Chạy Trốn

10/10 trên tổng số 2 lượt đánh giá
Tác Giả: Đề Cử
Tình Trạng: Hoàn Thành
Trong màng đêm, gió thổi nhẹ nhàng nhưng đủ để người ta cảm thấy lạnh buốt từ bên trong coi lòng,trong lòng tôi lúc này cũng giống như một mảnh thủy tinh rớt bể tan nát trên nền gạch khi nge đc những  …
Xem Thêm

- em làm gì vậy – tôi nhìn xoáy vào ánh mắt đó

- em....e..m.....lao mình cho anh thôi – nhỏ lấp bấp

- vậy à, thôi anh về đây

Tôi đứng phắt dậy đi xăm xăm ra cửa, nhưng cơn mưa lại đổ xuống ko lẻ ông lại muốn tội lổi của tôi chất chồng nữa sao, mưa ngày càng nặng hạt, gió ngày càng thổi mạng...........rầm.............một đường sáng trưng xé nát bầu trời đêm, định tắm mưa chạy về nhà, nhìn lên đồng hồ thì đả 11h đêm, hòa trong tiếng mưa là một thứ âm thanh nge nảo lòng, từng tiếng nấc cứ vang lên trong cái góc tối của căng nhà, nhìn sâu vào góc tối đó, nhỏ đang bịnh chặt tay lại, mắt nhắm ngiền sợ hải, ko lẽ tôi lại bỏ đi, để nhỏ lại một mình trong căn nhà cô đơn và lạnh lẽo này sao, cửa đả mở từng cơn gió lùa vào lạnh buốt định chạy đi nhưng lương tâm của tôi nó lại giữ tôi lại, nó ko thể để tôi đi bỏ lại một người con gái một mình. Sao một lúc đắng đo trước con gió lạnh, tôi sẽ ở lại với em, sẽ ko để em một mình, nhưng tôi sẽ ko gây ra tội lổi, ko gây ra 2 người con gái đau khổ vì tôi là đủ rồi. Đóng cánh cửa lại, tôi bước đến nhẹ nhàng bên nhỏ, chưa kịp nói lời an ủi, thì nhỏ đả lao vào lòng tôi khóc nức nở

- anh đừng đi, em sợ lắm – từng tiếng nấc van lên trong căn phòng lạnh lẽo

- anh ở đây mà, có đi đâu đâu – tôi dổ dành em.

Rẹt...................căn phòng tối ôm, trời ơi là trời sao đúng lúc vậy, cúp lúc nào ko lúc, lại cúp ngay lúc này, tôi ngước nhìn lên định đi kím vài cây đèn cầy thấp lên, nhưng em lại ôm chặt tôi ko rời. Lòng tôi như mềm nhủng lại, tôi ko thể bỏ đi, dù chỉ căn bếp cánh tôi có 5m, tôi cũng ôm chặt lấy nhỏ, từng hơi ấm lan tỏa trong không gian lạnh lẽo, căn phòng im bặt, chúng tôi có thể nge thấy từng nhịp đập của nhau, bổng dưng em ngước nhìn lên tôi, em đặt vào tôi một nụ hôn nhẹ, tôi như bất động, nhưng trong cái nụ hôn này tôi lại nhớ đến linh và đoan, tôi đẩy em ra, nhìn thẳng vào mắt em

- đừng, anh có bạn gái rồi

- em biết chứ - nhỏ nhìn tôi

- biết, thì tại sao em lại làm vậy – tôi chừng mắt lên

- tại....em....muốn hôn anh thôi – mặt em đỏ lên

- nhưng.....anh ko muốn em làm vậy

- tại sao chứ ? – nhỏ nhìn tôi

- tại anh ko muốn làm khổ thêm ai nữa – tôi hạ giọng xuống

- thì em có bắt anh làm gì đâu à – nhỏ cười tít mắt

- em ngồi ở đây đi, để anh đi coi có gì thấp sáng hk

- ừm

Buông em ra, tôi lò mò bước ra sau bếp, nhà gì mà lớn quá, lò mò một lúc ko thấy cái gì để đốt hết, tôi quay tìm em, ủa em đâu rồi, gió lùa mạnh vào nhà, cánh cửa mở toang, em thì ko thấy đâu ko lẻ em ra ngoài trong trời mưa này sao?, tôi chạy ra cửa tìm em mưa một lúc nặng hạt hơn, tôi chạy ra ngoài tìm em. Một lúc vật lộn với mưa, em từ ngoài đường chạy vào, mình ướt nhẹp hết

