Chạy Trốn

10/10 trên tổng số 2 lượt đánh giá
Tác Giả: Đề Cử
Tình Trạng: Hoàn Thành
Trong màng đêm, gió thổi nhẹ nhàng nhưng đủ để người ta cảm thấy lạnh buốt từ bên trong coi lòng,trong lòng tôi lúc này cũng giống như một mảnh thủy tinh rớt bể tan nát trên nền gạch khi nge đc những  …
Xem Thêm

- ôm nhiu đó đủ rồi - giọng tôi lạnh te

- xi...n...l.ỗi.... - cô gái ríu rít nói

Tôi mặt kệ những lời nói ấy, tôi bước khỏi cổng trường với cái balô to đùng trên vai tôi, tôi lang thang khắm khu vực quanh trường để tìm một phòng trọ để nương thân. Sau một lúc vật lộn dưới cái nắng gay gắt của ánh nắng muà hè và những cuộc đấu khẩu với những bà chủ phòng trọ cuối cùng tôi cũng tìm được một phòng trọ khá sạch sẽ, căn phòng khoãng chừng 4-5 mét vuông, trong phòng chỉ có vỏn vẹn được một cái giường được làm bằng gạch bông và một cái khung bếp cũng làm gạch bông nốt, đặt cái balo bự đặt cái bịch xuống giường tôi thay cái quần dài ra sách cái quần cộc ra phía sau nhà trọ tắm, đẩy cánh cửa bằng tôn ra tôi bước vào xối vài ca nước mát lạnh để xua tan đi cái nóng nực . Sau một lúc chìm trong dòng nước mát tôi bước ra ngoài, trở lại phòng, tôi máng những bộ đồ của mình lên, đang loay hoay dọn dẹp thì '' cóc....cóc'' tiếng gõ cửa từ phía ngoài, tôi bỏ dang chiếc qυầи ɭóŧ đang văng tứ tung trên giường ra mở cửa, hiện trước mắt tôi là một cô bé ướt chừng bằng tuổi em gái tôi, nhỏ thập thò ngoài cửa ko dám bước vào, khuông mặt ửng đỏ lên ko dám nhìn tôi, tôi đứng quan sát một lúc thì phát hiện ra con nhỏ này khá đẹp, đôi mắt tròn to đen láy, sống mũi cao chạy dài, nước da trắng, tóc ngắn, thân thình khá nãy nở, cặρ √υ" vun cao đôi chân trắng thon thả đang lộ ra sau chiếc quần jean ngắn

- có chuyện gì thế - tôi hỏi con nhỏ

- dạ...dạ...mẹ kêu em sang kêu anh đưa dấy cmnd làm giấy tạm trú và kí hợp đồng luôn

Lúc này tôi mới sực nhớ lại là chưa kí hợp đồng với bà chủ nhà.

- đợi xíu nge - tôi hằn giọng

Tôi bước vào phòng lấy 1 củ 2 ra và tờ cmnd đưa cho nhỏ. đợi con bé đi khuất tôi đóng cửa nhà và tiếp tục dọn dẹp. Ánh nắng chìu tà, mang mác cả khu trọ, tôi thức dậy uể ải bước xuống nhà tắm súc miệng, tôi quay trở lại phòng sọt lấy chiến quần jean ra ngoài gặm một ổ bánh mì, vừa đi vưà gặm bánh mì, tôi đang suy ngỉ tìm được việc làm để tran chải, thì đập vào mắt tôi là một cái bảng '' Thuê nhân viên 1 tháng 800k'' của một quán nước khá đẹp ,tôi nuốt hết bánh mì trong tay và bước vào trong. Thấy một mụ béo đang ngồi chéo ngoảy chổ quầy tính tiền tôi liền đi lại hỏi mụ

- chị ơi em thấy ở ngoài cửa tịm mình có bảng thuê nhân viên phải ko chị ? - tôi giả vờ dối lòng nói cái giọng dịu dàng với mụ

lúc này mụ quay sang nhìn tôi từ trên xuống dưới và gật gật đầu

- phải, em muốn xin việc hã gì ? - mụ hỏi tôi

- dạ còn việc ko chị - tôi đáp nhẹ nhàng

- còn 1 chổ chạy bàn làm ko?

