Chạy Trốn

10/10 trên tổng số 2 lượt đánh giá
Tác Giả: Đề Cử
Tình Trạng: Hoàn Thành
Trong màng đêm, gió thổi nhẹ nhàng nhưng đủ để người ta cảm thấy lạnh buốt từ bên trong coi lòng,trong lòng tôi lúc này cũng giống như một mảnh thủy tinh rớt bể tan nát trên nền gạch khi nge đc những  …
Xem Thêm

- ngồi ở đây nha, để quyên đi lấy xe

Nhỏ lon ton chạy lại nhà xe của bệnh viện, tôi bước uể oãi chậm theo, chóc lác sau nhỏ phi trên con dylan màu đen, sau mà nhìn ngộ quá vậy trời, cái tướng nhỏ xíu mà ham chạy xe bự. Nhỏ ngồi đừng trước, tôi ôm cái ba lô ngồi phía sau, tôi ngắm nhìn con phố sau cơn mưa lớn, nước còn đọng khá nhiều trên đường chưa kịp thoát, nước bị chẻ đôi dưới bánh xe của nhỏ, chẵng mấy chóc nhỏ đả tới khu nhà trọ của tôi, tôi bước xuống vừa định bước vào thì nhỏ lên tiếng

- mai quyên qua rước minh đi học nha - nhỏ nói

- thôi tui đi bộ được

- không! Mai quyên qua rước đó

Tôi chậm rãi lại mở cửa, căn phòng lạnh lẽo cô đơn, tối hù, tôi ngả người xuống cái giường lạnh lẽo, chẵng mấy chóc sau tôi chìm vào giấc ngủ vô hồn..........................
Cộc...cộc...cộc một thứ gì đó gõ vào cánh cửa làm bằng tôn. Tiếng phọt ra cuả những chiếc xe ngoài cửa, tiếng nói tiếng cười ríu rít. Tôi giật mình thức dậy, căn phòng có được một chút ánh sáng của buổi sớm, tôi chổi nhẹ tay xuống giường đứng vậy, tôi dụi hai con mắt mình và tiến ra mở cửa. Một mùi hương nhẹ dịu ngoài đó, nhưng tôi mới thức cũng chả đón xem là ai, tôi cứ như một phản xạ bình thường người to gõ cửa thì mình mở cửa. Tôi mở cái chốt bằng sắt chắn ngan ra, ngó cái đầu ra khỏi cửa xem ai đang ngoài đó, một cái váy ngắn, một thân hình nãy nỡ, một mái tóc đung đưa trước gió, một câu nói khiến tôi trở về với thực tại

- giờ này còn ngủ nữa hã trời - một âm thanh ấm áp vang lên

- ai vậy ? - tôi dụi mắt nhìn

'' Chạch '' hai bàn tay nhỏ nhắn vổ nhẹ vào má tôi, cái cảm giác mát lạnh truyền về

- Quyên nè, thức đi học nhanh coi 6h15 rồi - nhỏ hối thúc tôi

- Quyên à, qua đây làm gì vậy - tôi chậm rãi nói

- hôm qua quyên nói qua rước minh đi học mà , quên rồi hã? - nhỏ vã vã vào má tôi

- ừ.......oa.....đứng đó đi, đi tắm cái

Tôi mở toang cửa ra, quần xì quần dài áo ngắn, tập vỡ lộn sộn cả lên, từ ngày em đi, không có ai chăm sóc nơi này, không có ai quét dọn, và không có ai mang lại nơi đây một chút ấm áp. Tôi dồn đống đồ dơ vào cái thao mũ để đó chiều giặc, tôi với tay lấy bộ đồng phục dày cợm bước ra

- vào phòng ngôì đợi đi - tôi lạnh nhạt nói

- ừm.......phòng gì mà bừa bộ vậy - nhỏ nói

Tôi kệ những lời than vãn của nhỏ, bước nhấp nhô ra phía sau, từng dòng nước lạnh toát chãy đều trên người tôi, tôi lắc mạnh đầu mình để tỉnh táo, sao khi vệ sinh sạch sẽ tôi bước ra cái vẽ mặt tỉnh táo đả xua tan cái gương mặt ngáy ngũ của tôi. Nhỏ vẫn ngồi đó, hai chân đá bôm bốp vào nhau, sao?.....cái cảnh này giống em quá, cái hành động này em cũng đả từng làm rồi, cái lúc em ngồi đó đợi tôi về ăn cơm. Tôi sựng người lại một chút để trở ngược về với hiện tại, đây không phải em, đây là một người con gái khác, một người con gái khác. Tôi với tay cho mấy cuốn tập vào trong cặp, nhỏ đứng dậy nhìn tôi, và nhìn khắp cả căn phòng tôi ,chợt nhỏ lại thở dài, nhỏ hành động như vậy cũng phải vì trước mắt nhỏ là một cảnh tượng hùng vĩ, chẵng khác gì truồng heo cả.