- em đi đâu vậy ? – tôi thở hồng hộc

- em đi mua đèn cầy, để đốt – em cười mưa làm em lắm lem hết

- sao ko ở trong, có gì thì để anh đi, bịnh rồi sao – ko hiểu tại sao tôi lại quan tâm đến em như thế

- hì hì, anh cũng quan tâm đến em quá đó chứ - em cười giòn tan

- anh....a...nh....có đâu – tôi lấp bấp, bất động

- vậy sao nảy anh hớt hải thế

Tôi chưa kịp trả lời thì nhỏ đả “ hắt xì “ nước mũi chảy tèm lem

- thấy chưa cảm rồi đó – tôi vuốt má nhỏ

Mặt nhỏ đỏ bừng lên, vì ngượng

- có...c..ó....đâu “ hát xì “

- nói mua đèn cầy rồi, đèn cầy đâu – tôi hỏi nhỏ

- đây nè – nhỏ chìa cái bọc ni lông màu đen ra

- trời, mua chi nhiều dữ vậy – tôi cầm cái bọc đen lên

- mua dự trữ, lở có gì cúp nữa thì có mà sài

- trời, thế cũng được à, thôi lên lầu tắm đi

- ừm

Nhỏ cầm cây đèn cầy được đốt lên, ánh sáng mập mờ chiếu sáng dưới bước chân nhỏ đi, tôi lò mò xuống sau bếp, nấu cho nhỏ một li nước gừng để trị cảm, đặt li nước xuống bàn định kêu nhỏ thì có một cái âm thanh vang vọng lên “ Á.................” tôi giật mình chạy lên thì nhỏ đang nằm đó với............không có một mảnh vải nào trên người, làn da trắng mịnh đang nằm dưới sàn, cặρ √υ" vun cao lên ép chặt vào nhau, làm thằng nhỏ của tôi đang nằm trong quần của tôi thức tỉnh, nó ngọ quậy trong quần, như muốn phá vở cái xiềng xích vậy, nhỏ đang bịnh mặt lại nép vào góc tường, tiếng nấc vang lên, tôi cằm lấy chiếc khăn tắm dài chạy lại che cho nhỏ

- sao vậy ! – tôi dịu dàng hỏi

- có...có....con chuột kìa – nhỏ chỉ tay zô chổ mép giường

Tôi quay lại nhìn thì ko có con chuột nào hết, tôi cười khì

- đâu có đâu – tôi xoa đầu

- rõ ràng có mà, bự lắm – nhỏ nắm chặt tay tôi

Nhỏ chòm dậy đè tôi xuống, hôn lên môi tôi thật sâu, tôi đẩy nhỏ ra ngoài, nhìn nhỏ

- em làm gì vậy – tôi trợn mắt lên

- em muốn ngủ với anh – tiếng nhỏ vang lên trong căn phòng

- nhưng anh ko muốn, anh ko muốn lấy đi sự trong trắng của em – tôi quay mặt đi

Nhỏ ôm chặt lấy tôi, 2 bầu ngực nhỏ ép chặt vào lưng tôi, từng lời nhỏ nói vang trong tiếng sét, xé rách bầu trời

- nếu em ko còn trinh thì anh sẽ ngủ với em chứ
Tiếng nói của em hòa vào tiếng sét đang rạch nát bầu trời ngoài kia, cái gì thằng chó nào đả lấy đi sự trong trắng của em, lòng tôi như tan nát, trái tim tôi loạn nhịp, không gian im bắt chỉ còn tiếng mưa tí tách ngoài kia. Em nép vào lòng tôi như tránh né sự sợ hải với những tiếng sét

- ai ? ai? Ai đả làm chuyện đó – tôi hét lên

- anh ấy hả ?

- Ừ thằng đó là thằng nào – trong lòng tôi bây giờ như có một ngọn lữa sẵn sàng thiêu cháy tất cả

- anh ấy là một người em iu, một người đẹp trai, dũng cảm, luôn ngỉ cho người khác, nhưng anh ấy ko iu em anh à, anh ấy luôn xem em như một đứa ngốc ngếch thôi – em tựa sâu vào lòng tôi

- người đó tên gì ? – tôi vổ về em

- anh ko cần biết đâu, chỉ cần anh ở bên em đêm nay là đủ rồi

Mưa ngày càng nặng hạt, một cơn gió mạnh đả làm tắt đi những ánh sáng yếu ớt còn lại, và bóng tối đả xâm chiếm nơi đây cũng giống như, du͙© vọиɠ xâm chiếm trong tôi.