- dạ được ạ - tôi cười đắt ý

- mà em bao nhiêu tuổi rồi - bả nhìn tôi

- dạ 15 ạ

- 15 hã thôi....thôi chị ko nhận đâu

- sau vậy chị - giọng tôi hạ xuống

- chị ko dám nhận người dưới 18

- thôi chị giúp dùm em đi, em lên đây một mình, đang tìm việc làm để tự trang trải chi phí học hành của mình, chị ko nhận em chắc em chết quá - tôi kể lể với chị

- nhưng....mà thôi được, nhìn em vậy chị cũng thương, ngày mai đến làm đi

- dạ cám ơn chị

Tôi bước ra khỏi cái quán, cái khuôn mặt lạnh lùng của tôi trở lại, và rút một điếu thuốc rít thật sâu vào lòng, tôi trở về phòng trọ lấy cái đống sách vỡ ra ôn lại để đi thi, do tôi sáng dạ và được cái trí nhớ lâu của ba nên chẵng mấy chóc tôi đả nắm vững lại kiến thức, nhìn lên đồng hồ đả 12h tôi bước liêu xiêu lên giường và thϊếp đi, để giữ sức cho bắt đầu công việc ngày mai........
Sau một đêm vật vã trước cái đống sách vỡ tôi nheo mắt thức dậy, nhìn xung quanh ko còn tiếng âm thanh của cái loa phát thanh ngoài đó, bây h chỉ có tiếng chân người xào xạc trước phòng tôi, tôi cằm lấy cây bàn chải trong cái bộ dạng ngái ngủ của mình ra phía sau phòng trọ, ở đó cũng có nhiều người thức sớm giống tôi, tôi ngồi xuống trước cái phông tên đang xà xà nước kia, bổng có một bàn tay rắn chắt đặt lên vai tôi một cái bịch

- chú em mới chuyển đến đây à - cái giọng khàn khàn

Tôi quay người lại nhìn người đó, ông ta chạt chừng khoảng 30 tuổi, bắp tay rắn chắt, là da đen có lẽ ông ta là dân làm thuê nên có làn da như vậy, tôi nhả cái đám bọt trong miệng ra gật đầu chào ông ta

- dạ - tiếng dạ của tôi lạnh lùng

Ông ấy thấy cái bản mặt lạnh như băng của tôi thì cũng ko nói nữa. Ông ấy đi xăm xăm về phòng, tôi cũng vừa xong nên bước về phòng, tôi mặt chiến quần jean ôm sát lấy người cái áo sơ mi màu xanh lá bao phủ lấy thân hình rắn chắt của tôi sao bao nhiêu ngày tập luyện, tôi khóa cửa cẩn thận lại và đi đến cái quán cafe mình làm. Vừa đi bộ vưà ngắm nhìn cái chốn này, nơi đây ko có tiếng chim buổi sớm mai, ko có những hàng cây xanh, mà thay vào đó là dòng người tấp nấp hối hả trên đường đến cơ quan của mình, khói xe mịt mù từng dòng khói được nhả ra bởi con ngựa sát đang lưu thông trên đường. Sao một lúc ngắm nhìn cái cảnh nhộn nhịp ko yên ả nô đây, trước mắt tôi là quán cafe đang tấp nập khách kia, tôi chạy vào gặp bà chủ mập ú

- em chào chị ạ - tôi lấp lững đáp

- tới sớm thế nhóc, vào thay đồng phục đi

Mụ mập quay đi dẫn tôi đi lấy đồng phục, sau cái chào thân mật tươi như hoa lúc nãy thì bây h cái gương mặt lạnh te của tôi trở lại và cái nụ cười nhếch môi quen thuộc. Mụ nói là đồng phục chứ thật sự chỉ là cái áo màu xanh da trời và kèm theo cái tên quán to đùng của mụ phía sau. Tôi cởi chiếc áo sơ mi của mình ra mán lên sào và mặc cái áo chết tiệt kia vào, cái áo khá chật nên nó ôm chặt lấy thân hình của tôi, lưng dài vai rộng, eo săn chắt hiện ra trên cái vãi khô khóc kia. Tôi bước ra ngoài quán và bắt đầu công việc của mình, từng đợt khách ngồi xuống bàn, tôi liền cằm theo cái cuốn sổ nhỏ và cây viết trên tay chạy lại hỏi

- quý khách dùng gì ạ

&!?'?'&?

Tối chép vào cuốn sổ nhỏ trên tay và đi vào đưa cho chị pha nước và rồi lại bưng ra, tôi quanh vẫn trong cái vòng công việc tưỡng chừng như nhàm chán, tôi làm rồi lại học, học rồi lại làm để tôi ko có dư một chút ít thời gian nào để nhớ những chuyện củ và nhất là em...................

