- kêu về chung mà sao đi nhanh quá zậy - nhỏ hỏi tôi
- uã...thật à - tôi lạnh lùng đáp
- ừn
Tôi bước chậm lại đợi con nhỏ đi cùng, nhỏ vẫn cố bắt chuyện với tôi, còn tôi thì cứ ậm ừ cho qua
- Minh về đường nào - nhỏ dắt con dylan ra
Đúng quả thật con tiểu thư có khác, toàn chơi hàng hiệu, đi xe đắt tiền
- đi về nhà trọ đường xxx - tôi lạnh lùng đáp
- uã vậy hã chung đường rồi, để quyên chỡ minh về nha - nhỏ mĩm cười
- thôi. Tui tự về được
- nhưng....mà,,
bổng tiếng nẹt bô quen thuộc của thằng thành vang vào tai tôi
- về chưa mạy tán gái à - nó chọc cười
- cho tao quá zang với
Tôi leo lên xe cuã thằng thànhh phóng đi bỏ lại con nhỏ với cái mặt buồn thiu thĩu vì thấy vọng
Nắng của buổi trưa như muốn thiêu cháy tất cả, trời đứng gió ko có một cơn gió nào lang thang quanh đây, tôi đang ngồi sau thằng thành phóng như điên trên con wave độ của nó, tiếng bô râm vang cả một khu tỉng lặng
- được nhỏ đó rũ về chung nữa nház, mày gê thật - nó cười hí hững
- thôi đê đm, tao có bạn gái rồi
- ài.....trai năm thê bảy thϊếp là truyện bình thường mà - có cười man rợ
- nhưng tao ko muốn như zậy, iu như cái kiểu đó chỉ đem lại đau khổ thôi mày à - tôi hạ giọng
- bộ mày từng bị hay sao mà rành thế - nó ngoái đầu nhìn lại
Tôi thở dài thất thần một tiến rồii gật nhẹ đầu, tiếng '' ừ '' nhỏ phát ra trong cổ họng tôi, từng làn khối trắng cứ phì phò bị bỏ lại ở phía sau.
- à mà nè mày biết con nhỏ đó dữ cở nào hk - nó hỏi tôi
- làm sao tao biết, tao có quan tâm đâu mà biết - tôi cốc đầu nó
- nhà con nhỏ đó dữ lắm, ba nó làm giám đốc công ti gì bự lắm, mẹ nó thì làm bên ngân hàng, mà đặt biệt thằng anh nó số má dữ lắm
- số má à, cỡ nào ?? - tôi hỏi
- anh nó bảo kê mấy cái vũ trường lận, vào tù ra chạy cũng nhiều đó
- ừ vậy à
Tôi rít thêm một hơi vào phổi, và đập tay vào vai nó ra hiêụ cho nó dừng lại, tôi cằm điếu thuốc còn đỏ rực trên tay dụi vào tường, và lây cục sirum cho vào miệng nhai, nếu em mà thấy tôi hút thì có nước mà lấy dao cắt chim tôi mất. Tôi bước rón rén vào, em đang nằm trò co trên giường đọc tiểu thuyết, kế bên là bánh trái lĩnh khĩnh. Tôi nhẹ nhàng bước vào hù em
- chào vợ - tôi nó rõ to
Em giật mình cuốn quích cả lên, ném nguyên cuốn tiểu thuyết dày cọm vào mặt tôi một cái '' bốp '' khiến tôi chúi nhũi ra phía sau
- chồng mơí yk học zìa hã - em lại xoa xoa chán tôi
- ừ..đau chết đi được
Tôi cỡi nguyên bộ đồ nực nọi ra quăng vào một só, và trên người chỉ còn võn vẹn cái quần đùi zới cái áo 3 lỗ
- chồng đi giặt đồ đi, để vợ nấu cơm cho ha
Nấu cơm, trời ơi tôi có nge nhầm ko vậy trời em mà nấu cơm có nước tôi tiêu chãy chết mất
- hã....nâu cơm...thôi...thôi để chồng nấu cho - tôi đứng cứng người
- bộ tưỡng vợ hk pít hã, chị hoa mới nãy chỉ vợ đó
À thì ra là cái bà nội này xuối bậy em, muốn em gϊếŧ tôi hã trời, lúc này bà đó bước sang nhìn tôi cười
- này nhóc sao chưa đi giặt đồ
- lát em mới giặt, nấu cơm cái
Tôi đáp lại chị ta với cái mặt hầm hực, đả xuí bậy bây h còn qua định chơi thêm một vố nữa hã trời
- uã hồi sáng chị chỉ ngân nâú cơm rồi mà - bả quay sang em
- dạ mà ảnh hk chịu kìa - em phụng phịu cái má
- chồng giặt đồ vợ nấu cơm mới phải chứ - chị nói với cái giọng mĩa mai
- đúng rồi đó đi giặt đi, để cơm nước vợ lo - em đẩy tôi ra khỏi cữa phòng tôi ôm cái thao đồ bự lếch ra phía ngoài sau, tôi vừa đi vừa thấp thởm khong biệt em nấu cái gì cho tôi ăn đây, bạch.....một cánh tay đập lên vai tôi, tôi quay lại là nhỏ trâm con bà chủ nhà trọ, nó vẫn còn trong bộ đồ đi học mồ hôi nhễ nhãi, nhỏ nhìn tôi tươi cười đáp
- anh đi giặt đồ hã - nhỏ hỏi tôi.
