-em yêu anh- em đấm nhẹ tôi một cái
- anh cũng yêu em- tôi đáp lại
-thôi trời cũng gần tối rồi, để tui đưa bà về cả 2 trên chiếc xe martin của tôi từ từ lăn bánh xuống đồi cả 2 cười ríu rít trong hạnh phúc, chở em đến nhà tôi vội đặt lên môi em một nụ hôn tạm biệt, đợi em vô nhà rồi tôi mới đạp xe về, vừa đạp tôi vừa hát ngêu ngao, về đến nhà tôi mỡ cửa vào dắt chiếc xe vào chổ của nó vừa đi vừa cười hạnh phúc, thấy nét mặt khác lúc bt của tôi mẹ hỏi
-làm gì mà cười tủm tỉm thế,đi đâu từ trưa tới giờ đấy
- dạ dạ tại hôm nay iu đời quá nên vui thôi
Vội chạy ngay lên lầu đóng cửa phòng lại, tôi mún nói cho cả thế giới này rắng tôi đả có bạn gái , đả có tình yêu………..
Tôi vui mừng không thể tin nổi,trái tim tôi muốn đập tung lòng ngực đây là đầu tiên tôi có được cái cảm giác luôn ước ao tôi, nhẫy tưng tưng lên
-Này thằng kia mày, làm gì mà um sùm trên đó vậy muốn phá nhà à – mẹ tôi quát
Nge những lời mẹ quát, tôi vội chạy khõi cữa thanh minh
-con làm rớt cái rối ấy mà- tôi nói
- cái gì? , rớt cái gối à sạo vừa thôi anh tôi sinh anh ra mà tôi ko biết anh à
-biết gì hã mẹ- tôi giả vờ ngây thơ
-thì mỗi lần anh vui, hay có được thứ gì mình thích, thì anh phá muốn sập nhà- vừa nói mẹ vừa cuười
-ơ ..ờ dạ…dạ- tôi ko còn gì đẻ nói nữa
-thôi tắm rữa rồi xuống ăn cơm tối, ba mày về nhà rồi này
- vâng tí con xuống
Vội chạy vào phòng tắm, từng giọt nước lạnh cứ rơi xuống ào ạc, nhưng sao tôi ko cảm thấy lạnh, mà nó thật ấm áp có lẽ là do tâm trạng hạnh phúc của tôi lúc bấy h và trái tim tôi đang được sưỡi ấm sau bao nhiêu năm lạnh giá.
Bước xuống nhà,thấy ba đang đọc báo, người đàn ông nghiêm khác trong mọi việc nhưng thật sâu thẩm trong trái tim người đàn ông ấy, gia đình này là tất cả đối với ông, vừa xuống nhà, mẹ đả nấu xong bửa tối và đang dọn lên, mùi thơm nghi ngúc của những món ăn mà tôi iu thít nhất
-thằng minh kêu ba mày vào ăn cơm- mẹ nói với cái giọng thật truyền cảm
-vâng- tôi đáp
-Ba mời ba vào ăn cơm-tôi lễ phép thưa
-Ừ con vào trước đi
Một bửa cơm đúng ngỉa của một gia đình sum vầy,nhưng thiếu một người nữa đó là đứa em tôi, một đứa em bướng bỉnh, nó đang đi học thêm và giờ chắc cũng đả về gần tới, nhắc tiền nhắc bạc ko thấy nhưng nhắc tới nó là hiện ngay lập tức
-thưa ba mẹ con mới về- nó lễ phép chào ba mẹ
-tao nữa này sao ko thưa hả con kia – tôi nói
- hứ, nhìn là thấy gét, - vừa nói nó vừa chu mỏ
- ồ thấy gét, ko biết lúc nhỏ đứa nào toàn khóc nhè, toàn bắt tôi dỗ dành- tôi chọc lại nó
- thôi ko nói chuyện với ông nữa bực mình- nó hơn dỗi
