Chạy Trốn

10/10 trên tổng số 2 lượt đánh giá
Tác Giả: Đề Cử
Tình Trạng: Hoàn Thành
Trong màng đêm, gió thổi nhẹ nhàng nhưng đủ để người ta cảm thấy lạnh buốt từ bên trong coi lòng,trong lòng tôi lúc này cũng giống như một mảnh thủy tinh rớt bể tan nát trên nền gạch khi nge đc những  …
Xem Thêm

bã đứng trầm tư suy ngỉ một lúc thì gật đầu

- 2 đứa đi thay đồng phục đi rồi làm, khách đông quá kià
Tôi và em tiến ra phía sau lấy bộ đồng phục ra mặt, tôi thì thay tại trần luôn, em thì rón rén ra cái màng kia, sao khi tôi mặc xong thì rón rén lại chổ em, tôi dỡ nhẹ tấm màn màu xanh ra, em đang ở trần, thấy tôi nhìn lom lom em liền lấy tay che ngang bầu ngực trắng hồng và với tay kéo tấm màn lại, nhưng tôi đâu có để em làm điều đó, tôi nấm chặt lây tay em, bước vào em nhéo vào eo tôi nguyên bầu ngực trắng giờ đả ko còn gì che chắn, tôi quên đi cảm giác đau đớn, kéo sát em vào lòng, môi tôi tìm đến môi em, tôi ngặm chặt lấy môi em, đôi môi ướt đẩm mềm mại và có còn vị ngọt của cây kẹo mυ"ŧ em ngặm lúc nãy, tôi quấn chặt lấy môi em mà mυ"ŧ, em cũng đáp trả mãnh liệt, em cắn vào vào môi tôi, tôi đau quá nên nhả môi em ra, nhìn em tôi bóp vào mông em

- dám cắn chồng hã - tôi cắn lấy bầu vυ" em

- đ...a...u thả vợ ra - em đánh tôi

Tôi xoa xoa 2 bầu vυ" em

- ai bảo dám cắn chồng - tôi cười

- thôi vợ xin lỗi mà - em hun nhẹ lên má tôi

- 2 đứa kia chết trong kia rồi hã - tiếng bà chủ vọng vào

Em đẩy tôi ra luống cuống mặt áo vào, tôi bước ra trước em lẽo đeõ theo sau. Bà chủ đứng đó nhìn chúng tôi cười nham hiểm

- 2 đứa con nít quỹ này làm gì mà ko chịu ra hã

- d....ạ...a.. - em lấp bấp

- thôi ra coi người ta uống gì kìa

Tôi lấy cuốn sổ nhỏ đưa cho em, chúng tôi chạy khắp quán. Chúng tôi đi cùng với nhau như đôi sam vậy, em cười tươi như đó hoa dưới ánh mặt trời, và tôi cũng vậy tôi cũng cười, một tốp khách nữa lại đi vào

- vợ qua bên kia đi, chứ đi chung hoài bà chủ la chết

- ừm

Tôi bước tới tốp khách nữ vừa mới vào đang ngồi nói chuyện ríu rít đằng góc kia, tôi bước lại giữ cái mặt lạnh trở lại khi em lại phía kia

- quý khách uống gì - tôi nói lạnh

Cả đám đó bổng ngừng nói và quay sang tôi '' sặc cái đám tiểu thư trong lớp '' cả đám đó nhìn tôi chằm chằm như sinh vật lạ ngoài hành tinh vậy......

- quý khách dùng gì? - tôi lập lại

một đứa coi bộ đẹp nhất đám cất tiếng

- uã bạn minh làm ở đây hã - cái giọng ngọt như đường

- ừ quý khách uống gì - tôi tiếp tục lạnh

- làm gì mà nói chuyện lạnh quá zậy, như cục nước đá thế - con nhỏ chau mài lại

- ừm...... - tôi đứng đó

- lấy 2 li cam vắt , 2 li sinh tố bơ , 2 li nước tranh

Tôi gi nhanh vào cuốn sổ nhỏ trên tay mình, và quay lại đi vào. Tôi ko muốn nói chuyện với bất cứ đứa con gái nào cã, tôi sợ một ngày nào đó tôi lại yêu người đó làm đau ngân và cả người đó, tôi thở dài nhìn qua phía em, đang loay hoay trên cuốn sổ, gương mặt lúc nào cũng giữ một nụ cười tươi. Tôi bưng nguyên bê nước đem ra cho cái bàn đầy mấy con nhỏ đó, mà công nhận tiểu thư có khác, mặt đồ hiệu, da trắng mịnh, trên tay đầy trang sức , sơn móng tay cầu kì...........

