương nhiên sẽ không hài lòng, họ hi vọng con đường tiến hóa có thể nằm trong tầm kiểm soát của mình, mà không phải là chuyện gì cũng phải nghe theo Hi Vọng Mới.
Trong hoàn cảnh phức tạp như thế, không có bất cứ bên nào sẵn sàng chủ động ra mặt tiêu diệt Helheim.
Đến giờ Hoắc Khải lại lần nữa đưa ra đề nghị này, mọi người đều lặng im không nói.
Một số người không muốn hùa theo, còn một số người thì không có quyền quyết định.
Đúng lúc này, bỗng có người xông vào phòng họp, kinh ngạc nói với Hoắc Khải: “Không hay rồi, Helheim biến mất rồi!”
“Cái gì!”, Hoắc Khải cho người phát hình ảnh hiện trường, chỉ thấy khu vực Helheim đã thành một cái hố sâu cực lớn và sâu.
Cho dù là vệ tinh, không thể nhìn rõ tình hình bên trong cái hố sâu đó.
Theo phản hồi của máy thăm dò laser, độ sâu của chiếc hố này ít nhất cũng đạt tới mấy ngàn mét trở lên.
Nhưng dưới mấy ngàn mét lại không phát hiện tung tích của Helheim, cũng có thể nói, Hắc Ma Thần Hela đã đem Helheim chìm xuống đất, sau đó di chuyển đến chỗ khác.
Trong lòng Hoắc Khải càng nặng nề, dựa vào uy lực vũ khí trước mắt của loài người, thì muốn tấn công và gϊếŧ chết mục tiêu ẩn giấu dưới đất mấy km thì có độ khó cực lớn. Ngay cả khi có thể làm được thì những vũ khí sử dụng cũng có thể để lại nguy hại to lớn đối với trái đất.
Điều quan trọng nhất là, anh đã để mất đi mục tiêu thì cho dù toàn nhân loại đồng ý cho anh sử dụng vũ khí như vậy thì cũng ném đi đâu được?
Mà ở cảnh tượng cuối cùng, dưới hố sâu đó lại một lần nữa chiếu ra luồng sáng màu đen, sau đó, có thể nhìn thấy một cái móng vuốt khổng lồ thò ra từ dưới hố, vồ lấy chiếc máy bay chiến đấu đang bay trong không trung và bóp nát nó.
Sau đó, cái chân đó nhanh chóng biến mất.
Mà cái chân đó hoàn toàn không giống với cái chân của con quỷ khổng lồ từng thấy, rõ ràng là Hắc Ma Thần Hela lại mở cánh cửa không gian, triệu hồi sinh vật đáng sợ tiếp theo.
Hình ảnh tới đây thì dừng lại, chiếc hố đen xì vẫn chiếm toàn bộ trên màn hình.
Hoắc Khải nhìn mọi người, nói: “Tôi không quan tâm quý vị nghĩ thế nào, cũng không quan tâm quyền hạn của các vị lớn bao nhiêu, bây giờ tôi chỉ hi vọng các vị cần làm một việc. Đó chính là tìm người có quyền quyết định, nói cho anh ta biết những chuyện xảy ra ở đây, và thúc giục anh ta đưa ra quyết định. Nhân loại bắt buộc phải liên hiệp vô điều kiện, cùng nhau chống lại kẻ địch này. Nếu không thì cứ ngồi chờ đợi sự diệt vong ập tới. Nhớ kỹ, tôi nói là liên hiệp vô điều kiện, không phải là một nhóm người tâm tư khác biệt giả vờ ngồi lại cùng nhau để họp bàn, sau đó không đồng ý chuyện này, không đồng ý chuyện khác! Sau sáu giờ, tôi sẽ công bố tin tức này cho toàn thể nhân loại, nếu quý vị không đồng ý kế hoạch hội nhập vậy thì tôi sẽ tự thành lập một liên hiệp! Hoan nghênh tất cả các vùng lãnh thổ sẵn sàng tham gia và cùng chiến đấu vì vận mệnh của nhân loại!”
Mọi người vẫn im lặng, một lát sau, có vài người đứng lên, khom lưng chào Hoắc Khải sau đó rời khỏi đây.
Tiếp theo đó có càng nhiều người rời khỏi đây.
Cho dù kết quả như thế nào thì họ bắt buộc phải báo cáo lại rõ ràng tin tức này.
Còn chuyện hội nhập có quan hệ quá lớn, Hoắc Khải đưa ra giới hạn sáu giờ rất khó để hoàn thành chuyện này.
Cổ Ngôn Tài cũng chạy tới đây, đợi sau khi mọi người đi hết thì anh ta nhìn Hoắc Khải, hỏi: “Anh cảm thấy họ có đồng ý không?”
