Chạy Trốn

10/10 trên tổng số 2 lượt đánh giá
Tác Giả: Đề Cử
Tình Trạng: Hoàn Thành
Trong màng đêm, gió thổi nhẹ nhàng nhưng đủ để người ta cảm thấy lạnh buốt từ bên trong coi lòng,trong lòng tôi lúc này cũng giống như một mảnh thủy tinh rớt bể tan nát trên nền gạch khi nge đc những  …
Xem Thêm

- thằng sạo *** mày hơn tay à

Tôi với nó đứng chữi nhau, nhưng toàn là những câu nói đùa nên chẵng thằng nào để bụng. Bước vào phòng tắm, dòng nước lạnh te lã lướt trên thân hình tôi. Tôi kì cọ một chút rồi bước ra khỏi , nó ngồi trước phòng khách cũng vừa tắm xong, đang nói chuyện với ai đó. Tôi lấy điếu thuốc nó đặt trên bàn rồi '' Tách'' tiếng bật lữa zippo vang lên, đu má zờ toàn sài zippo đâu có như lúc trươc ngồi đốt quẹt diêm mệt chết ngựa.

- mày điện cho ai thế - tôi hỏi

- ừ tao điện cho thằng phong, thằng anh nó là công an chắc cũng dàn xếp được - nó nói

- ừ vậy cũng tốt, mày đi ngủ đi sáng mai tao với mày đi thăm thằng đạt, không biết nó có sao không nữa - tôi chau mài

- ừ, mày ngồi đây đi tao với mày nói chuyện chơi - nó đáp

- ừ cũng được - tôi gật nhẹ đầu

- mới có 1 tháng ko gặp, sao mày khác quá

- khác gì bình thường mà

- bình cái ***, nhìn mặt cu hồn chết mẹ, bộ mày ở trển đánh nhau thường xuyên lắm à

- Ừ cũng chút ít - tôi cười khì

- chút cái ***, nhìn cái mặt mày lúc cầm cây kiếm là tao hiểu rồi.....

- hiểu gì - tôi thắc mắc

- à đéo có gì đâu, ở trển quen được nhỏ nào ko - nó cười hầm hố

- tao không muốn quen, mấy bửa trước nhỏ Ngân có lên trển tìm tao - tôi rít một hơi để kìm nén

- ừ.....rồi mày với nó sao rồi - nó lặng thinh

- ngân qua canada rồi - tôi nói

- ừ dù sao bên đó cũng tốt hơn bên đây

Phải kể cả thằng tuấn mà nó còn nói được như vậy thì tôi biết mình làm đúng mà, dù sao đau đớn một chút để em có một tương lai tươi sáng hơn ở cái nơi nghèo khổ này. Chúng tôi cứ huyên thuyên với nhau đủ thứ chuyện, chợt nó nói về đoan

- à mà mày còn nhớ nhỏ mày quen đầu tiên không? - nó hỏi

- làm sao tao quên được - tôi chầm ngâm

- lúc mày đi lên trển hai bửa sao tao không thấy nó luôn - nó trả lời

Không thấy, ừ chắc có lẽ giờ em đả ở bên chân trời mới nơi có người yêu em hơn tôi chăng, nơi có người có thể hi sinh cả tính mạng vì em chăng. Nhắc đến em vết thương lòng lại khơi lên, từng đợt kí ức lại uà về trong tôi, những đêm ngồi thâu trực bên em, những lúc đèo em trên chiếc xe đạp của mình, em còn nhớ những kĩ niệm đó không, còn anh thì những kĩ niệm đó anh sẽ cất sâu nhất trong trái tim này, và đó cũng là nơi có nụ cười em ở đó.

- thôi tao đi ngủ à, - nó ngáp dài

- ừ đi đi, chút tao vô

Tôi tựa người sâu vào chiếc ngế, tôi ngồi thẫn thờ nhìn lên trời, làn khói trắng nhè nhẹ trôi khỏi cuống họng bay vào trong gió............................

- TᏂασ mẹ tỉnh coi thằng *** - một âm thanh len lõi vào đầu tôi

Chạch....chát...chá..t...một đôi bàn tay vả vào mặ tôi

- Đυ. má yên coi - tôi gạt cánh tay ra

- mẹ tối qua sao đéo vô trong ngủ, mà ngủ ở ngoài này thế ông nội

- oa....đm tối qua nằm chút tao ngủ quên luôn

Tôi chòm người dậy, bẻ cái cổ kiu rôm rốp, tôi hít hà một hơi vào sâu cổ họng để đón lấy cái không khí bình yên nơi đây.