- mới quý khách - tôi nói

- ngồi ở đây chơi bạn, mình làm wen nha vào học toàn thấy bạn lạnh te hk có nc với ai hết trơn á

Bây giờ tôi mới nhìn nhỏ đó, đôi má bầu bỉnh nước da trắng mịn, móng tay sơn kĩ càng đồ sộ, sau lớp vãi tôi cảm nhận được ngực của con nhỏ này đang phập phòng theo từng nhịp thỡ, ngắm từ trên xuống dưới một lúc thì mới biết nhỏ này tên Quyên, Nguyễn ngọc Quyên.............từng bước vào trong cùng vơi em, dường như em rất thích công việc này nên rất vui, tôi cũng khẽ cười hạnh phúc, khi mang lại hạnh phúc cho người con gái mình iu...........loáng thoáng đả 5h chiều, mặt trời đang lặng dần sau những toà nhà cao trọc trời, tôi nắm chặt lấy cái tay nhỏ nhắn ấm áp của em ra về

- vợ mình đi chơi nha - tôi đề ngị

- thôi hk đi đâu, đi chơi tốn tiền lắm, với lại chồng phải đống học phí nữa mà, gần tới rồi

Em nhắc tôi mới nhớ, đành để đến thánh lãnh lương rồi đóng vậy.

- thôi mà đi chút thôi mà vợ - tôi cằm hay cái má em lúc lắc

- nhưng......mà.. - em đắn đo

- hk nhưng nhị gì hết đi theo chồng

Tôi nắm tay em kéo đi, chúng tôi nắm chặt tay nhau bước đi dưới ánh nắng chiều tà thơ mộng, tôi kéo em đi hết con đường này rồi đến con phố khác, tay em cằm nguyên một bọc đồ ăn vặt lĩnh khĩnh, chúng tôi đang đi trên cái công viên ngập tràng cây xanh này, ánh nắng chìu rọi lên những tán lá cây taọ nên một màu rất đẹp, tôi ko biết phải diễn tã như thế nào..........bổng em đứng khựng lại

- vợ mõi chân quá hà, đi hk nỗi nữa âu - em nhõng nhẽo

- vậy qua cái gế đá kia ngồi nha - tôi chỉ tay về cái gế cặp bờ sông rộng

- ừm.....nhưng mà đi hết nổi ời chồng cổng vợ qua đó đi - em lay tôi

- ừm

Tôi quỳ xuống để em ngồi lên người, 2 tay tôi xóc lấy chân em đứng dậy, em choàng tay xiết lấy cổ tôi, từng hơi ấm của từng nhịp thở điều trên tai tôi. Tôi đặt em xuống cái gế đá lạnh te này, em tựa đầu vào vai tôi, và cằm bọc bánh lên nhai, em đút tôi và tôi đút cho em, cứ thế hết bọc này đến bọt khác, nhìn xuống dòng sông đang chãy cuồn cuộn dưới kia, tôi chợt nhớ lại, sao cảnh tượng nào trong quen thế à phải rồi, tôi đả từng ngồi với linh như thế này, mà còn có cả đoan nữa, lòng tôi buồn trỉu lại, nhưng......tôi nhìn thây gương mặt của ngân, tôi liền xua tan cái quá khứ đau buồn ấy, mà sống thật vui ở nơi đây cùng với em..........

- hôm nay vui quá hé chồng iu - em ngước lên nhìn tôi

- có vợ ở bên cạnh thì lúc nào chồng cũng vui hết - tôi đặt chán mình vào chán em

- chồng hk đc như thế, dù hk có vợ bên cạnh chồng vẫn phải sống tốt, chồng làm đc điều đó ko

- à....ừm.....chồng sẽ làm được mà

- ừm thế thì gáng mà giữ lời nha

Em tựa sâu vào lòng tôi thủ thỉ những điều nho nhỏ trong trái tim bé nhỏ của em, những ánh nắng yếu ớt cuối cùng cũng đả biến mất, bóng tối đả bao trùm nơi đây, và tôi và em tay trong tay ra về, vừa bước khõi băng đá thì em lại nhỏng nhẽo

- chồng là siêu nhân mà phải hk ?