“Không”, Hoắc Khải lắc đầu, nói: “Tình hình bây giờ vẫn chưa nghiêm trọng tới mức có thể cảnh tỉnh họ. Trước khi thực sự bị đánh đau thì họ sẽ không đồng ý. Tôi chỉ vạch sẵn một con đường, đợi họ tự đến mà thôi”.
Cổ Ngôn Tài gật đầu, anh ta cũng đồng ý với suy nghĩ của Hoắc Khải.
Trước khi cảm thấy đau đớn thì ai cũng chỉ thấy hoa hồng nhìn đẹp mắt mà không để ý nó có gai.
Nhưng khủng hoảng lần này cũng phù hợp với lý tưởng mà Hoắc Khải luôn hướng đến, đó là sự hội nhập cuối cùng của toàn nhân loại.
Trước đây anh từng tặng cổ phần, đó là bước đầu tiên, để đưa ngưỡng cửa hội nhập tới gần hơn những người này. Mà từ hiệu quả thực tế có thể thấy, tuy rằng trên nhiều ngành nghề, nhân loại thực sự đã có sự hội nhập cao hơn trước đây.
Nhưng còn cách yêu cầu của Hoắc Khải một khoảng cách không nhỏ.
Lần này, Hắc Ma Thần Hela đột nhiên gây hấn cũng là lần thứ hai mà Hoắc Khải gặp phải.
Thậm chí anh bất giác nghĩ rằng, nếu Hắc Ma Thần Hela tấn công với cường độ mạnh hơn một chút thì tốt, có thể trực tiếp tấn công những thành phố quan trọng nhất.
Nhưng nếu như vậy, tuy có thể gia tăng tốc độ hội nhập nhưng lại không phù hợp với quan niệm đạo đức của nhân loại, cho nên Hoắc Khải cũng chỉ nghĩ một lát rồi ném nó ra sau đầu.
Vài tiếng sau, Hoắc Khải làm theo những gì đã nói lúc trước, chuẩn bị phát biểu thông báo trực tuyến.
Trong thời gian này đã có rất nhiều người khuyên nhủ, đều là những nhân vật cao cấp của các khu vực lớn, họ hi vọng Hoắc Khải có thể xử lý chuyện này chậm rãi một chút, không cần gấp gáp như vậy.
Quái vật mà Hắc Ma Thần Hela triệu hồi tới nhìn có vẻ đáng sợ, nhưng không phải là không thể đối phó, không cần thiết phải khiến nhân loại hoảng loạn.
Nhưng Hoắc Khải không quan tâm đến họ, cho dù những người này nói thế nào, thì đều phải phát hành thông báo.
Điều anh muốn chính là lợi dụng tâm lý hoảng loạn của con người để ép những người kia đồng ý với yêu cầu của mình.
Mà những người kia có lẽ cũng hiểu được điều này, có vài người còn trắng trợn nói rằng, nếu Hi Vọng Mới đưa ra thông báo như vậy thì chính là kẻ thù của họ, phải tiếp nhận sự kiểm soát và hạn chế nghiêm ngặt nhất. Nếu nghiêm trọng hơn thì có thể cắt đứt toàn bộ kinh doanh của Hi Vọng Mới trên lãnh thổ nước này.
Nhưng Hoắc Khải không để tâm, sự nghiệp trước mắt của Hi Vọng Mới đã bao phủ toàn thế giới. Cho dù các ông cắt đứt cũng không sao. Chỉ cần để toàn thế giới nhìn thấy thông báo này thì chắc chắn sẽ thu được lợi ích trong tương lai.
Thời hạn sáu tiếng đã tới, những khu vực có lực lượng yếu, còn có vài khu vực hiểu rõ sự việc này đều chủ động tới tìm Hoắc Khải, đưa ra lời mời thành lập liên hiệp.
Hoắc Khải đưa họ đến trước camera ghi hình phát sóng trực tiếp công khai trên toàn thế giới.
“Thật không may khi phải nói với các vị, nhân loại đang đối mặt với thảm họa nguy hiểm nhất, khốc liệt nhất trong lịch sử! Hắc Ma Thần Hela đã mở chiếc hộp của Pandora và thả ác quỷ từ địa ngục. Có lẽ các vị không hiểu tôi đang nói gì, nhưng tiếp theo đây, chúng tôi sẽ cùng trình chiếu hai video ghi lại hiện trường trận chiến. Với những video này, tin rằng quý vị có thể hiểu rõ hơn mọi chuyện. Mà trong khi xem video, tôi hi vọng các vị có thể đồng ý với lời mời của tôi, toàn nhân loại đều phải liên hiệp lại, không phân biệt, chung tay chống lại cuộc khủng hoảng này!”