tôi tính ừ lạnh đi nhưng mà tôi ngỉ kĩ lại dù sao nhỏ cũng là con chủ nhà, nên phải gần gũi hơn có gì nhỏ hk đòi tiền trọ gắp
- ừm anh đi giặt đồ, em mới đi học về hã - tôi cười
Nhỏ ngạc nhiên nhìn tôi, có lẽ con nhỏ lần đầu tiên thấy tôi cười với nhỏ, nên cười rât tươi
- dạ em mới đi học về
- uã hk tắm rữa sao, hôi quá à
Tôi giã vờ bịnh mũi mình lại chọc nhỏ, mặt con nhỏ đỏ ững lên vì xấu hổ, mà công nhận mặt nhỏ này mõng thật mới chọc một câu đả ững lên rồi
- hứ, anh toàn chọc em,em đi tắm đây
tôi cười khì nhìn con nhỏ, bước chân sáu lon ton chạy về nhà,tôi chọc nhỏ thêm một câu cho vui
- coi chừng nhãy một hồi té đập đầu zô tường bây giờ
Nhỏ quay lại nhìn tôi lè lưỡi ra đáp trả, tôi quay lại và tiếp tục giặt đồ............tôi bưng cái thao đồ mới giặt xong thì, quay trở lại vừa bước tơi thì muì thơm của đồ ăn xong vào mũi tôi, tôi ngó cái đầu vào thì em đang xào xào cái gì đó, tôi máng đồ lên và bước vào
- nấu cái gì đó
Em quay lại nhìn tôi cười âu ếm
- đang xào đậu que với thịt nè
Nhỏ chỉ chỉ cái tay vào cái chảo nóng kia, tôi cười khì chọc quê
- uã tiểu thư mà cũng biết làm đồ ăn sau
- ừm biết chớ, mai mốt phải về hầu tướng công nữa
- ai mà thất đức ba đời thế nhỉ
Vèo nguyên đôi đuã bay xuyên qua mặt tôi, em hầm hực nhìn tôi như mún xé tôi ra
- ờ....thất đức ba đời, vậy mà có người kêu tui = vợ hằng ngày đó - em hât cái mặt lên
- hì hì thôi xl mà
- hứ hk cần, bữa nay cho nhịn đói luôn
Em hất cái mặt lên dọn đồ ăn ra diã, tôi xách cái chén với đôi đuã ngồi xuống cạnh em thì bị em tống một đạp lăng quay ra đất
- cấm lết vào đây - em chỉ tôi
- thôi xin lỗi thật mà, cho ăn đi mà
- hứ giang ra xa
Êm đâỷ tôi, còn tôi thì cứ ôm chặt lây em này nĩ, nài nĩ một lúc thì em cũng cho ăn, nhưng mà vẫn có một người đang gắp đồ ăn tỉnh bơ
- ơ chị tỉnh bơ nhĩ - tôi ngệch ra
- ờ thì cai này là tiền thù lao mà - chị nháy mắt với em
- phải uì đó nhà chị hết gas rồi nên qua đây ăn
Tôi lúi húi cặm cụi ăn, thì tiếng rung chuông trên bàn làm tôi dừng lại, tôi đứng dậy cằm cái đt cuì ra nge
- alo ai zị - tôi nói
- cho hỏi số của bạn minh hk zạ ? - một giọng nhẹ nhàng bên đầu kia
- ừ phải rồi ai thế
- mình là quyên nè.......
Nắng của buổi trưa như muốn thiêu cháy tất cả, trời đứng gió ko có một cơn gió nào lang thang quanh đây, tôi đang ngồi sau thằng thành phóng như điên trên con wave độ của nó, tiếng bô râm vang cả một khu tỉng lặng
- được nhỏ đó rũ về chung nữa nház, mày gê thật - nó cười hí hững
- thôi đê đm, tao có bạn gái rồi
- ài.....trai năm thê bảy thϊếp là truyện bình thường mà - có cười man rợ
- nhưng tao ko muốn như zậy, iu như cái kiểu đó chỉ đem lại đau khổ thôi mày à - tôi hạ giọng
- bộ mày từng bị hay sao mà rành thế - nó ngoái đầu nhìn lại
Tôi thở dài thất thần một tiến rồii gật nhẹ đầu, tiếng '' ừ '' nhỏ phát ra trong cổ họng tôi, từng làn khối trắng cứ phì phò bị bỏ lại ở phía sau.
- à mà nè mày biết con nhỏ đó dữ cở nào hk - nó hỏi tôi
- làm sao tao biết, tao có quan tâm đâu mà biết - tôi cốc đầu nó
- nhà con nhỏ đó dữ lắm, ba nó làm giám đốc công ti gì bự lắm, mẹ nó thì làm bên ngân hàng, mà đặt biệt thằng anh nó số má dữ lắm
- số má à, cỡ nào ?? - tôi hỏi
- anh nó bảo kê mấy cái vũ trường lận, vào tù ra chạy cũng nhiều đó
- ừ vậy à
Tôi rít thêm một hơi vào phổi, và đập tay vào vai nó ra hiêụ cho nó dừng lại, tôi cằm điếu thuốc còn đỏ rực trên tay dụi vào tường, và lây cục sirum cho vào miệng nhai, nếu em mà thấy tôi hút thì có nước mà lấy dao cắt chim tôi mất. Tôi bước rón rén vào, em đang nằm trò co trên giường đọc tiểu thuyết, kế bên là bánh trái lĩnh khĩnh. Tôi nhẹ nhàng bước vào hù em
Tới đây hết r hả a trai đọc hơi lâu luôn r h kết vẫn vậy à