Tôi sững sốt trước câu nói ngô ngê của em, nhưng tôi cũng phải gật nhẹ đầu

- zị siêu nhân cổng vợ về đi

À.....thì ra là cái bẩy, em bắt tôi cổng em về, tôi lắc nhẹ cái đầu, và ngồi xuống để em bước lên, em ôm chặt lấy tôi, và tôi bước điều điều trên con đường khuya dưới ánh nắng của chiếc đèn đường, chúng tôi cứ thế chậm rãi bước đi, à mà ko chỉ có tôi bước đi còn em thì đang ở trên lưng tôi mà..................

Sao một lúc thì tôi và em đả về tới cái nơi ấm cúng nhỏ nhoi của chúng tôi, tôi đặt em ngồi xuống giường và chạy ra khép cữa lại

- lúc nãy vợ nói chồng là siêu nhân phải hk

- ừm - em gật đầu

- vậy hôm nay chồng sẽ cho vợ biết thế nào là siêu nhân thực thụ

Tôi đè em xuống giường và ngặm chặt lấy đôi môi hồng mềm maị của em.............
Tôi ngặm chắt lấy đôi môi mềm maị của em, hương vị ngọt ngào trên môi em được em đưa vào bên trong miệng tôi , hơi thở của du͙© vọиɠ đả đầy rẫy nơi ấm cúng nhỏ bé này, tôi phả từng hơi ấm vào tai em, tôi cắn nhẹ lên vành tai nho nhỏ của em, tôi liếʍ nhẹ, em khẽ rùng mình lên, em đẩy tôi nhẹ ra nhìn tôi cười âu ếm

- đừng có ấy nha chồng - em bấu nhẹ vào áo tôi

- sao thế vợ

- hôm nay vợ có kinh rồi, ở dưới thấy gê lắm

Tôi lặng thinh 1 phút nhìn em, và tôi xoa đầu em cười

- ừ vậy thôi

- xin lỗi chồng nha - em run run

- thôi mà có sao đâu mà, đâu phải lỗi taị vợ đâu à

Tôi cằm lấy hai cái má phụng phịu của nhỏ mà lắc lư...........................

Nhìn lên cái đồng hồ nhỏ trên tay thì đả 8h tối rồi, mà chúng tôi thì chưa có cái gì trong bụng, tôi quay qua hỏi em

- đói bụng hk vợ - tôi xoa xoa cái bụng mình

- ừm.....cũng đói một chút nè - em gật nhẹ đầu

- ừm zị ngồi đó đi để chồng đi mua trứng về nấu mì ăn, nói xong tôi mỡ cữa ra khỏi phòng liết xang nhà chị kế bên, ơ.......cái giọng nói chua ngoa này k lẽ là........con nhỏ bích, tôi xua tay chắc ko phải đâu làm gì mà nhỏ ở cái nơi nhỏ xíu này. Nữa tin nữa ko tin, tôi đành bạo dạng ngóc đầu qua nhà chị giả vờ mượn đồ

Bình Luận (69)

  1. user
    Phúc (4 năm trước) Trả Lời

    Tới đây hết r hả a trai đọc hơi lâu luôn r h kết vẫn vậy à

  2. user
    ahathocon (13 năm trước) Trả Lời

    úi dời, có khi do đọc truyện của bác cũng nên, thấy bác đánh nhau được gái theo quá trời nên anh nào chẳng muốn đánh. còn giờ nam nữ bình đẳng, nam đánh dc thì nữ cũng nhào dzô mà bác chẳng đã bảo tụi trẻ bây giờ hổ báo cxung 1 phần dc gái nể là gì

      user
      llMinhll (13 năm trước)

      èo bác cứ đùa, mình nói câu đó thì cũng do mình thấy xã hội giờ như vậy thôi, nhưng bọn trẻ bây giờ chẵng ngĩ xa được, quánh cho Mạnh, hổ báo cho dữ rồi bị thằng khác đạp đổ cũng chẵng còn được gì đâu, đó không phải là thứ mà con người phải tự hào đâu bạn ạ

  3. user
    imtheworst (13 năm trước) Trả Lời

    Nhưng đời cũng ko phụ rẫy ai bao giờ! Minh nhỉ? Giờ thì bớt đa tình chút nhé! khổ cho gấu lắm!

      user
      llMinhll (13 năm trước)

      đả rất cố gắng để không làm khổ gấu bác ạ, mặt dù trong quá khứ em luôn làm khổ gấu nhưng gấu luôn thứ tha vì tất cả, gấu là người con gái cuối cùng đi cùng mình đến suốt cuộc đời bạn ạ

Thêm Bình Luận Xem Thêm Bình Luận→