Chạy Trốn

10/10 trên tổng số 2 lượt đánh giá
Tác Giả: Đề Cử
Tình Trạng: Hoàn Thành
Trong màng đêm, gió thổi nhẹ nhàng nhưng đủ để người ta cảm thấy lạnh buốt từ bên trong coi lòng,trong lòng tôi lúc này cũng giống như một mảnh thủy tinh rớt bể tan nát trên nền gạch khi nge đc những  …
Xem Thêm

- xin lỗi minh xin lỗi, tại minh mà mỹ anh mới bị như vậy - tôi an ũi nhỏ

Nhỏ vẫn chết chân đứng đó nhìn tôi, ko nói lời này tiếng bước chân của bà cô tiếng tới

- thôi mỹ anh vào lớp đi

Tôi đẩy nhỏ bước vào, tôi chạy về lớp gương mặt tôi bây giờ chẵng khác một thằng sát nhân hăng máu, tôi đạp nguyên cái gế đang chắn đường mình vào tường một cái '' Rầm '' tôi ngồi xuống gế, lòng tôi hậm hực vì tức giận, cả lớp im phắt ko có một tiếng động nào, thằng thành cũng im re nhìn tôi, chắc có lẽ bây h nó mới thấy cái bản mặt thật của tôi, hay là cái vẽ mặt tức giận tột độ của tôi,

........tíc.....tắc.....tíc.....tắc

Thời gian trôi ào ạt qua , mới đây đả gần về, đả đến lúc tôi phải giải quyết chuyện này rồi, mà còn nhỏ mỹ anh nữa làm sao đây, một ánh sáng loé qua đầu tôi. Tôi ngoắt thằng thành qua kế ngồi nói chuyện

- mày giúp tao chuyện này được ko, mày coi tao cầu xin cũng được - tôi nói với cái giọng lạnh te

- rồi nói đi

- một lát ra về, mày đưa nhỏ mỹ anh về dùm tao được chứ, đừng để nhỏ bị mấy con đỉ kia úp được ko - tôi nói với cái giọng van nài

- rồi Ok tao hứa

........Tùng....tùng....tùng..........

Tiếng trống định mệnh vang lên, tôi hít một hơi thật sâu vào phổi, đợi đến khi thằng thành nói hết nước miếng để đưa nhỏ về tôi mới an tâm. Tôi rút một điếu thuốc ra hít một hơi thật sâu vào phổi để lấy tự tinh, cảnh tượng này hệt như hồi cấp 2 tôi chinh chiến với thằng tuấn, nhưng bây giờ chỉ có tôi, chỉ có mình tôi chiến đấu, tao sẽ ko làm mày thất vọng đâu tuấn. Tôi kéo cây kiếm ra gần cái khoá để dễ rút, tôi bước chầm chậm lên sân thượng vì tôi biết chắt tụi nó sẽ ở trên đó, nơi đó bây giờ tôi mới được biết là nơi giải quyết ân oán của tụi đầu gấu trong trường. Từng bậc thang cứ ngày càng giật lùi phía sau tôi, trước mắt tôi lúc này là cánh cữa, nơi dẫn đến trận chiến của những thằng đàn ông, tôi đạp văng cánh cửa ra, tiếng kim loại va vào tường một cái rầm, tôi bước ra thì, một thằng nào đả núp kế cánh cửa bay lại giơ ống tuýt sáng loáng ra đập tôi, như một phãn xạ tự nhiên tôi né người sang một bên thằng đó mất đà chúi nhũi, tôi dồn hết lực vào chân trái, sút một cái bốp vào mặt nó. Máu mũi máu mồn thằng đó tuôn ra ào ạt..........đúng là lũ chó chuyên ỷ đông hϊếp yếu, tôi hướng cặp mắt sắt lạnh về hướng thằng Thiên, xung quanh nó khoãng 15- 16 thằng, trên tay bọn nó nào là ống tuýt, bóng đèn.........

- Đυ. má hôm qua mày quánh em tao, thì hôm nay mày phải chết

Tôi lặng im, cả đám tụi nó xong lên, một thằng đầu tiên cầm bóng đèn xong tới, nó quơ tay đập tôi, tôi né người sang một bên, tay trái tôi gòng hết đáp mốt vào càm nó, máu miệng thằng đó tuôn ra như thác, nó liêu xiêu một lúc đứng dậy, lúc này tôi cầm cái bóng đèn của nó lên đập một cái bóp ngay đầu nó, miễng văng tung toé, máu từ thằng đó bê bếp trải ra một chút sau nó ngất liệm

