Chạy Trốn

10/10 trên tổng số 2 lượt đánh giá
Tác Giả: Đề Cử
Tình Trạng: Hoàn Thành
Trong màng đêm, gió thổi nhẹ nhàng nhưng đủ để người ta cảm thấy lạnh buốt từ bên trong coi lòng,trong lòng tôi lúc này cũng giống như một mảnh thủy tinh rớt bể tan nát trên nền gạch khi nge đc những  …
Xem Thêm

-sao em biết?

-em của anh nói cho em biết,nhưng ko quan trọng em chấp nhận làm người thứ 3

-nhưng anh ko mún làm em đau lòng, anh ko muốn làm em phải khóc em hiểu ko- tôi ko biết mình đang nói gì

-em ko đau! Chỉ cần bên anh, làm cái bóng bên cũng được thế là em vui rồi

Bây giờ tôi ko thể từ chối em, tôi ko thể làm một người con gái phải khóc vì tôi, những tiếng nấc ngẹn ngào của em nó làm tan nát trái tim tôi.

-em có chắc muốn làm điều đó ko, em sẽ phải chịu đựng tất cả, anh ko muốn thấy như vậy, em làm như vậy anh sẽ càng đau lòng mà thôi

-Chắc, cho dù ở bên anh 1 ngày, 1 giờ, 1s thì em cũng chịu, chỉ cần ở bên anh thôi thì em đả hf rồi

-Ừ

Em siết chặc tôi, hơi ấm từ cơ thể lạnh giá của em truyền sang tôi nó thật ấm áp, cái cảm giác này, ngọt ngào có, hạnh phúc có, và tội lỗi tất cả đả hòa quyện thành một, em bắt đầu ngừng khóc những tiếng nấc ngẹn ngào giờ đả ko còn nửa, thay vào đó là những nhìn đập của con tim, những nụ cười hạnh phúc đang biếu hiện trên khuôn mặt đáng yêu của em.

-anh! Em yêu anh- em thẹn thùng

-ừ! Anh cũng yêu em

-trở em về đi, hôm nay bao nhiêu đó đả đủ làm em vui rồi

-ừm, mà bây h em đang ở đâu

-em ở chổ chị 2 đường abc hẽm xyz đó

-ừ ngồi yên nge cục nước đá-tôi trêu chọc em

-cái gì nước đá- em nhéo tai tôi

-đau….đau thì hùi nãy trong tiệm kem, nhìn em như cục nước đả vậy, nhìn như muốn gϊếŧ người khác-tôi cười hí hững

-kệ em…..liên quan gì tới anh- em lẽ cái lưỡi ra

-á….thì ra là ko muốn quan tâm anh chứ gì- tôi giả vờ hờn giận

-ko có, ý em hk phải như vậy- em xin lỗi tôi

-chứ ý gì ko phải như thế à, em nói ko liên quan tới anh mà

-thôi mà em xin lỗi được chưa,đền bù nà……chụt……-em hôn vào má tôi

-hun vào má thôi chưa đủ, muốn hun vào môi cơ

-hứ…thấy gét quá được voi đòi tiên-em thục thùi thụi vào lưng tôi

-haha…..tự nhận mình là voi luôn kìa- tôi cười lớn

-ai nói – em nhìu mài lại

-thì mói nói hùi nãy kìa, giờ chối hã- tôi nắm lấy bàn tai em

-có đâu, anh nge nhầm đó – em giả vờ vu vơ

-bây h anh gọi em là ma mυ"ŧ hé – tôi nắm chặt lấy tay em hơn

-ko…..thấy gét quá.. hk thít đâu – em giật tay ra

- ma mυ"ŧ ma mυ"ŧ – tôi trọc em

Em nhón người lên cắn vào tai tôi một cái đau chết đi được tí là 2 đứa đó đường rồi

-ui daaaaaaa……tí nửa là 2 đứa đo đường rồi- tôi trách móc em

-ai piếu kêu người ta là ma mυ"ŧ chi

-thì thương mới kêu như zị đó

-thui dẻo miệng vừa thôi

-hehe làm gì có nói thật mà

Nói chuyện lanh quanh với em một lúc thì đả tới nhà em lúc nào ko hay, bước xuống xe em vội ôm lấy mặt tôi và hun vào môi một cái chụt………..em vội chạy vào nhà vì hành động xấu hổ này , từ trong nhà vọng ra tiếng nói của em

-về nhà cẩn thận nha

Ôi sao mà nụ hôn này ngọt ngào thế,cảm giác hạnh phúc khi được yêu, rồi xen lẫn tội lỗi trong đó làm tôi cứ băn khoăn ko biết phải đối mặt như thế nào sao một hồi suy nghỉ mông lung tôi quyết định sẽ giấu Đ tôi biết như vậy là ko đúng nhưng sao tôi ko thể làm gì khác được, có lẽ ông trời đả quyết định cho cuộc đời của tôi…………