Nắng chìu tà buôn xuống tôi kết thúc một ngày làm việc vất vã của mình, tôi thay cáo áo đồng phục để lại và mặt chiếc áo sơ mi của mình vào, móc một điếu thuốc trong túi quần ra, '' Tách '' tiếng bật lữa vang lên ngọn màu xanh nhấp nhô lên, tôi kê lại miệng và rít một hơi thật sâu và thật lâu, tôi thả làn khói nhẹ nhàng từ cái cổ họng mình ra ngoài không trung từng chút một, bất chợt tôi nhớ đến một việc là phải đi mua nồi cơm về nấu cơm với vài cái thứ linh tinh chứ ko lẽ lại gặm bánh mì suốt đời sau, nhưng tôi lại ko biết đường đến chợ mới mệt, tôi thở dài cái bộ dạng chán nản tôi lê bước dạo vòng quanh thì bất chợt tôi thấy một cảnh tượng này, một thằng con trai đang quát vào mặt cô gái với những lời lẽ rất thô tục, người con gái đó ko ai khác chính là con nhỏ con của bà chủ nhà, tôi định quay lưng đi coi như ko hề thấy chuyện gì, nhưng lương tâm tôi ko cho phép như thế, chân tôi di chuyển lại cái nơi đó và giả vờ như ko thấy, con nhỏ thấy tôi liền đẩy anh ta ra chạy lại nép sau người tôi thì thào

- anh ơi giúp em với - tiếng con nhỏ hoà trong tiếng nấc

Tôi đứng đó và ko làm gì cả, tôi cho con nhỏ nép sau người tôi tránh cái ánh mắt của cái thằng mặt đầy mụn gương mặt cô hồn kia. Thằng đó thấy nhỏ nép sau người tôi liền trào nga những lời thô tục

- đυ. mẹ mày là thằng nào, đây ko phải chuyện của mày bấm - nó chỉ thẳng vào mặt tôi

Gương mặt tôi lạnh te xuống, trên miệng vẫn còn ngậm điếu thuốc đang còn cháy ngi ngút thôi gạt cái tay đang chỉ vào tôi

- chuyện của con nhỏ này là chuyện của tao.

- bấm con mẹ mày truớc khi tao nổi nóng - nó nấm chặt lấy cổ áo tôi,

'' Bặt'' tiếng sợi dây chuyền bị đứt làm người tôi nóng rang lên, máu dồn về não, mắt tôi trở nên đỏ ngầu vì quạo tôi gạt tay thằng đó ra và '' Bốp '' tôi nện zô cái mặt nó một cái làm nó té ngửa ra sau

Bình Luận (69)

  1. user
    Phúc (4 năm trước) Trả Lời

    Tới đây hết r hả a trai đọc hơi lâu luôn r h kết vẫn vậy à

  2. user
    ahathocon (13 năm trước) Trả Lời

    úi dời, có khi do đọc truyện của bác cũng nên, thấy bác đánh nhau được gái theo quá trời nên anh nào chẳng muốn đánh. còn giờ nam nữ bình đẳng, nam đánh dc thì nữ cũng nhào dzô mà bác chẳng đã bảo tụi trẻ bây giờ hổ báo cxung 1 phần dc gái nể là gì

      user
      llMinhll (13 năm trước)

      èo bác cứ đùa, mình nói câu đó thì cũng do mình thấy xã hội giờ như vậy thôi, nhưng bọn trẻ bây giờ chẵng ngĩ xa được, quánh cho Mạnh, hổ báo cho dữ rồi bị thằng khác đạp đổ cũng chẵng còn được gì đâu, đó không phải là thứ mà con người phải tự hào đâu bạn ạ

  3. user
    imtheworst (13 năm trước) Trả Lời

    Nhưng đời cũng ko phụ rẫy ai bao giờ! Minh nhỉ? Giờ thì bớt đa tình chút nhé! khổ cho gấu lắm!

      user
      llMinhll (13 năm trước)

      đả rất cố gắng để không làm khổ gấu bác ạ, mặt dù trong quá khứ em luôn làm khổ gấu nhưng gấu luôn thứ tha vì tất cả, gấu là người con gái cuối cùng đi cùng mình đến suốt cuộc đời bạn ạ

Thêm Bình Luận Xem Thêm Bình Luận→