Chạy Trốn

10/10 trên tổng số 2 lượt đánh giá
Tác Giả: Đề Cử
Tình Trạng: Hoàn Thành
Trong màng đêm, gió thổi nhẹ nhàng nhưng đủ để người ta cảm thấy lạnh buốt từ bên trong coi lòng,trong lòng tôi lúc này cũng giống như một mảnh thủy tinh rớt bể tan nát trên nền gạch khi nge đc những  …
Xem Thêm

- Minh...sao...minh ở đây - nhỏ lấp bấp

- nãy quyên với ổng về chung, bị tụi thằng thiên đón. - nhỏ quyên giải thích

- hã....cái gì rồi Minh có sao hông - nhỏ hốt hoãng hỏi

- đó chèm bẹp đó, tùm lum hết - nhỏ Quyên nói

Nhỏ buông bọc đồ xuống chạy lại ngồi kế bên tôi, gương mặt đầy lo lắng, nhỏ nắm chặp lấy đôi bàn tay thô ráp của tôi, cái cảm giác ấm áp, từ đôi bàn tay của nhỏ làm tan biến hết sự đau đớn xá© ŧᏂịŧ của tôi.

- sao bà qua đây - nhỏ quyên hỏi

- tại ở nhà hông có ai hít, nên qua đây chơi với bà - nhỏ mỹ anh buôn tay tôi ra trả lời

- uã bộ 2 người thân với nhau lắm hã - tôi lấp bấp

- hìhì, hàng xóm mà - 2 nhỏ đồng thanh

Ừ cũng phải nhà 2 đứa xác bên mà, vậy mà trong trường nhìn 2 nhỏ cứ như kẻ thù của nhau vậy, nhưng bây giờ thì 2 nhỏ lại cười nói ríu rít với nhau, đúng là tụi con gái thật, không biết tụi nó ngĩ gì thật. Nhỏ quyên bổng chạy lon ton chạy lên lầu, một chút sau nhỏ quay xuống với cái quần tà lỏn 7 màu với cái áo 3 lổ đưa cho tôi

- nè thay đồ đi, ngồi một hồi bệnh đó - nhỏ nói

- hã mặc cái quần này hã - tôi chết đứng

Sặc hết chuyện đưa tôi cái quần 7 màu này còn bảo tôi mặc nữa hả trời

- quần của ông 2 đó chê hã - nhỏ chọi vô mặt tôi

Đại ca gì mà có cái quần rực lữa trời thu vậy trời, tôi lắc đầu thê thảm

- mặc yk mặc yk, bệnh rùi ai quãi cặp cho tui - nhỏ mỹ anh nhỏng nhẽo bên tôi, nhìn nhỏ lúc này dể cưng thấy sợ lun sao mà đáng yêu quá vậy trời

Tôi cằm cái quần bông hoa lá cành đi theo nhỏ xuống nhà tắm, ái chà chà, nhà đả bự, phòng tấm củng bự nữa, nhà tắm có nguyên cái bồn bự tổ chản, tôi lột đồ ra vừa định xối nhẹ lên người thì

- minh dầu gội.....a.s..s.á.....

Nhỏ tự dưng xong vào nhà tắm, tôi nhanh tay che lại hạ bộ, nhỏ chội nguyên chai dầu gội đầu vào mặt tôi, nhỏ bịnh mặt chạy mất, mẹ vừa bị đập giờ còn lại bị gái nó nhìn thấy nữa, mất giá hết trơn rồi. Tôi ngồi trên cái bồn tắm gội đầu, chà chà nhà giàu có khác, dầu gội thơm vãi. Tôi bước ra, lòng tôi vẫn còn chột lên, do lúc nãy nhỏ thấy cây súng bắn tỉa của tôi, tôi bước ra phía trước chẵng có ai cả, 2 con nhỏ đi đâu mất tiêu rồi, chợt có tiếng lẽng...xẽng phía sau. Tôi đi theo cái tiếng đó, trước mắt tôi là một dan bếp khá rộng, 2 con nhỏ đang mặc tạp nấu nướng gì đó

- làm gì đó 2 cô nương - tôi hỏi

Hai nhỏ giật bắn người, nhỏ Quyên nhìn tôi gương mặt đổ gất vì ngượng tôi cũng vậy, tới giờ tôi vẫn còn thấy ngượng.

- Nấu cơm nè - nhỏ Mỹ Anh lên tiếng

- biết nấu không đó trời - tôi rầu rĩ

- hông tin mỹ anh à - nhỏ đấm nhẹ vào hông tôi

- thôi để tui nấu cho - tôi đẩy hai nhỏ ra chổ khác

Tôi bắt đầu làm, tôi xào nấu đủ thứ một chút thì 30 phút sau cũng đả xong. Mấy nhỏ giúp tôi bưng nồi lẫu lên cái bàn kính rộng, mùi thơm ngi ngút bay lên cả gian bếp.