- mẹ đi thay đồ rồi đi qua bệnh viện

Nó quăng nguyên cái quần jean vào mặt tôi, đυ.......tommy à nge hông có phải đồ tầm thường à. Tôi ôm cái quần ra đằng sau thay, tôi với nó chỉ có một size nên 2 thằng thường đổi đồ mặt để người ta không nói có 2 bộ đồ mặt quài. Chà hàng xịn có khác mặt zô thấy đẹp trai vãi đái, tôi cười khà khà rồi chom cái áo nó máng trên sào mặc dô. Hôm nay tôi là thằng cầm láy, lâu rồi không có lượn lách trên xe toàn là đi bộ, hôm qua dù có chạy 3 tiếng trời nhưng chẵng có miến cảm giác nào. Tôi đề gas rồi nẹt.....brùm...brừm......hai chúng tôi phóng lên trên đường, tiếng tin tin từ xe phát ra liên miên làm người đi đằng trước giật cả mình, tôi rẽ vào đường xxx để vô bệnh viện. Gữi xe vô nhà xe trước cổng bịnh viện, tôi thong thả đi vào với bột đồ trên tay.

- ê khoẽ chưa mạy - có một thằng đang ngồi kế nó

- ừ cũng đở hôm qua mai đau bỏ mẹ - nó nói

- sữa đường nè con, uống cho bổ - tôi cười khà khà

- ȶᏂασ ngựa, đau chết mẹ ở đó còn sữa với chả đường - nó than vãn

- ông bà già mày hay ko - tôi hỏi

- ổng biết cho ổng gϊếŧ tao luôn hã - nó gạt tay

- ờ vậy mày gáng ngĩ cho khoẽ đi - tôi nói

- rồi ȶᏂασ ngựa chiều tao mớ ra viện - nó nói

- sớm thế cha - tôi tròn mắt nhìn nó

- thì có may ở đằng sau mấy mũi thôi, với ông bà già đi sài gòn xắp về nữa - nó nói

- ừ vậy chiều ra điện cho tao, rồi uống cafe chơi, tao về à

Tôi chào nó rồi cùng thằng thành bước ra về, trả phiếu xe xong tôi kêu nó chỡ tôi về nhà, bây giờ cũng đả gần trưa. Không về ba má lại nói này nói nọ nge mà phát bực, nó cầm lại chạy lướt qua cả con đường, nắng ở đây không nói như ở trển, tôi đón nắng và gió bằng đôi tay thô ráp của chính mình. Két.....tiếng thắng xe vang lên, đầu tôi đập vào vai nó làm cắt ngang dòng suy ngĩ vẫn vơ nãy giờ trong tôi.

- Mẹ thắng gấp dữ mạy - tôi cốc đầu nó cái bum

- cho mày chết mẹ luôn - nó cười rần rần rồi vυ"t đi

Cái ȶᏂασ mẹ thằng này chưa kịp nói gì hết cả, thôi kệ mẹ mày chạy cho cố rồi tốn tiền tao mua nhang đèn nữa. Đẩy cánh cữa sắt sang một bên, ba mẹ với con nhóc em tôi đang ăn trưa, nó thấy tôi vào liền nói

- anh hai vô ăn cơm nè, bữa nay có thịt kho rịu nữa nà - nó nói

Tôi gật nhẹ đầu rồi ra sau bếp lấy chén đủa ngồi kế nó.

- hôm qua mày đi đâu thế - ba đang ăn cơm ngừng lại hỏi tôi

- à thì mấy đứa bạn nó thấy con về nên rũ ở lại chơi - tôi nói dốc

- nhậu nhẹt chứ gì, tao đẻ mày mà tao không biết tính mày sau - ông ba luà cơm ăn tiếp

Tôi cười hì hì để dỗ ngọt ổng, dù sao lúc nhỏ nge mẹ nói ông ba tôi lúc trước cũng dữ dội lắm à, lúc cua mẹ tôi có thằng lại dê mẹ, ba đẩy cho thằng đó nguyên một cú đấm gãy 3 cây răng rồi nói yêu luôn, hèn chi cái máu liều của tôi cũng do ổng truyền lại đúng là con hơn cha nhà có phúc thật mà. Con em nó gấp cho tôi đầy cả chén, tôi chau mài nhìn nó, nó thì cười hì hì

- mới lớp 10 bà đặt ăn nhậu hã mạy - mẹ tôi càm ràm

- dạ tại hôm qua vui quá nên uống chút đỉnh thôi mà mẹ, mai mốt con ngĩ rồi - tôi thanh minh

- thật ko đó ông thần, cái bản mặt ông tui nhìn gian quá

- dạ thật - tôi cười khì

Bữa cơm trưa xong xuôi, tôi với nhỏ em leo tót lên phòng ngồi giỡn với nhau. Loáng thoáng mệt lã người tôi nằm phẹt xuống giường ngủ ngon lành....................

