Chạy Trốn

10/10 trên tổng số 2 lượt đánh giá
Tác Giả: Đề Cử
Tình Trạng: Hoàn Thành
Trong màng đêm, gió thổi nhẹ nhàng nhưng đủ để người ta cảm thấy lạnh buốt từ bên trong coi lòng,trong lòng tôi lúc này cũng giống như một mảnh thủy tinh rớt bể tan nát trên nền gạch khi nge đc những  …
Xem Thêm

- Anh....dạy lẹ - em lay tôi

Tôi nheo mắt nhìn em, ánh sáng mờ mờ chíu qua khung cửa sổ

-còn sớm mà – tôi than thở

- sớm cài gì mà sớm 5h30 rồi – em cầm cái gối đánh tôi

- 5h30…..5h30…..tôi lẩm bẩm

- một chút nữa là chị 2 về rồi lẹ lẹ

Chết tôi quên mất hôm nay em phải về hà nội rồi, lòng tôi nặng trỉu, sao ko để tôi quêm đi, và chìm sâu vào giấc mơ cùng em, ngồi dậy vội mặt quần áo ra khỏi nhà em.

- về đi anh . – em nói mà nước mắt rơi

- ừ - tôi im lặng

Làm sao tôi có thể về hả em , khi một lúc nữa em sẽ rời xa tôi, có khi nào tôi gặp được em nữa ko. Thôi cũng đành tôi ko muốn nhìn thấy những giọt nước mắt của em nữa, tôi ko muốn, tôi gồ ga chạy mất để em ko còn thấy tôi, ko còn quyến luyến nữa, nhưng làm sao tôi có thể làm thế hả em. Tôi chỉ chạy đi thôi , chạy để em thấy tôi, còn tôi nép vào một quán café đối diện nhà em, để thấy em lần cuối cùng………………………………..

Trời đả sáng, nắng đả lên, mưa đả ngừng rơi , nhưng sao trong tôi có một cơn mưa nước mắt vẫn tiếp tục rơi thể, dỏi theo em đang xách cái balo còng cồng kền lên chiếc xe du lịch đó. Lòng tôi như thắt lại, nuốt nước mắt vào trong ko thể để em, ko thể để bất cứ ai thấy được những giọt nước mắt yếu đuối này. Cuối cùng chiếc xe đả lăn bánh, chiếc xe mang em đến một vùng đất xa lạ, mang em khỏi cuộc đời tôi?..........................................

Chạy xe về nhà, mà lòng nặng trỉu, đẩy cánh cửa sắt sang một bên dắt xe vào nhà, mẹ và ba đả ngồi đó từ lúc nào, nhưng tôi dường như ko để ý, trong đầu tôi lúc này chỉ là sự đau khố, buồn bả và tuyệt vọng.

- Minh 2 hôm nay mày đi đâu thế, mày đi đâu – ba quát lên

Tôi im lặng, bước lên phòng , mặc cho những tiếng la của ba và nổi lo lắng của mẹ ở phía sau. Ngả phịch xuống giường nằm đó, con em nó lặng lẻ bước vào phòng ngồi xuống cạnh tôi.

- 2 hôm nay anh đi đâu thế - nó lay tôi

- chuyện của anh, em đừng lo – tôi nói với cái giọng buồn tênh

Nó nge thấy cái giọng của tôi như vậy, cũng hiểu ra một phần nào, nó biết là tôi chưa bao giờ buồn như vậy nên cũng lặng lẽ bước ra khỏi phòng, tôi nằm đó, xung quang là bốn bức từng sừng sững, cằm lấy cái khung hình của tôi và em, nước mắt tôi ứa ra là ướt cả khung hình, tôi vội lau đi, tôi phải sống tốt, ko hư hỏng, để em ko phải lo lắng khi em ra đi để tôi lại nơi này. Nằm xuống giường móc cái đt ra bật nguồn lên, lúc tắt đt có 5 tin nhắn………….và tin nhắn đó là của Đoan.

Tin nhắn thứ 1

Anh về tới nhà chưa, ăn gì chưa?