-thôi 2 đứa ăn cơm đi, suốt ngày cải lộn, như chó với mèo- mẹ tôi nói
Bửa cơm đầm ấm diễn ra, mẹ gắp thức ăn cho tôi và nó, ăn được một lúc ba tôi nói
-Minh này, lúc nãy út con về, út bàn với ba là, lớp 10 năm nay sẽ đưa con lên cần thơ học, môi trường ở đó tốt hơn
-Thôi, con ko đi đâu ở trên đó có quen ai đâu- tôi vội vàng từ chối
Cũng có lẽ tôi chẵn muốn đi vì ở nơi đây còn có một người con gái tôi vừa mới yêu và ko mún rời xa em dủ chỉ 1s
-Ừ, nhưng còn lâu mà con 3 tháng nữa, chừng nào đổi ý thì nói- ba cho tôi thời gian
- Dạ- tôi đáp
Bửa cơm tối đả xong, tôi chạy ngay lên phòng, còn mẹ và đứa em tôi thì rữa chén, vừa lên tới phòng tôi liền nt cho em
-Này vợ iu của tôi ơi đang làm gì đó ăn cơm chưa
Sao khoảng 5 phút em nt lại cho tôi
-Hứ ai là vợ iu của ông- em làm cái vẽ lạnh lùng
- Ồ vậy à, hk mún làm vợ tôi thì thôi tôi đi kím người khác- tôi tỏ vẻ giận dữ
-Này dám ko, lấy kéo cắt ku by h chú kím người khác à- em trách tôi
-hehe sợ quá đi- tôi trêu chọc em
-dám chọc nửa à, thấy gét- em nhõng nhẻo
5 phút sau, 10 phút sau, 15 phút sau vần ko thấy em trả lời lại, chết rồi ko lẽ em giận rồi sao , kiểu này chắc phải xuống nước xin lổi thôi, tôi điện cho em nhưng em ko nge máy, có lẽ em giận thật rồi, vội chạy xuống nhà, lấy xe đạp ra và chạy tới nhà em ( xe kia hư ràu ) ì ạch trên chiếc xe đạp của mình, bống đêm bây h đả nuốt trọn nơi chúng tôi sống, ánh đèn đường sáng trưng, đả giúp tôi có thể thấy được để có thể đi tới nhà em, vừa tới nhà em tôi la lên
-Đoan ơi, có nhà ko
1 tiếng , rồi 2 tiếng em ló cái đầu trên khung cửa sổ ra, thấy tôi em vội chạy xuống tiếng bước chân của em ngày càng gần hơn , em mở cửa ra cảnh cửa sắt được đẩy ra, em trong bộ vấy ngủ mảnh mai
-Này làm gì mà tới đây chỉ vậy, sao mồ hội nhể nhại thế này
-Thì nãy, tôi tưỡng bà giận tôi nên chạy tới đây xin lỗi nè
Vừa nói dứt câu em chạy lại ôm tôi
-Không có đâu mà Đ ko có giận M đâu- em nói trong tiếng khóc
Không hỉu vì sao, nước mắt của tôi lại rơi ra, nó rơi chắc là vì, nó sợ một thứ nó iu, nước mắt của tôi và em hòa quyện lại vào một
-Vào nhà đi M, ngoài trời lạnh lắm
-Ừ
Tôi dắt xe vào bước vào nhà, trước mắt tôi trong căn nhả của em, một căn nhà hiện đại, màu tường được tô màu xanh làm con người thấy nhẹ nhàng,
-Khăn này lao đi, mồ hôi tùm lum kìa- em cười
-Ừ, bà lao cho tui đi
-hứ tự lao đi- em chu cái mỏ dể thương ra
Nói vậy thôi nhưng em đả lao mồ hôi đẩm trên chán tôi, vừa lao em vừa nói
-ông khờ quá, bộ tôi dể giận thể sao
- sợ gần chết đó- tôi nhìn em
- Sợ gì – em xoe tròn mắt nhìn tôi
