Nói xong tôi bước xuống cầu thang để lại một nổi buồn nho nhỏ trong em. Tôi chạy thẳng một mạch về nhà quăng cái cặp xuống xúc một tô cơm, rồi chạy ra quán để làm, từng giọt mồ hôi nhể nhại trên chán tôi rơi lớp đớp xuống đường, tôi đẩy cánh cửa vào chạy zô thay đồng phục ra trình diện cho bà chủ
- ê sao ko ngỉ ở nhà học bài mà ra đây chi vậy ?? - chị hỏi tôi
- dạ em vừa thi xong nên chạy ra làm luôn, em sợ ko đủ người
- trời tưỡng gì, chị cho em ngỉ 2 ngày để học bài mà, về học bài đi
- thôi chị em lỡ ra đây rồi, ko lẽ chạy về sau
Chị thở dài nhìn tôi, rồi gật gật cái đầu, từ xa có 2 người khách đi vào quán ngồi ở cái gốc xa
- có khách kìa - chị chỉ tay về phía đó
Tôi cằm cuốn sổ nhỏ trên tay chạy lại, dần dần hiện ra trước tôi là 2 người con gái và trong đó có gương mặt tôi mới gặp sáng nay đó là nhỏ như
- quý khách uống gì ạ - tiếng tôi lạnh nhạt
- uả minh làm ở đây hả - tiếng con nhỏ vang lên
Con nhỏ kế bên nhìn rất đẹp, gương mặt traí xoan, sống mũi cao, mắt to, nhỏ này hớt tóc ngắn ngang vai ôm vào cổ
- ừ.....quý khách dùng gì - tôi lặp lại
- anh bồi lấy cho tôi, một li sinh tố cacao, với li rau má - tiếng con nhỏ kế bên vang lên
Tôi quay lưng đi mặt kệ cái ánh mắt khinh khỉnh của cô ta tôi ngỉ bụng chắc cũng là dạng tiểu thư được nuông chìu nên chẵng xem ai ra gì đây.
- một li rau má với một li sinh tố cacao
chị ơi
Tôi quay vào bưng 2 li nước ra đặt nhẹ xuống mặt bàn, gương mặt lạnh te như những ngày thường
- Xin mời quý khách – tôi nói với cái giọng lạnh te
Quay trở lại vào quán tôi tựa đầu ra chiếc gế cây mặt cho cái ánh mắt của con nhỏ bạn con như, ko hiểu nó muốn gì , mà cứ nhìn chằm chằm tôi, nhưng tôi mặt kệ mắt của nó thì muốn nhìn gì thì nhìn, không liên quan đến tôi.
- Sáng thi được hk nhóc – chị chủ quán đập lên vai tôi
- hết hồn chị - tôi giật mình
- haha, sáng làm bài được ko – chị lặp lại
- dạ được, đề khá dễ chị - tôi đáp lại câu hỏi của chị
- Tính tiền đê anh ơi – tiếng của nhỏ Như vang lên
- ra lấy tiền kìa, chi cắt ngang cuộc nói chuyện
Tôi đứng dậy lấy cái tờ hóa đơn chạy ra, chổ 2 con nhỏ, thấy tôi đi tới mặt con nhỏ bạn Như nhìn tôi chân chân, như ko muốn gặp tôi vậy
- của quý khách 25 ngàn – tôi chìa tờ giấy ra
Nhỏ như đưa tiền tôi, nhưng con nhỏ kế bên lại ngăn lại
- hôm nay tao rũ mày đi, uống để tao trả
Con nhỏ chìa tờ 500k ra, cái ȶᏂασ định chơi tôi hả trời, uống 25k móc tờ 500k ra trả, tôi cằm lấy tờ tiền đi vào gương mặt thở dài, tôi đưa tờ tiền cho bà chị chủ quán
- tiền nè chị - tôi chìa tờ 500k ra
- ặc, uống 25k đưa tờ 500k hã? - chị cũng thở dài như tôi
Tôi cằm đống tiền trên tay tiến lại bàn của con nhỏ
- tiền dư đây quý khách – mặt tôi trầm ngâm
Con nhỏ chụp lấy cái đống tiền trên tay tôi, đứng phắt dậy kéo nhỏ như ra khỏi quán, miệng lẫm bẩm gì đó tôi không rõ, nhưng tôi cũng chẵng quan tâm.................................
Thế là hết buổi chiều, tôi lê lết về nhà dưới cái ánh nắng chiều tà, từng dòng người hối hã ngược xuôi trở về nhà, khói bụi, nắng chìu, đả tô lên cái vẽ đầy năng động và phức tạy ở nơi đây, mạnh ai nấy sống, ko có sự cảm thông hay thương hại gì ở đây hết, ai có tiền thì có tất cả, ko có tiền thì úp mắt xuống đất mà sống. Dòng người xô đẩy, muốn có thì phải đạp lên đầu người khác mà có được, thấy được cái lối sống ở nơi đây tôi phần nào cũng hiểu được vì sao, ở dưới quê tốt hơn trên đây ko có sự bon chen xô đẩy, ko có sự cảm thông chia sẽ.................tôi bước đến dãy nhà trọ, nơi tôi có một phòng che nắng che mưa này, ngả phịch xuống chiếc giường xung quanh là qυầи ɭóŧ quần dài lũ khũ dưới mặt đất, tôi lắt đầu ngáng ngẫm ôm nguyên cái đống đồ nằm trên mặt đất và đem đi giặt, ngồi phịch xuống trước dòng nước tôi chà chà giặt giặt, đâu đó có một cánh tay lay nhẹ tôi, quay lại nhìn xem thử ai thì là con bé chủ nhà, nó nhìn tôi cười , tôi đáp nó lại với cái mặt ko chút biểu cảm, gương mặt nhỏ xụ xuống nhìn tôi
- anh làm cái mặt gì như đưa đám zậy, mới đi làm về à, thi được hk ? nhỏ tuôn ra cả ngàn câu hỏi
- tại thít, mới đi làm về, thi được – tôi đáp lại nhỏ
- anh tên Minh phải hk? – nhỏ hỏi tôi
- ừ sao biết ?