Tin nhắn thứ 2

Sau anh ko trả lời em vậy

Tin nhắn thứ 3

Bây giờ anh đanh ở đâu, anh biết em lo lắm ko

Tin nhắn thứ 4

Em biết hết cả rồi, anh đến nhà em đi

Tin nhắn thứ 5

Đến đây đi, em muốn………….CHIA TAY
Tôi bật dậy khi thấy cái tin nhắn này, lòng tôi đang tan nát vì sự ra đi của linh, ko lẽ bây giờ em cũng muốn rời xa tôi sao, chạy thẳng xuống nhà định chạy qua nhà em thì……………tiếng mẹ đả vang lên

- 2 ngày nay mày đi chưa đủ nữa sao – em quát lên

- con đang có chuyện bận – tôi thanh minh

- mày muốn đi thì bỏ xe lại – mẹ đang làm khó tôi đây mà

Không còn ngỉ ngợi gì them, tôi quang cái chìa khóa xe lên bàn một cái, chạy bộ thẳng qua nhà em, từng giọt mồ hôi trên chán tôi đổ ra như tắm, nhưng tôi vẫn phải chạy, phải chạy để hiểu rằng tại sao em lại nói chia tay, tại sao em lại cất lên 2 chữ đó. Dưới cái nắng gắt của những ngày cuối hè này, tiếng lá cây bị dẫm nát dưới đôi chân tôi, trước mắt tôi bây giờ, là nhà của em, nơi chứa những đêm ân ái mặn nồng dưới mưa, tim tôi đập nhanh hơn, từng giọt mồ hôi rơi xuống nhanh hơn, hít một hơi thật sâu vào lòng ngực để lấy một chút can đảm gặp em……..Bính bong………..bính bong………..tôi cảm nhận được cái một không khí lạnh lẽo đang bao trùm lấy nơi đây mặt dù những ánh náng gay gắt ngoài đó. “ Cạch” tiếng cửa được mở ra, một cái bong to con đầy gân guốc thì ra là ông hải tôi tính chào anh

- A..nh…..

Bốp………nguyên một cú đấm thẳng vào mặt tôi, một cú đấm đầy căm phẫn , máu mũi tôi bắt đầu chảy ra, tôi ngước lên nhìn anh để hỏi tại sao anh lại đánh tôi vô cớ thì trong lúc mơ màng sau khi ăn cú đấm đó có một tiếng vang lên

- Con mẹ mày, mày dám đến đây à thằng chó đẻ - anh chỉ ngay vào mặt tôi

- em có làm gì đâu, sao anh đánh em – tôi lấp bấp

- có làm gì? Thì mày tự hỏi cái lương tâm chó đẻ của mày đi – bàn tay anh nấm chặt định đấm vào tôi thì một tiếng nữa

- Đừng anh……. – kèm theo cái dọng ngọt ngào, nhưng kèm theo tiếng nấc

Mở mắt ra nhìn theo cái giọng nói vừa nãy, thì là em, em đang ngồi trên chiếc gế salon, 2 hàng lệ đả khô từ lúc nào, em vội dụi mắt đứng dậy tiếng lại phía tôi.

- anh đi đâu một chút đi, để em nói chuyện với Minh – em nhìn anh hải

- Ừ - cái giọng còn đầy sự nóng giận

Đợi sau khi anh hải chạy khuất tôi ngồi dậy, nhìn vào đôi mắt đả bị nhòe đi vì nước mắt

- anh vào trong đi, em muốn nói chuyện với anh – em bước thật nhanh vào trong

Tôi đóng cửa lại, bước rụt rè ngồi xuống trước mặt em, không khí căn thẳng bao trùm lấy sự im lặng của 2 chúng tôi, em nhìn tôi đầy hờn trách, còn tôi, tôi như muốn tránh đi ánh mắt của em.

- hôm qua anh ở đâu – em phá vở không khí im lặng

- anh ở nhà thằng Tuấn – tôi thanh minh

- ở nhà tuấn, thật vậy sao ? – em nhếch mép

- ừ - tôi ừ cho qua chuyện

- vậy sau lúc đó tôi thấy anh đang ân ái với Linh

Trái tim tôi như nát ra, theo tiếng sấm ngoài đường, em nhấn mạnh từng chử, cứ một chử là trái tim tôi nát ra một ít.