- nếu em muốn, thì anh sẽ làm – giọng tôi hạ xuống như một nốt nhạc buồn

- thật hk ? – em choàng tay kéo cổ tôi xuống

- thật – tôi đáp

Em đẩy tôi nằm lên cái giường của em, mùi hương của phụ nử, và du͙© vọиɠ ngặp tràng trong căn phòng này, em trao từng nụ hôn ngọt ngào cho tôi, đôi môi mềm mại chạm vào tôi, lưỡi em nhẹ nhàng tách 2 hàm răng tôi ra, cái lưởi nhỏ nhắn khẻ chạm vào lưởi tôi, tôi ngặm chặt lấy môi em, lưởi tôi quấn chặt lấy em, tôi đẩy em ra định ngồi dậy thì em chặn lại nói nhẹ

- anh nằm đó đi

Tôi cũng nằm như bất động trước yêu cầu của em, em lướt thân hình mảnh mai, trắng như tuyết của em trên người tôi, em cởi chiếc áo thun trên người tôi, nguyên bộ ngực trần của tôi hiện trong mắt em, em nằm xuống môi em ngặm chặt lấy đầṳ ѵú tôi, em làm tôi tê dại đi trong du͙© vọиɠ, em cà cạ răng vào vυ" tôi, một lúc thì em ngước lên nhìn tôi khẻ cười đắt ý vì đả làm cho tôi tê dại đi như vậy, em nhẹ nhàng lột nốt cái quần jean đang gian cằm thằng nhỏ đang cứng như đá trong quần tôi, một chút sau thì cái quần jean của tôi đả được lấy ra bởi đôi bàn tay nhỏ nhắn trắng trẻo của em, chym tôi như được giải thoát khỏi cái nhà tù chật chội, giữ lấy sức mạng khủng khϊếp của nó, nó vươn mình đứng dậy chỉa thẳng lên khuôn mặt ngây ngô của em, môi em nhẹ nhàng hôn lên cái đầu khất nóng bỏng đang chỉa thẳng đó, em mυ"ŧ chùn chụt ,tay em thì sục nhè nhẹ, cái lưởi em quấn chặt lấy chym tôi, cứ thế em mυ"ŧ mạnh hơn, và sục nhanh hơn, tôi như tê dại đi ko còn biết gì đang diển ra, nhưng xúc cảm của tôi cho tôi biết là có một sự sung sướиɠ tê người đang dẫn chuyền đến xung thần kinh của tôi, từng tế bào như vở và trước cái sự sung sướиɠ của em mang lại cho tôi, tôi đả đạt đến đỉnh cao của sự khoái lạc...................

- anh sắp ra rồi, em nhả ra đi

Bình Luận (69)

  1. user
    Phúc (4 năm trước) Trả Lời

    Tới đây hết r hả a trai đọc hơi lâu luôn r h kết vẫn vậy à

  2. user
    ahathocon (13 năm trước) Trả Lời

    úi dời, có khi do đọc truyện của bác cũng nên, thấy bác đánh nhau được gái theo quá trời nên anh nào chẳng muốn đánh. còn giờ nam nữ bình đẳng, nam đánh dc thì nữ cũng nhào dzô mà bác chẳng đã bảo tụi trẻ bây giờ hổ báo cxung 1 phần dc gái nể là gì

      user
      llMinhll (13 năm trước)

      èo bác cứ đùa, mình nói câu đó thì cũng do mình thấy xã hội giờ như vậy thôi, nhưng bọn trẻ bây giờ chẵng ngĩ xa được, quánh cho Mạnh, hổ báo cho dữ rồi bị thằng khác đạp đổ cũng chẵng còn được gì đâu, đó không phải là thứ mà con người phải tự hào đâu bạn ạ

  3. user
    imtheworst (13 năm trước) Trả Lời

    Nhưng đời cũng ko phụ rẫy ai bao giờ! Minh nhỉ? Giờ thì bớt đa tình chút nhé! khổ cho gấu lắm!

      user
      llMinhll (13 năm trước)

      đả rất cố gắng để không làm khổ gấu bác ạ, mặt dù trong quá khứ em luôn làm khổ gấu nhưng gấu luôn thứ tha vì tất cả, gấu là người con gái cuối cùng đi cùng mình đến suốt cuộc đời bạn ạ

Thêm Bình Luận Xem Thêm Bình Luận→