Chạy Trốn

10/10 trên tổng số 2 lượt đánh giá
Tác Giả: Đề Cử
Tình Trạng: Hoàn Thành
Trong màng đêm, gió thổi nhẹ nhàng nhưng đủ để người ta cảm thấy lạnh buốt từ bên trong coi lòng,trong lòng tôi lúc này cũng giống như một mảnh thủy tinh rớt bể tan nát trên nền gạch khi nge đc những  …
Xem Thêm

Thằng thiên rút cây kíêm từ cốp xe lao đến tôi, nó giơ kém chém ngang tôi né người sang nhưng vẫn không thoát khỏi lưỡi kiếm, xoẹt......lưỡi kiếm lướt ngang bắt tay trái tôi, cơn đau truyền thẳng về não, tim tôi đập như điên, tôi ngặm chặt môi vung một lưỡi chém ngay lưng nó, nó la lên một tiếng khũng khϊếp rồi nằm chèm bẹp xuống đường, tay nó buông kiếm ra, tôi cúi người xuống nhặt thứ vừa chém chúng tôi. Tôi cằm mỗi bên tay một thanh, nhìn giáo dát, ướt chừng còn khoãng 10- 15 thằng tôi, xiết chặt lấy hai thanh kiếm và lao đến chém xối xã, một thằng....2 con chó tiếp tục ngả xuống đường, bổng một tiếng rồ ra của cả nguyên đoàn xe tiếng về chổ tôi, tiếng hét xoé toẹt của làn mưa , tôi khựng người lại đứng nhìn, không biết đây là thù hay bạn đây, nhưng đây là bạn tôi chắc chắn như vậy, dẫn đầu là thằng thành và anh nhỏ Quyên, đằng sau khoãng chừng hơn 20 chiếc xe đang rầm rú, dừng xe lại anh nhỏ quyên hét lên

- Chém chết mẹ tuị nó cho tao

Khoãng chừng bốn năm chục người xông đến chém xối xả vào bọn chó kia em thằng thiên công đít bỏ chạy, đâu có chuyện dễ thế đâu con chó bổng bên lề đường là nguyên một kết nước ngọt bị bỏ phế tôi buông hay thanh kiếm xuống cầm lấy chai nước đuổi theo thằng chó đó, tôi bay người tung một cú vào lưng nó nó chúi nhũi xuống đất, tôi nắm tóc nó kéo dậy

- đυ. má lúc nãy xạo *** lắm mà con chó - tôi hét lên

- anh tha...cho.....

bốp.......tôi tán nguyên một cái chai vào đầu nó, máu chãy tèm nhem ra, tôi như được thoả mãn nhưng vẫn còn rất xung

- tha con gái mẹ mày chứ tha

Tôi đấm liên hồi vào mặt nó, máu nó ướt đẩm lên tay tôi, sau khi đấm hã hê tôi đứng dậy, nhưng tống thêm vô cái bản mặt *** nó thêm một cái dậm nữa rồi mới bỏ đi, tôi quay lại thì mấy người đó cũng xong xuôi

Tôi đảo mắt nhìn xung quanh, sặc có mấy ông anh trong dãy trọ tôi nhậu hôm bửa nữa, tôi ngơ ngác nhìn thì anh vỉnh lại vổ lên vai tôi

- tao nge mấy đứa kia nói mày 1 bem 20 đéo tin nổi, nhưng bây giờ tao thấy rồi, giỏi lắm nhóc

Ổng xoa đầu tôi, tôi nhặt lấy hai thanh kiếm cho vào cặp, tôi bước lại chổ anh nhỏ quyên nói

- cám ơn anh đả giúp em - tôi cuối đầu xuống

- hehe có gì đâu hôm hỗm anh nói mày có chuyện gì thì kêu tao sao không nge hã mạy? - ảnh trả lời

- dạ...dạ...

- dạ ©ôи ŧɧịt̠ ba mày, lần nào cũng vậy - thằng thành nói

- thôi về nhà anh rồi băng vết thương, ở đây một lúc công an lại mệt lắm.