- đυ. má gϊếŧ nó

Nguyên đám tụi nó như mấy con chó điên khi xông đến, 2 3 thằng xong đến tay tụi nó cầm ống tuýt nhãy lên đánh tôi. Tôi nhanh chân sút thẳng vào bụng một thằng, tôi né người sang một bên dùng tay trái nạo ngay mặt thằng còn lại, tôi chỉ còn một tay nên ko thể quánh luôn thằng còn lại, nó cầm ống tuýt đập vào lưng tôi .......Bung......nguyên cái lưng tôi như vỡ vụng ra, tôi ním chặt răng lấy cái cánh tay phải chặt ngay vào cuốn họng nó, nguyên cánh tay phải tôi ê buốt mất cảm giác, 5-10 thằng cuối cùng xong đến trong đó có thằng Thiên nó cầm cái ống tuýt dài xong đến, 3 đánh 2 ko chọt cũng què, lúc này tôi mới nhớ mình còn cây kiếm trong cặp, tôi rút nó ra một cái rẹt, ánh sáng chiếu vào thanh kiếm loé lên làm nỗi nguyên con rồng được chạm khắc trên đó, tôi xong tơí, tôi nắm chặt thanh kiễm trong tay mình, tôi đạp vào bụng thằng thiên nó văng người ra phía sau, một thằng trong đám nó đạp vào bụng tôi, tôi ngả người xuống đất, bụng tôi đau nhói nhưng tôi cố cắng răng tôi giơ thanh kiếm chém vào cánh tay của thằng đó , máu từ tay nó tuá ra, thanh ống tuýt rơi leng keng xuống đất, tôi lòm còn ngồi dậy, dựa người vào thanh lan can, thằng thiên xong đến đánh, nó gòng hết ra đánh xuống, tôi né người qua sang trái '' rầm '' nguyên thanh lan can bị móp xuống, nếu tôi mà trúng cú đó ko chết thì cũng bể đầu, tôi nắm chặt tay chém thẳng vào lưng nó, roẹt.......máu nó nhuộm đỏ cả thanh kiếm, nguyên một đường chém dài trên lưng nó, máu ướt đẩm cả cái áo, tôi thở hồng hộc........bốp.....nguyên cái bóng đèn đập vào lưng tôi, miễng của nó gim sâu vào lưng tôi, tôi chỉ kịp la lên....A...a....thì tiếp tục là một cú đấm ngay vào mặt tôi, gió thổi mạnh làm rát điếng người tôi, từ trên llưng máu chãy dài xuống, tỏng.....tỏng.....tôi gáng chút xúc lực của mình giơ thanh kiếm chém ngang bụng 2 thằng đứng trước tôi.........Miệng tôi nó vang lên aaaaaâ. Nó như một con thú vừa bị sụp bẩy, tôi cũng chẳng khá khẫm gì hơn trước mắt tôi lúc này là 4 thằng bọn nó cứ thay phiên đạp vào tôi, lưng.....bụng....mặt....bốp....bốp......từng cú đạp như trời gián vào tôi, tôi lao tới bọn chúng hất một thằng xuống đất, cánh tay trái tôi đập bung bung vào mặt nó, tôi bây giờ như một con thú điên cuồn sát, một thằng trong 3 thằng còn lại đáp vào đầu tôi làm tôi văng vào thanh lan can, đầu tôi ê buốt mắt tôi mờ dần, tôi hít thêm một hơi thật sâu vào phổi, chổi cánh tay xuống nền đất, phụt....tôi phun nguyên một đống máu đỏ thẩm trên nền xi măng, tôi cầy cây kiếm lên xong thẳng đến bọn nó, một thằng xong đến đập cái bóng đèn vào tôi, tôi né người sang chém vào hông nó, nó rên la thảm thiết bổ nhàu ra thành lan can.........bốp........nguyên một cây sắt cứng đập vào đầu tôi, máu bắt đầu chãy xuống gương mặt tôi, máu phủ gần hết gương mặt tôi, mắt tôi mờ dần, toàn thân tôi ê buốt, mất cảm giác, toàn thân tôi ko còn một chút sức lực nào, tôi ngả người xuống đất và ngất đi.....................
Mùi sát trùng lan toả khắp căn phòng, hai cánh tay tôi ê buốt, nó như là một khối băng lạnh vậy, lưng ngực tôi đau nhói, từng vết thưong cạ vào băng gạt làm tôi như chết điếng. Đầu tôi nhức kinh khũng, tôi bị nguyên một thứ gì đó quấn chặt, mồ hôi tôi nhể nhại, tiếng quạt trần phát ra o....o...buồn tẻ, tôi cố mỡ mắt mình ra, xung quang tô nào là bông băng thuốc đỏ, tiếng thúc thích của ai đó vang vọng cả căn phòng, tay tôi bị một thứ gì đó gim vào đau nhói. Tôi mở mắt ra, một hàng tóc bay lò xò trước mặt làm che gương mặt ướt đẩm nước mắt của người nào đó, tôi cổ gượng một chút sức lực yếu ớt của mình để nâng cánh tay mình đặt lên gương mặt ấy, có lẽ cánh tay tôi thô rát, và nặng quá nên đả làm người đó thức giấc. Cô gái giật mình ngước lên nhìn tôi, nước mắt cô gái trải dài xuống đôi gò má xanh xao, từ tiềm thức tôi truyền về cho tôi biết đó là nhỏ quyên.