- con trai mà nấu ăn ngon quá yk - nhỏ mỹ anh khen tôi

- bình thường mà - tôi đáp

- hihi thôi giả bộ quài - nhỏ cười

Mưa đả ngớt, bầu trời đả thoáng đảng quần áo tôi vẫn còn ướt mem, trên người tôi lúc này chỉ có cái quần 7 sắc cầu vòng, với cái áo 3 lổ trên người, khắp người tôi toàn là vãi băng bó

- để đồ ở đây đi, quyên giặt cho - nhỏ đề ngị

- thôi sao được - tôi nói

- được mà - nhỏ nói

- ừ....cũng được thôi về à - tôi nói

- để lấy xe đưa về cho - nhỏ nói

- thôi khõi bị trặt chân thì ở nhà đi, tui tự về được - tôi cười nhẹ tạm biệt nhỏ

- để mỹ anh qua lấy xe đưa về cho - nhỏ lon ton chạy lại bên tôi

Tôi gật nhẹ đầu và đi theo nhỏ, cánh cữa cao khép lại, tôi quãi cái cặp đựng cặp kiếm, một cây của tôi và một cây đả nhuốm máu tôi, tôi ngồi phía sau nhỏ, xe lăn từ từ trên đường, mùi hương nhỏ phả vào mặt tôi, tóc nhỏ lấp vất vào mắt tôi, tóm nhẹ lọn tóc của nhỏ lại , lòn tay vào cặp lấy sợi thun ra búi lên cho nhỏ, nhỏ cười khúc khích đằng trước, nhỏ tựa lưng vào người tôi, dòng người 2 bên đường đứng nhìn tôi như thằng trốn viện, gió luồn vào cái quần cục làm tê mát cả thằng nhỏ, nước bắn ra 2 bên, gió thổi lòng lòng, không khí mát mẻ, chẵng mấy chóc tôi về đến phòng trọ, tôi vẫy tay nhẹ và bước trở vào phòng.................
Mở nhẹ cái khoá trước cửa phòng, quăng cái cặp xuống giường tiếng leng keng của 2 cặp kiếm va vào nhau, tôi chống nhẹ người xuống giường, định lò mò vào cặp để rút gói thuốc ra......ặc đâu mất tiêu rồi trời, đừng nói nhỏ vứt nguyên gối luôn nge trời. Tôi lò mò một lúc thì móc ra một cây sigum, kệ có cái này ăn cũng đở buồn, tôi nằm nhai chót chép một lúc thì trời cũng đả khuya, tôi trằn trọc mãi vẫn không ngủ được, tôi vẫn giữ nguyên cái quần cọc 7 sắc cầu vòng mà nhỏ đưa cho tôi mặc lúc chiều, tôi đành lang thang ra đường, trời bây giờ tầm khoãng 10h đêm, đường vắng tay chỉ còn lát đát vài chiếc xe, gió thổi lòng lọng, tôi rẽ vào tiệm tạp hóa bên đường mua lấy một gói thuốc hút cho đở buồn, điếu thuốc cháy đỏ rực trên tay tôi, tôi đưa điếu thuốc lên miệng rít một hơi thật sâu vào phổi, làn khối trắng từ từ bay nhẹ khỏi miệng tôi, khung cảnh lúc về đêm thật tỉnh lặng, không có ồn ào, không có sự tranh chấp nào cả, chỉ có bóng tối và gió đang hoà vào nhau mà thôi. Tôi lang thang xuống công viên thành phố, chỉ có ánh đèn đường thôi, ánh đèn phá tan cái không gian lạnh lẽo và cô đọc, tôi tựa người vào lang can, sóng nhấp nhô dưới đó, tôi lại rít một hơi khói trắng vào trong phổi mình. Oẹ...ọe.....khụ....khụ.....một ai đó chạy lại nôn đầy dưới mặt đấy, mùi rượu nòng nặc, máy tóc rũ rượi, không gian lạnh lẽo bao trùm lấy người đó, một cô gái trong bộ váy màu xanh, gương mặ thon thả yêu kiều, nước da trắng ngần hiện ra , sao cái dáng người này thân thuộc quá, cô...chủ nhiệm......sao lại là cô, gương mặt cô ướt đẩm vì nước mắt. Chợt cô ngước nhìn lên cô chạy đến ôm chằm lấy tôi, nước mắt cô ướt đẩm trên vai tôi, tôi vứt điếu thuốc xuống cơn sóng đυ.c ngầu kia, tôi vuốt lấy má cô. Cô khóc nức nỡ, tôi nhẹ nhàng dùng tay véng những lọn tóc ướt đẩm sang một bên, hai hàng mi sưng húp lên, có lẽ cô đả khóc rất nhiều, và đả uống cái thứ đầy ma mị ấy rất....rất nhiều, thứ gì mà đả làm cô đau đớn thế này tôi tự hỏi