Reng reng reng tiếng điện thoại trong chiếc quần kaki vang lên thì từng nhịp, dừng xe xuống bên lề đường, nhìn vào đt thì thấy Đ đang gọi tôi

-alo- tôi tỏ ra bình thản

-Đ nè qua nhà tôi đi có chuyện gắp lánh

-có chuyện gì vậy Đ- tôi hoản hốt

-thì qua nhanh đi-em hối thúc tôi

Phóng trên con chiến mả, tôi phi thẳng đến nhà em. Tôi nhấn chuông 1 tiếng 2 tiếng rồi 3 tiếng em bước ra trong bộ quần áo khá khêu rợi,ở nhà hình như em ko mặt áo ngực, 2 đầu ti hiện ra trên cái áo lụa mỏng manh

-tới rồi hả zô nhà đi

-ừm

Dắt chiếc xe vào nhà em, ngồi phịch xuống gế

-kêu M qua có chuỵn gì thía pé iu- tôi trêu em

-pé cái đầu ông, có công chuyện mới được à- cái giọng đanh đá nhìn dễ gét

-ko phải, tại hùi nãy trong đt Đ làm gê quá tưỡng Đ bì gì ko à

- hì hì, nói zị mới chịu qua chứ zì- em chu cái mỏ nhọn hoắt lên

Tôi nhón người hên cắn vào môi em một cái, cái mùi cam con động lại trên môi em , có lẽ là vửa uống cam vắt xong đây, em đẩy tôi ra

-đừng vậy mà, ông hải có nhà kìa ổng thấy thì chết- má em ửng đỏ lên

-hehe zờ chắc ổng đang ngủ trưa rồi

-2 đứa bây nói gì tao đấy- tiếng ông hải vọng ra từ trên gác

-có gì đầu-em chổi bây bẩy

-thôi khỏi nói, tao nhìn thấy hết rồi, có tao trong nhà mà còn thế này nữa, ko có ở nhà ko biết có chuyện gì nửa đây - ổng cười ẩn ý

Em ngồi tựa sát vào tôi, vẻ mặt đầy bối rối, em thỏ thẻ vào tai tôi

-ngồi ở đây nha, Đ lên thay đồ rồi mình đi lên đồi chơi- em cười hi hí

-cho lên với , ở đây sợ lắm- tôi cười ranh ma

- hứ……mơ đi cưng – em tán nhẹ vào mặt tôi chạy lạch bạch lên phòng

…………………………………………………………………………….

Xong rồi nè mình đi thôi, vẫn chiếc quần jean ngắn ngủng, cái áo rộng thùng thình nhìn sao mà te ku quá ,

-đi thôi M- em kéo tôi ngồi dậy

-ừm đi đâu giờ- tôi hỏi em

-lên đồi chơi chứ đâu

-nhưng chiều rồi mà

-chiều mới đẹp chứ, mà đi bộ nha cho nó lãng mạng

-úi trời……ok lun đi bộ

Nắm tay nhau, trên con phố chiều, ánh nắng ấm áp đua nhau xuyên qua những tán cây xanh, gió nhè nhẹ khung cảnh nào nó tạo ra một khung cảnh lãng mạng, rơi khổi khu phố, chúng tôi bắt đầu bước từng lên ngọn đồi thơ mọng nơi chúng tôi nói lời yêu nhau và cũng là nơi tôi đả làm chuyện thật tồi tệ đối với em…………………………………………………………..

-Oa OA mát quá đy- em reo lên trong sự thít thú

-Mệt gần chết chứ mát gì-người tôi mổi nhừ vì phải leo lên ngọn đồi chết tiệt này

-thôi đừng có nhỏng nhẻo mà thương thương-em chu cái mỏ đáng gét ra

Nhìn em mà tôi ko còn tí mệt nào nửa, con người trở nên hưng phấn nhưng tôi cảm thấy thật đáng xấu hổ trước tình cảm chân thật của em, lòng tôi bây h nó cũng giống như những đám mấy đen trên đầu tôi..rào rào mưa đột ngột chúc xuống đầu chúng tôi, em nắm lấy tay tôi trong làn mưa bất tận bổng em reo lên

-lại đó đi có căn nhà kìa

Phía xa xa là một căn nhà củ kì đả bị bỏ hoang từ rất lâu, hít một hơi thật sâu đẩy cánh cửa mục nát vào bên trong là một khoãng đất trống rộng lớn, mạng nhện dăng đầy khách nơi