- Đi ko làm gì đứng đó wài vậy - tôi cất giọng

- à ừm....đi chứ cũng trể rồi

Nhỏ lúi cúi tiến ra phía trước, tôi tắt đèn và khoá cửa lại đi sau nhỏ, hôm nay nhỏ lại đi con xe bự tổ bố của nhỏ, nhìn nhỏ chóng xe mà tôi phải bật cười, đúng là cái thứ lùn mà bà đặt chơi trội.

- chạy được ko đó, nhìn thấy ghê quá - tôi nói

- được chứ, hôm qua ai chỡ minh về - nhỏ hất càm lên tỏ vẻ đắc ý

- thôi để tôi chở cho chị hai - tôi cười khì nói

- không! Quyên chạy được mà - nhỏ bướng bỉnh

Tôi ngồi ra phiá sau nhỏ, nhỏ bắt đầu đề ga và chạy, con đường đả thoáng hơn, đâu đó cũng có một chút ít vũng nước còn động lại, dòng người chen chút dẫm đạp lẫn nhau trên đường, nhỏ chọn con đường khác để không phải chịu tình trạng kẹt xe, tóc nhỏ bay loà xoà trong gió hất cả vào mặt tôi rát rạt, không thể chịu nói cái sự đau đớn này nữa, tôi túm nhẹ lấy tóc nhỏ và lấy sợi dây thung buộc lại cho nó khỏi bay. Nhỏ giật mình một chút rồi cũng để yên cho tôi buột lên, thoáng chóc tôi nge thấy nụ cười khúc khích của nhỏ phía trước. 20 phút sau khi chạy đường vòng tôi và nhỏ cũng đến trường, bây giờ là 6h45 nên từng dòng học sinh bắt đầu vào trường, nhỏ gữi xe vào nhà xe, hầu như tất cả cặp mắt điều hướng về tôi, đôi chút ngưõng mộ và cũng có ghen tị. Ngưỡng mộ là vì tôi lại đi chung với một đứa đẹp như vậy, nhưng đa số là ghen tị một thằng như tôi lại được cô em xinh đẹp chở đi học cũng lạ thật. Nhưng thôi kệ mẹ tuì mày nhìn điểu thì cứ việc nhìn anh đéo chấp, 2 phút sau nhỏ cũng trỡ ra, tay cằm lấy cái phiếu xe màu xang dương đậm, miệng nhỏ cười ríu rít , đôi mắt nhỏ nhìn tôi , tôi và nhỏ bắt đầu đi vào thì

- đợi mỹ anh vào với - nhỏ vừa đậu con atilla của mình xong

Nhỏ lon ton chạy lại cạnh tôi, nhỏ xúng xính trong cái váy ngắn đung đưa với chiếc cặp táp.

- đi gì nhanh quá hông đợi gì hết á - nhỏ chọt tay vào hông tôi

Tôi giật nhẹ người rồi thều thào trả lời nhỏ

- ai bảo đi trể chi giờ còn la ó - tôi trêu nhỏ

Tôi cảm nhận được một cảm giác khó chịu kế bên mình, là nhỏ quyên gương mặt nhỏ nhăn nhó đăm chiêu không nói gì, tôi đẩy cù chỏ vào eo nhỏ

- làm gì vậy - tôi hỏi nhỏ quyên

- hông có gì - nhỏ lạnh nhạt nói

Thôi kệ nhỏ muốn làm gì thì làm tôi chẳng quan tâm, từ lúc ngoài cổng vào tôi im phắt, 2 nhỏ hỏi tôi, tôi thì cứ ậm ừ cho qua chuyện, chúng tôi đả đứng trước căn tin của trường, hai nhỏ lon ton chạy vào mua gì đó, còn tôi thì cứ đều đều trên đôi bàn chân của mình, 1 bậc.....2 bậc......tôi cứ đều đều leo dốc trên những bậc thang, hình như mấy đứa trong trường nhìn tôi với ánh mắt gì đó tôi cũng chẵng hiểu nổi, ừ thì cũng phải bửa trước tôi mới bem thằng đầu gấu trường này mà, tôi cười nhép môi rồi đi lướt qua những ánh mắt ấy, chợt một thằng với cái băng trên đầu, chẵng khó để tôi nhận ra, đó là cái tác phẩm của tôi mà, tôi lướt ngang qua nó, nó nhìn tôi hầm hầm như muốn xé xác tôi ra, thít thì chơi đi anh tặng mày thêm bên kia cho đủ bộ, tôi nói rôì tự cười một mình, đặt nhẹ cái cặp xuống gế thằng thành đang tám xụm gì với mấy đứa kia chợt thấy tôi liền chạy lại