- thì sợ mất bà chứ gì, sợ mất đi lẽ sống của tôi
- thật ko đấy, hay là chỉ dẽo miệng thôi- vừa nói em vừa bấu tôi
- thật mà ko lừa đâu
Đang nói chuyện huyên thuyên với em, từ trên lầu có một người đàn ông từ trên lầu từ từ bươc xuống, làm gia rám nắng bắp tay cuồn cuộn những hình xăm trên cánh tay khuôn mặt nghiêm nghị, nhiu đó đả đủ tôi hiểu người đàn ông này là dân giang hồ rồi
-Đ thằng nào là thằng nào thế
Em giật mình quay lại
-Dạ..d..Ạ bạn em mới quen- em bối rối đáp
- Ồ , bạn trai nói đại đi bà đặt mới quen – anh ta cười nhết mép
- Nói thật mà – Em trợn mắt lên nhìn anh ta
- Thôi đi tiểu thư nhìn là biết rồi
Em quay sang tôi và giới thiệu
-Đây là anh họ em anh ấy tên Hải, anh ấy tốt lắm
- Dạ em chào anh- tôi lễ phép nói
- Ừ chào chú em, gáng mà lành cho nó vui nge, con nào nó khờ lắm, chú mà làm, nó đau là anh thiếng chú mày ngay lập tức – anh ta cười
- Thôi, anh làm thấy gê quá- tiếng em đở lời dùm tôi
-Dạ, em sẽ làm cho Đ hạnh phúc nhất nếu như em có thể- tôi đáp
-Nói nhớ giữ lời nge chú em, thôi 2 đứa ở đây chơi, anh đi công chuyện với đám bạn cái
Vừa nói xong anh ta dắt chiếc Nouvo lx ra và hụ ra chạy mất, đến bây h tôi mới nhận ra, anh ta là người có tiếng và số má trong giới giang hồ ở cái huyện này, lúc nãy nói chuyện với anh ta mà run dễ sợ, thấy tôi run cầm cập em ngắt tôi một cái
-ông cũng sợ à- em cười gian sảo
-sợ gì – tôi hỏi em
- thì sợ ông hải chứ gì, ổng nói zị thôi chứ hk có ý gì đâu
-ừm sợ thật
- sợ thì gáng mà chăm sóc tôi nge- em cười nhẹ nhàng
- tất nhiên rồi pé iu của tôi hk lẽ đem cho người khác chăm sóc à- tôi lòn tay ôm eo em
-này lợi dụng hả, zìa đi khuya rồi kìa- em nhéo tôi đau điếng
Mặc dù đau, càng đau tôi lại càng ôm em chặt hơn thở ra những hơi thở điều điều phả vào mặt em, cắn vào tai của em nhẹ một cái
-M iu Đ nhìu lắm Đ à.
-Ừm- em trả lời trong thẹn thùng
Từ từ nhẹ nhàng tôi đặt đôi môi mình vào cái miệng chúm chím của em đôi môi ngặm chặt đôi môi em, cái lưỡi nhẹ nhàng rời tổ và đi vào một nơi mới, lưởi tôi chạm vào lưỡi em, đùng vào lưỡi tôi, em vội rụt lại, nhưng tôi ko bỏ cuộc, lưỡi tôi quấn chặt vào lưỡi em, cả người tôi nóng bừng lên, tim đập càng ngày càng nhanh, nó mún nhãy tung khỏi lòng ngực, thằng nhỏ phía dưới đả bắt đầu cương cứng , tôi nhẹ nhàng thả lỏng em ra, ôm ra sau phía lưng em cái lưng trắng phiếu, làn da mạt lạnh, tôi vội tính lột áo em ra thì có phía bước chân từ ngoài sân chạy vào mở cửa cái rầm em vôi đẩy tôi ra, đầy em thẹn, thì là thằng anh của em nó chạy vào
Tới đây hết r hả a trai đọc hơi lâu luôn r h kết vẫn vậy à