-Át xì- tiếng em van vọng cả ngôi nhà

-lạnh à cỡi đồ ra đi ko khéo bị cảm mất

-nhưng mà nhưng mà- em đỏ mặt

-ko ai thèm zòm đâu – tôi đẩy cửa ra ngoài

Cơn gió lạnh buốt, những giọt mưa cứ rơi xuống ngày càng nặng hạt, những giọt mưa bay thẳng vào mặt tôi làm rát cả mặt, có tiếng đẩy cửa ra tiếng bước chân nhẹ nhàng đền bên tôi

-anh vào đi – em thỏ thẻ vào tay tôi

- nhưng mà – tôi mo muốn vào trong du͙© vọиɠ của tôi sẽ làm hại em mấy

- ko nhưng nhị gì hết, anh bịnh rồi thì ai quan tâm đến em – em nũng nịu cặp má ửng hồng lên

Tôi quay người lại, tôi suýt bật ngửa khi tren người em chỉ con mỗi bộ đồ lót màu hồng dịu dạng, tôi ngồi dậy bước vào trong.

-cởi đồ ra đi – em ngượng ngùng nhìn tôi

Trút bỏ tất cả trên người tôi năm xuống cạnh em, 2 chúng tôi quấn chặt vào nhau hơi ấm từ 2 cơ thể hòa làm một

-anh có yêu em ko – em thỏ thẻ vào tai tôi

-anh lúc nào cũng yêu em hết – những lời nói sao mà dể dạng nói ra như vậy

-anh có lừa dối em ko- em nhìn tôi trìu mến

-tất nhiên là ko rồi – 2 chúng tôi nhìn nhau

Sự du͙© vọиɠ đả lấn ác đi tình yêu của tôi dành cho em, và điều gì đến rồi cũng đả đến mưa vẫn còn nặng hạt ko khí se lạnh.. chúng tôi lại càng siết chặc nhau hơn trao cho nhau những nụ hôn nồng nàng………………………

………………………………………………………………………………..
Mưa vẫn cứ rơi…gió lạnh ê buốt nhưng nó ko thể thắng nổi những hơi ấm nòng nàng trong ngôi nhà đang chìm đắm trong hạnh phúc, hôm nay em sẽ trở thành người con gái của đời tôi, mãi mãi , em sẽ thuộc về tôi. Môi tôi tìm đến môi em 1 nụ hôn chìm đắm trong du͙© vọиɠ đôi tay tôi nó tham lam đang, vuốt ve từ cái lưng trần trần truội của em, nó rời khỏi cái vị trí đó và đặt trên cặp mông tròn trị của em, tôi bắt đầu xoa nhẹ nhẹ và tăng dần nhịp điệu lên , đôi môi tôi bắt đầu di chuyễn xuống cái cổ trắng ngần của em……từ từ và từ từ tôi giật phăng chiếc áo ngực màu hồng gợi cảm đang nịt chặc ngọn đồi thái sơn của em tay tôi mân mê một bên ngực tôi cứ day day vào cái núm hồng của em, miệng thì nút vυ" em như một đứa bé đả bao lâu không cảm nhận được dòng sửa ngọt ngào và thơm tho của em, em khẻ giật nãy người lên lên khi tôi dùng răn cắn vào núm em, em vội nhăn mặt

Bình Luận (69)

  1. user
    Phúc (4 năm trước) Trả Lời

    Tới đây hết r hả a trai đọc hơi lâu luôn r h kết vẫn vậy à

  2. user
    ahathocon (13 năm trước) Trả Lời

    úi dời, có khi do đọc truyện của bác cũng nên, thấy bác đánh nhau được gái theo quá trời nên anh nào chẳng muốn đánh. còn giờ nam nữ bình đẳng, nam đánh dc thì nữ cũng nhào dzô mà bác chẳng đã bảo tụi trẻ bây giờ hổ báo cxung 1 phần dc gái nể là gì

      user
      llMinhll (13 năm trước)

      èo bác cứ đùa, mình nói câu đó thì cũng do mình thấy xã hội giờ như vậy thôi, nhưng bọn trẻ bây giờ chẵng ngĩ xa được, quánh cho Mạnh, hổ báo cho dữ rồi bị thằng khác đạp đổ cũng chẵng còn được gì đâu, đó không phải là thứ mà con người phải tự hào đâu bạn ạ

  3. user
    imtheworst (13 năm trước) Trả Lời

    Nhưng đời cũng ko phụ rẫy ai bao giờ! Minh nhỉ? Giờ thì bớt đa tình chút nhé! khổ cho gấu lắm!

      user
      llMinhll (13 năm trước)

      đả rất cố gắng để không làm khổ gấu bác ạ, mặt dù trong quá khứ em luôn làm khổ gấu nhưng gấu luôn thứ tha vì tất cả, gấu là người con gái cuối cùng đi cùng mình đến suốt cuộc đời bạn ạ

Thêm Bình Luận Xem Thêm Bình Luận→