- sao cô lại xỉn vậy, nhà cô ở đâu để em đưa cô về - tôi nói

Cô đáp lại tôi bằng một sự im lặng nhạt nhẽo, một mãnh giấy có viền đỏ ló ra khỏi cái túi xách, tôi rút nhẹ ra xem. Thì ra là hoá đơn tiền điện thoại, 35/7 đường xxx, tôi đả biết được đường về nhà cô, tôi xóc cô lên, cô quàng lấy cổ tôi, gương mặt cô rũ rượi. Tôi sữ dụng hết tất cả sức lực trong người mình để cỏng cô về nhà, trưa mới quánh nhau tơi tả, tối lại phải cổng cô về đúng là ông trời muốn hành hạ tôi mà, cô bấu chặt lấy cổ tôi, hơi thở nóng hổi của cô cứ đều đều thổi qua tai tôi, 15'' sau cuối cùng tôi cũng đả đến địa chỉ nhà cô, trước mắt tôi là một căn nhà 1 tầng trệt, một lầu, phía ngoài được bao bọc bởi hành rào xung quanh, dường như cô chỉ ở đây một mình, bên trong ngôi nhà không có lấy chút một ánh sáng tôi đưa tay vào mở cổng, dìu cô bước vào trong, ặc cửa nhà phá rồi, không lẽ để cô ở đây rồi về sau, thật sự tôi làm không được, không thể làm thế được, tôi đặt cô ngồi xuống dựa vào tường, lục tung trong cái túi xách của cô, cuối cùng tìm một sâu chià khóa, tôi cho từng chìa vào ổ loay hoay một lúc củng đả vào được nhà, tôi với tay mỡ công tắt đèn lên phựt......chà đúng là nhà cô giáo ngăn nắp thật. Tôi dịu cô xuống ghế sofa trước cửa nhà, lặng lẽ tìm xuống phía sau gian bếp để pha cho cô một li nước chanh, vừa bước ra phía sau một lúc thì tôi đả nge tiếng oà khóc của cô, tôi hốt hoảng chạy ra đằng trước cô khóc lóc......trên tay thì cầm một chai rượu to đùng, cô mỡ nắp và nốc một hơi vào miệng , tôi chạy lại giật chai rượu trên tay cô.

- cô muốn chết hã - tôi hét lên

- kệ tôi, trả cho tôi, tôi muốn uống trả đây......... - cô gào thét lên

Bình Luận (69)

  1. user
    Phúc (4 năm trước) Trả Lời

    Tới đây hết r hả a trai đọc hơi lâu luôn r h kết vẫn vậy à

  2. user
    ahathocon (13 năm trước) Trả Lời

    úi dời, có khi do đọc truyện của bác cũng nên, thấy bác đánh nhau được gái theo quá trời nên anh nào chẳng muốn đánh. còn giờ nam nữ bình đẳng, nam đánh dc thì nữ cũng nhào dzô mà bác chẳng đã bảo tụi trẻ bây giờ hổ báo cxung 1 phần dc gái nể là gì

      user
      llMinhll (13 năm trước)

      èo bác cứ đùa, mình nói câu đó thì cũng do mình thấy xã hội giờ như vậy thôi, nhưng bọn trẻ bây giờ chẵng ngĩ xa được, quánh cho Mạnh, hổ báo cho dữ rồi bị thằng khác đạp đổ cũng chẵng còn được gì đâu, đó không phải là thứ mà con người phải tự hào đâu bạn ạ

  3. user
    imtheworst (13 năm trước) Trả Lời

    Nhưng đời cũng ko phụ rẫy ai bao giờ! Minh nhỉ? Giờ thì bớt đa tình chút nhé! khổ cho gấu lắm!

      user
      llMinhll (13 năm trước)

      đả rất cố gắng để không làm khổ gấu bác ạ, mặt dù trong quá khứ em luôn làm khổ gấu nhưng gấu luôn thứ tha vì tất cả, gấu là người con gái cuối cùng đi cùng mình đến suốt cuộc đời bạn ạ

Thêm Bình Luận Xem Thêm Bình Luận→