- thì thấy trong cái giấy cmnd ấy – nhỏ lại cười
- Ừ - tôi ừ một tiếng rồi quay lại giặt đồ tiếp
- em tên trâm – nhỏ nói tên mình
Tôi lại ừ, nhỏ đứng đó một hồi ko còn chuyện để nói với tôi, định quay lưng đi thì tôi hỏi nhỏ
- thằng hôm đó là ai thế ? – tôi ngừng tay
- thằng đó hơn em một tuổi, nó thích em nhưng em ko chịu, thế là nó chữi em – nhỏ thúc thích
- ừ, mốt nó có kím chuyện nữa, thì gọi cho anh – tôi nói với nhỏ
- gọi, bằng dép à, em có số đt anh đâu? – nhỏ nói
- gi vào đi 09abcxyzbcs – tôi đọc cho nhỏ
Nhỏ cặm cụi lưu số đt của tôi, vào vừa lưu vừa cười hí hững, tôi giặt xong ôm cái đống đồ vào phòng, nhỏ đi theo tôi như muốn nói điều gì đó. Tôi bước vào cửa phòng, với tay pha lấy một li cafe
- làm gì mà theo anh vào tới đây – tôi quay sang nhỏ đang ngồi trên giường tôi
- thì em thích thì vào thôi, nhà này cũng của em mà – nhỏ ngang như cua
- nhưng anh trả tiền trọ rồi cơ mà, 3 tháng này nó là của anh ok? – tôi nói lại
- hứ.....thấy gét – nhỏ cứng họng
Tôi pha xong li cafe ra ngồi trước cái gế đá ở phía trước dãy phòng trọ, nhỏ lẽo đéo theo tôi, nhỏ ngồi phịch xuống kế bên tôi, hí hoáy một lúc nhỏ bắt đầu hỏi
- anh học trường nào zạ ? – nhỏ quay sang
- trường BCS – tôi đáp
- trời đất, cái trường đó quậy nhất cái thành phố này đó, trong đó toàn dân gì đâu ko hà – nhỏ lo lắng
- ừ vậy à – tôi tỏ ra bình thản
- anh ko sợ à – nhỏ chau mài
- sợ gì cơ ? – tôi hỏi
- thì sợ vào đó bị ăn hϊếp
- ko làm gì người ta, thì mắt gì ăn hϊếp – tôi đáp
- anh nói chuyện ngang như cua vậy gét...............
- thì anh tuổi con cua mà
Nhỏ nge đó câu đó, cái mặt giận dỗi của nhỏ biến mất thay vào đó là nụ cười nắc nẽ của nhỏ khi nge câu nói của tôi
- làm gì cười – tôi hỏi nhỏ
- h...k...có gì – nhỏ ôm bụng
Ngồi xàm láp với nhỏ thêm một lúc thì tôi trở vào phòng cằm cuốn tập ngữ văn lên mà hoa cả mắt tôi quăng nó sang một bên rồi đi ngủ, để mai còn đi thi môn cuối cùng......................trời bừng sáng, từng ánh nắng lọt qua cánh cửa bằng tôn của tôi, tôi ngước nhìn thức dậy, dụi tay vào mặt cằm, sau khi vệ sinh xong tôi mặt bộ đồ trắng và tiếp tục cuộc chiến cuối cùng, bước lang thang trên con đường tấp nập khói bụi, từng dòng người hối hã ngược xuôi để đến chổ làm của mình, tôi lấy một điếu thuốc trong túi quần tây ra, tôi rít một hơi thật sâu vào lòng ngực.....từng làn khói trắng tuôn ra khỏi miệng tôi, vừa đi tôi lại vừa suy nghỉ và bổng dưng tôi suy ngỉ về lời hứa với linh, linh à anh xin lỗi, anh đả ko giữ đúng lời hứa của mình với em rồi, anh bắt đầu hút thuốc ngày một nhiều, anh xin lỗi, anh xin lỗi, anh sẽ ko thất hữa nữa đâu, tại sao tôi lại nhớ đến những lời hứa với em mà ko quên đi, nhớ lại làm gì để tôi thêm buồn, từ bửa nói với em chuyện của ngân, thì từ đó trở về sau tôi ko còn liên lạc được với em nữa, bên cạnh tôi chẵng còn ai cả, tôi chỉ còn lại một mình, một mình hứng chịu mọi nỗi đau, một mình chịu tất cả lỗi lầm. Lang thang một lúc với dòng suy nghỉ trong đầu, tôi cũng đả đến trường, bước từng bước lên cái cầu thang dài lê the, tôi dựa người lên chiếc lan can và tiếp tục rít từng đợt khói trắng vào phổi mình, bổng dưng từ xa có một mùi hương quen thuộc của một con nhỏ tôi giúp bữa hổm đó là nhỏ như, nhỏ đứng phía sau tôi, nhìn tôi chằm chằm, nhỏ ho khụ khụ từng đợt khi nge mùi thuốc lá
Tới đây hết r hả a trai đọc hơi lâu luôn r h kết vẫn vậy à