Trời buông tối, tôi nheo mắt nhìn vào đt có tới lận 12 cuộc gọi nhỡ. Ặc ai mà gọi dữ vậy trời, nhìn vào là nhỏ mỹ anh, quyên, với cô giáo da^ʍ đảng, tôi chả thèm gọi lại làm gì. ting...ting......tiếng đt tôi vang lên

- alo ȶᏂασ mẹ ra uống cafe mày - giọng thằng đạt vang lên

- rồi ȶᏂασ mẹ mày, quán nào

- Ba con sói mày có thằng thành nữa - nó nói

Tôi buông xuống giường nhỏ em vẫn con thim thíp ngủ, tôi kéo mền nó đắp ngang ngực nó rồi đi xuống nhà

- đi đâu nữa thế ông thần - mẹ nhóm người từ sau bếp ra dòm

- dạ con uống chút rồi về - tôi đáp

Tôi len lẽn dắt con wave ra thẳng tiếng đến Ba con sói, chà chà, đêm ở nơi đây thật là yên ắng, dù có mấy anh tóc xanh mỏ đỏ đứng kiếm số, tôi kệ mẹ mấy ảnh, mấy anh cứ làm đi em có nói gì đâu, mấyy anh tới lúc bị quánh như cái mền thì lại trở thành hs ngoan.

- haha lâu rồi ko gặp đẹp trai phết nhỉ - chị chủ quán tươi mát nói

- hehe cũng thường thôi, đẹp trai đó giờ - cả đám cười rần rần

- uống gì đây thằng nhóc - chị hỏi

- cho anh li cafe không đường nha cưng - tôi trêu chị

- cưng thằng cha mày

.....................::..................................

Ngồi xàm láp với tụi nó cuối cùng cũng hết chuyện thế là giải tán mạnh thằng nào nấy về, tôi chạy lại nhà thằng tuấn để lấy cặp kiếm, nhét đôi kiếm vào cốp xe tôi định chạy vòng về, nhưng tôi lại muốn đi đến một thứ gì đó mà làm tôi tan nát, phải rồi.............ngọn đồi. Tôi nẹt gas chạy thẳng lên đồi, tôi nằm phịch xuống bải cỏ ươn ướt vì sương, chợt khoé mắt tôi cay cay và bao kĩ niệm ùa về trong tôi, em không phải là con đỉ tôi sao, em nhầm rồi suốt đời này em mãi là con đỉ của tôi, dù em có ở đâu, bên ai thì suốt đời em vẫn là con đỉ của tôi, tôi gào thét vọng trên ngọn núi, căn nhà cũ kĩ mà nơi tôi đả trở thành người đàn ông và em trở thành con đỉ của đời tôi dường như đả bị phá huỷ, chỉ còn một mãnh đất khô khóc không ngọn cỏ, có phải tình cảm của chúng ta đả tan nát như ngôi nhà này phải không em. Anh không muốn, anh khuôn muốn trở về bên anh đi, anh sẽ tha thứ mọi lỗi lầm của em, chúng ta sẽ bắt đầu lại mà đoan......Đoa..n..n..n......

Bình Luận (69)

  1. user
    Phúc (4 năm trước) Trả Lời

    Tới đây hết r hả a trai đọc hơi lâu luôn r h kết vẫn vậy à

  2. user
    ahathocon (13 năm trước) Trả Lời

    úi dời, có khi do đọc truyện của bác cũng nên, thấy bác đánh nhau được gái theo quá trời nên anh nào chẳng muốn đánh. còn giờ nam nữ bình đẳng, nam đánh dc thì nữ cũng nhào dzô mà bác chẳng đã bảo tụi trẻ bây giờ hổ báo cxung 1 phần dc gái nể là gì

      user
      llMinhll (13 năm trước)

      èo bác cứ đùa, mình nói câu đó thì cũng do mình thấy xã hội giờ như vậy thôi, nhưng bọn trẻ bây giờ chẵng ngĩ xa được, quánh cho Mạnh, hổ báo cho dữ rồi bị thằng khác đạp đổ cũng chẵng còn được gì đâu, đó không phải là thứ mà con người phải tự hào đâu bạn ạ

  3. user
    imtheworst (13 năm trước) Trả Lời

    Nhưng đời cũng ko phụ rẫy ai bao giờ! Minh nhỉ? Giờ thì bớt đa tình chút nhé! khổ cho gấu lắm!

      user
      llMinhll (13 năm trước)

      đả rất cố gắng để không làm khổ gấu bác ạ, mặt dù trong quá khứ em luôn làm khổ gấu nhưng gấu luôn thứ tha vì tất cả, gấu là người con gái cuối cùng đi cùng mình đến suốt cuộc đời bạn ạ

Thêm Bình Luận Xem Thêm Bình Luận→