- Thành ơi minh tỉnh rồi

Từ phía ngoài cảnh cửa đυ.c ngầu có 3 người chạy vào, tôi nheo mắt nhìn họ dưới ánh đèn của căn phòng, đôi mắt tôi nhận ra người đầu tiên là nhỏ mỹ anh, rồi đến thằng thành, và cuối cùng là một người đàn ông to lớn, 2 cánh tay bị những hình xâm bao phủ , tôi ngước lên nhìn gương mặt anh ta, đập vào mắt tôi là một hình xăm ở ngay cổ, gương mặt lầm lì, bổng nở một nụ cười, tôi ko biết đó là nụ cười thưong hại, an ủi, hay là thứ gì đó.

- tỉnh chưa mạy - thằng thành lên tiếng

Tôi cất giọng yếu ớt lấp bấp trả lời nói

- tỉ..nh..rồi

Chợt có một 2 đôi bàn tay mịnh màng ấm áp, đang vào đôi bàn tay chai sạn của tôi, tôi ngước lên nhìn theo 2 đôi bàn tay ấy, một là của nhỏ quyên và một là của nhỏ mỹ anh

- sao tao ở đây - tôi lấp bấp hỏi nhỏ

Thằng thành cười khây khẩy nhìn tôi và nói

- mẹ đợi tao cùng đi đéo được à, 1 quánh 20 mày bị khùng hã - nó đấm nhẹ vào má tôi

- ừ...tao ko biết, tao tưỡng chuyện của tao thì tao tự giải quyết nên hk nhờ mày - tôi chậm rãi nói

- ȶᏂασ mẹ tao đéo phải bạn mày à

Cám ơn mày nha thành, tao hiểu lầm mày rồi, tao cứ tưỡng mày cũng như cái tụi chó theo đuôi kia thôi, Tuấn tao tìm được một thằng bạn giống mày rồi , mày không cần lo lắng nữa đâu.

- tao với anh Quy chạy tới thì mày nằm chèm bẹp ở dưới đất rồi - nó nói tiếp

- đu má cũng dữ hé 1 chơi 20 luôn gê ngen thằng nhóc - anh của nhỏ quyên mở lời kèm theo nụ cười khanh khách

Bình Luận (69)

  1. user
    Phúc (4 năm trước) Trả Lời

    Tới đây hết r hả a trai đọc hơi lâu luôn r h kết vẫn vậy à

  2. user
    ahathocon (12 năm trước) Trả Lời

    úi dời, có khi do đọc truyện của bác cũng nên, thấy bác đánh nhau được gái theo quá trời nên anh nào chẳng muốn đánh. còn giờ nam nữ bình đẳng, nam đánh dc thì nữ cũng nhào dzô mà bác chẳng đã bảo tụi trẻ bây giờ hổ báo cxung 1 phần dc gái nể là gì

      user
      llMinhll (12 năm trước)

      èo bác cứ đùa, mình nói câu đó thì cũng do mình thấy xã hội giờ như vậy thôi, nhưng bọn trẻ bây giờ chẵng ngĩ xa được, quánh cho Mạnh, hổ báo cho dữ rồi bị thằng khác đạp đổ cũng chẵng còn được gì đâu, đó không phải là thứ mà con người phải tự hào đâu bạn ạ

  3. user
    imtheworst (13 năm trước) Trả Lời

    Nhưng đời cũng ko phụ rẫy ai bao giờ! Minh nhỉ? Giờ thì bớt đa tình chút nhé! khổ cho gấu lắm!

      user
      llMinhll (13 năm trước)

      đả rất cố gắng để không làm khổ gấu bác ạ, mặt dù trong quá khứ em luôn làm khổ gấu nhưng gấu luôn thứ tha vì tất cả, gấu là người con gái cuối cùng đi cùng mình đến suốt cuộc đời bạn ạ

Thêm Bình Luận Xem Thêm Bình Luận→