Tôi dạ nhẹ một tiếng rồi đi theo, một bóng người đang thúc thích trên con dylan màu đen bóng, là nhỏ chắc lúc nãy nhỏ chạy để báo cho anh nhỏ đây

- khóc gì đó cô - tôi hỏi

- Minh làm Quyên sợ lắm - nhỏ nói

- thôi xin lỗi mà, qua rồi đừng sợ nữa - tôi vổ về nhỏ

Nhỏ quẹt nước mắt tôi leo lên xe cho nhỏ chỡ bây giờ tôi chẵng còn miếng sức lực nào, thành thào thì chạy lại kè cái xe nhỏ về, từng dòng nước bắn toé dưới xe, cơn mưa rã rích gió thổi hù hụ, người tôi lạnh ngắt, nhỏ dừng lại trước cái cánh cửa của nhà nhỏ tôi bước xuống hít một hơi vào

- Ngân anh làm được rồi đó, Linh anh đâu có yếu đuối đâu, anh làm được rồi, anh bảo vệ nhỏ được rồi, và Đoan à em thấy không anh không phải là thằng vô dụng như em nói đâu...........
Tôi bước theo sau nhỏ vào nhà, ơi trời rộng vãi, bên trong được trang trí khá bắt mắt, tôi ngồi lên cái ghế salon của nhà nhỏ, công nhận êm đít dễ sợ chắc cái này cũng thuộc về dạng hàng hiệu rồi, tôi nhúng nhúng mấy cái ngịch chơi, nguyên cảm giác tê rần chở lại trong tôi, cả người tôi ướt mem, mưa vẫn rơi tí tách ngoài kia, mưa rơi, rơi không ngừng. Tôi mím chặt ngăng lại chịu đựng, sau tự dưng lúc nãy không xi nhê gì hết bây giờ lại bộc phát, tôi như nữa sống nữa chết, tay tôi run bần bật vì lạnh, lấy gối thuốc ướt mem trong cặp ra , đưa lên miệng....''tạch''...''tạch'' sao đéo cháy vậy trời tôi chán nãn tột cùng, tôi đứng dậy loay hoay trước phòng khách nhỏ tìm bật lữa, bấy giờ nhỏ từ phía nhà sau chạy lại.

- Kiếm gì zạ - nhỏ hỏi tôi

- nhà có bật lữa không - tôi vừa ngậm điếu thuốc trên miệng vừa nói

- chi vậy? Hút thuốc hã - nhỏ hỏi tôi

Tôi không nói gì chỉ gật nhẹ đầu để trả lời cho nhỏ. Nhỏ chống hai tay vào hông và hất mặt lên

- bị quánh bầm dập bây giờ còn hút nữa hã - nhỏ mắng tôi

- tại.....chán quá

Tôi vừa nói thì nhỏ chạy lại, giựt điếu thuốc trên miệng tôi đem vứt, tôi ngơ ngác nhìn nhỏ, nhỏ quay lại gương mặt hầm hố. Bây giờ ông anh nhỏ với thằng thành đi ra nhìn tôi cười râm rẫm

- tao anh nó mà ở nhà hút còn không được huống chi mày - anh nhỏ nói

- vậy hã - tôi ngơ ngác

- ừ nó ghét ai hút thuốc lắm

Anh nhỏ nói xong cùng thằng thành đội áo mưa đi ra ngoài.

- uã anh đi đâu vậy - tôi hỏi

- đi công chuyện với mấy thằng đệ cái, mày ở đây tạnh mưa rồi hã đi đâu

Anh nhỏ nói xong đề con xì po cùng thằng thành chạy mất, bỏ lại tôi với con nhỏ trong căn nhà rộng thên thang này , nhỏ quay vào chân bước khập khiễn, chắt nhỏ còn đau do bị trặt chân đây mà, tôi tự ngĩ.

- Ngồi đó đi, để tui zô lấy đồ băng bó cho

Tôi gật đầu một cái rồi ngồi không nhúc nhích trên cái salon đợi nhỏ, một lúc sau nhỏ nhãy lò cò ra, trên tay nào là cầm bông gòn, thuốc đỏ đủ thứ hết. Nhỏ ngồi sát bên tôi, nhỏ kêu tôi lột áo ra

- Lột áo ra đi - nhỏ nói

- hã....lột chi, - tôi sững người

- băng cho ông chứ làm chi, bộ tưỡng tôi dê ông chắt - nhỏ công môi lên nói

- ai biết được, nhìn bà ngi lắm, ai biết bà sẽ làm gì với người bị thương như tui chứ - tôi lắc lắc cái đầu

- làm cái đầu ông

Nhỏ đưa cái khăn cho tôi lao khô tóc, tôi cới cái áo dính máu ướt nhem trên người ra, đặt cạnh bên, nguyên thân hình lực lưỡng rắn chắt hiện ra trước mắt nhỏ, nhỏ nhìn vào cái bụng 4-5 múi của tôi, tôi ngước người lên nhìn nhỏ

- nhà Quyên có đt không? - tôi hỏi nhỏ

- Hã...à...đằng kia kì - nhỏ giật bắn mình, lấp bấp đưa ngón tay chỉ vào góc tường

Tôi đứng phắt dậy và nhấc máy lên gọi cho bà chị chủ quán.........tút....tút......