- xuất viện rồi hã '' Máu Lạnh '' - nó hỏi

- ừ, mày vừa kêu tao bằng gì - tôi lạnh nhạt nói

- tao kêu mày bằng '' Máu Lạnh '' chứ gì - nó lập lại

- sao kêu tao bằng cái tên đó - tôi hỏi

- ai biết à, tao cũng nge mấy đứa trong trường đó thôi, mà chắt cái gương mặt lạnh te của mày với chả lại cái kì tích 1 chơi 20 đó thôi - nó tường thuật lại

- 1 chơi 20 cái gì, cuối cùng tao cũng chèm bẹp thôi - tôi nói

- haha.....bẹp cái đéo gì mày cứ khiêm tốn - nó nói

- thôi ȶᏂασ mẹ mệt *** quá

Tôi nói chuyện với thằng thành một lúc thì hai nhỏ cũng vào, uã nhưng mà phòng của nhỏ Mỹ anh đằng kia mà, sao nhỏ lại phòng này. Nhỏ bên khung cửa sổ đưa cho tôi một cái hộp nhỏ

- xôi gà đó ăn y - nhỏ nói

- bao nhiêu tiền để minh trả - tôi chòm người dậy

- thôi có chút xíu mà - nhỏ cười hì hì

- bao nhiêu minh trả - tôi ngiêm giọng

Vừa mới nói dứt câu thì nhỏ đả chạy tuốt, bỏ lại trên tay tôi hộp xôi, bịch nguyên chai nước suối đặt trên bàn tôi, tôi đặt hộp xôi xuống ngươc nhìn

- nước đó ông uống đi, mua dùm chứ ko có cho đâu trả tiền đây - nhỏ phủ đầu ý ngĩ của tôi

- bao nhiêu - tôi hỏi

- 3 ngàn lẹ coi vô học rồi - nhỏ nói

Tôi móc 2 tờ tiền ra đặt lên tay nhỏ, nhỏ quay người lại bước vào chổ, tôi giật mình khi nhìn thằng thành, nó tỏ ra một nụ cười nham nhở

- ước gì mình được như anh ấy, sáng có một em xinh tươi đưa đi học, một em mua cho đồ ăn sáng.........chuá ơi tội lỗi quá sau người không trừng phạt con mà lại trừng phạt thằng máu lạnh này hỡ chuá - nó than vãn bên tay tôi.

Bình Luận (69)

  1. user
    Phúc (4 năm trước) Trả Lời

    Tới đây hết r hả a trai đọc hơi lâu luôn r h kết vẫn vậy à

  2. user
    ahathocon (13 năm trước) Trả Lời

    úi dời, có khi do đọc truyện của bác cũng nên, thấy bác đánh nhau được gái theo quá trời nên anh nào chẳng muốn đánh. còn giờ nam nữ bình đẳng, nam đánh dc thì nữ cũng nhào dzô mà bác chẳng đã bảo tụi trẻ bây giờ hổ báo cxung 1 phần dc gái nể là gì

      user
      llMinhll (13 năm trước)

      èo bác cứ đùa, mình nói câu đó thì cũng do mình thấy xã hội giờ như vậy thôi, nhưng bọn trẻ bây giờ chẵng ngĩ xa được, quánh cho Mạnh, hổ báo cho dữ rồi bị thằng khác đạp đổ cũng chẵng còn được gì đâu, đó không phải là thứ mà con người phải tự hào đâu bạn ạ

  3. user
    imtheworst (13 năm trước) Trả Lời

    Nhưng đời cũng ko phụ rẫy ai bao giờ! Minh nhỉ? Giờ thì bớt đa tình chút nhé! khổ cho gấu lắm!

      user
      llMinhll (13 năm trước)

      đả rất cố gắng để không làm khổ gấu bác ạ, mặt dù trong quá khứ em luôn làm khổ gấu nhưng gấu luôn thứ tha vì tất cả, gấu là người con gái cuối cùng đi cùng mình đến suốt cuộc đời bạn ạ

Thêm Bình Luận Xem Thêm Bình Luận→