- Alo - một giọng thanh thanh bên đầu dây kia

- em Minh nè chị - tôi nói

- Sao? Zờ chưa đi làm hã mạy biết mấy giờ rồi không? - chị ngiêm giọng

- dạ em xin lỗi, lúc nãy em bị té xe nên không đi làm được, chị cho em xin ngĩ bửa nay nha - tôi nhỏ nhẹ nói

- cái gì? Té xe hã rồi có bị nặng không - giọng chị đầy lo lắng

- dạ cũng chày một chút đỉnh thôi ạ - tôi nói

- ừ vậy ở nhà ngĩ đi, ở đây khách cũng không đông lắm thôi em ngĩ đi

- dạ em cám ơn

Cúp máy xong tôi thở phào, may quá là xin được không thì mệt nữa. Tôi bước đến ngồi xuống cạnh nhỏ, người ngả về phía sau, nhỏ tẩm một chút oxi già rữa vết thương cho tôi, xèo xèo.....oxi già chạm vào thịt tôi, nó sôi ùng ục lênm tôi cắn chặt răng chịu đừng, nhỏ băng bó cho tôi, mặt nhỏ kề sát mặt tôi, nhỏ lao phần máu đả khô trên chán, từng chút, từng chút một

- chân sau rồi, còn đau không ? - tôi hỏi nhẹ nhỏ

- cũng đở rồi - nhỏ nhẹ nhàng trả lời

- thật không, đưa chân coi cái coi - tôi chau mài lại

- thật mà

Nhỏ nói rồi gác nguyên cái chân lên đùi tôi, chân nhỏ trắng phíu, mịnh màng không có một sợi lông, chắc lúc nào cũng cạo nên lông mọc không nổi đây mà, tôi nói rồi lại cười thầm. Tôi mát xa nhẹ nhẹ lên cổ chân nhỏ, nhỏ ngả người nằm xuống cho tôi mát xa, kể củng phải tôi là dân mát xa chuyên nghiệp mà lúc ở nhà, không bị mẹ, thì nhỏ em mang ra luyện tập, thế là nâng cao tay ngề lên,......bính....bong......ai đó đang đứng che dù, bấm chuông nhà nhỏ, tôi vừa định bước ra xem thì bị nhỏ ghị lại

- bị thương thì ngồi đó đi, để Quyên ra xem

Nhỏ nói rồi lấy cây dù ra xem, thoáng chốc nhỏ quay trở vào, gương mặt cười tươi như hoa, phía sau thì có một giọng nói cao vυ"t của người bắc. Ặc không lẽ là con nhỏ Mỹ anh trời mà kể cũng phải 2 nhỏ là hàng xóm mà. Trời đúng là con nhỏ thật, nhỏ cười nói nói, trên tay thì cầm nguyên một bọc đồ đủ thứ, nhỏ trố mắt nhìn tôi, gương mặt nhỏ hốt hoảng, một thằng con trai ở trần, một đứa con gái xinh đẹp, mà nhất là chỉ có 2 đứa ở trong một căn nhà rộng thêm thang này, khung cảnh hữu tình, không khó để người khác nhìn vào là biết được.

Bình Luận (69)

  1. user
    Phúc (4 năm trước) Trả Lời

    Tới đây hết r hả a trai đọc hơi lâu luôn r h kết vẫn vậy à

  2. user
    ahathocon (13 năm trước) Trả Lời

    úi dời, có khi do đọc truyện của bác cũng nên, thấy bác đánh nhau được gái theo quá trời nên anh nào chẳng muốn đánh. còn giờ nam nữ bình đẳng, nam đánh dc thì nữ cũng nhào dzô mà bác chẳng đã bảo tụi trẻ bây giờ hổ báo cxung 1 phần dc gái nể là gì

      user
      llMinhll (13 năm trước)

      èo bác cứ đùa, mình nói câu đó thì cũng do mình thấy xã hội giờ như vậy thôi, nhưng bọn trẻ bây giờ chẵng ngĩ xa được, quánh cho Mạnh, hổ báo cho dữ rồi bị thằng khác đạp đổ cũng chẵng còn được gì đâu, đó không phải là thứ mà con người phải tự hào đâu bạn ạ

  3. user
    imtheworst (13 năm trước) Trả Lời

    Nhưng đời cũng ko phụ rẫy ai bao giờ! Minh nhỉ? Giờ thì bớt đa tình chút nhé! khổ cho gấu lắm!

      user
      llMinhll (13 năm trước)

      đả rất cố gắng để không làm khổ gấu bác ạ, mặt dù trong quá khứ em luôn làm khổ gấu nhưng gấu luôn thứ tha vì tất cả, gấu là người con gái cuối cùng đi cùng mình đến suốt cuộc đời bạn ạ

Thêm Bình Luận Xem Thêm Bình Luận→