- anh....a...nh – tôi ko thể chối nữa

- anh sao? Ko nói được nữa à – em tiếp tục làm cái mặt khinh bỉ tôi

- anh có iu tôi ko ? – em hỏi tôi

- có – tôi biết là mình ko thể nói gì bây giờ

- anh iu tôi, tại sao anh lại ngủ với Linh – nước mắt của em ứa ra

- anh....h........ – tôi tiếp tục bất lực trước em

- tôi với linh, anh iu ai nhìu hơn – em đem tình cảm ra so sánh sao ?

- anh ko biết

- anh ko biết, hay anh ko giám trả lời ? – em cười trong nước mắt

- Phải, anh iu linh nhìu hơn, em chỉ là người thứ 2 trong trái tim anh thôi, anh ko muốn iu em nhìu hơn anh iu linh, bởi vì anh biết sẽ có cái ngày này, anh iu em ít hơn anh iu linh, để anh sẽ ko đau vì em, ko đau vì nge cái từ chia tay từ miệng em, nhưng anh ko thể - nước mắt của tôi ứa ra

- Im đi – em thét lên

Tôi ôm chầm lấy em, để em ko chạy đi, tôi ko thể để em ra đi như linh, ko thể. Em xô tôi ra, nhưng làm sao em có thể chống lại sức mạnh con trai như tôi, tôi vật em xuống giường , em vẫn tiếp tục dẫy dụa chống cự tôi

- Tránh xa tôi ra, đừng có đem cái thân thể này ân ái với người con gái khác chạm vào tôi – em nói trong tiếng nấc

- anh xin lỗi, anh xin lỗi – tôi siết chặt lấy em

- anh xin lỗi thì đươc gì, anh về với linh đi, quên tôi đi, làm ơn ra khỏi cuộc đời của tôi đi – em bấu lấy lưng tôi, nước mắt của em làm ướt hết cả bờ vai tôi

- Linh đi rồi, linh đi rồi em à, anh chỉ còn mình em thôi – tôi siết chặt em, nước mắt bắt đầu rơi ra

- anh đừng có nói dối, anh chỉ đến với tôi khi linh đi thôi

- ko phải, linh đi thật rời, linh rời xa anh rồi, anh yêu em, anh yêu em nhìu lắm đoan à

Em ko còn đánh tôi, bây giờ em cũng ôm chặt lấy tôi, cả hai dòng nước mắt hòa vào nhau

- anh yêu tôi, anh yêu tôi tại sao anh lại ngủ với Linh, Tại Sao – em thét lên

..................................................................................Tôi ôm em kể cho em tất cả mọi chuyện, em siết chăt lấy tôi, nước mắt đả ngừng rơi

- tại sao anh lại làm điều đó, anh có biết rằng tim em đả tan nát khi thấy cảnh tượng đó không, anh biết ko – em lại hét lên

Bình Luận (69)

  1. user
    Phúc (4 năm trước) Trả Lời

    Tới đây hết r hả a trai đọc hơi lâu luôn r h kết vẫn vậy à

  2. user
    ahathocon (12 năm trước) Trả Lời

    úi dời, có khi do đọc truyện của bác cũng nên, thấy bác đánh nhau được gái theo quá trời nên anh nào chẳng muốn đánh. còn giờ nam nữ bình đẳng, nam đánh dc thì nữ cũng nhào dzô mà bác chẳng đã bảo tụi trẻ bây giờ hổ báo cxung 1 phần dc gái nể là gì

      user
      llMinhll (12 năm trước)

      èo bác cứ đùa, mình nói câu đó thì cũng do mình thấy xã hội giờ như vậy thôi, nhưng bọn trẻ bây giờ chẵng ngĩ xa được, quánh cho Mạnh, hổ báo cho dữ rồi bị thằng khác đạp đổ cũng chẵng còn được gì đâu, đó không phải là thứ mà con người phải tự hào đâu bạn ạ

  3. user
    imtheworst (12 năm trước) Trả Lời

    Nhưng đời cũng ko phụ rẫy ai bao giờ! Minh nhỉ? Giờ thì bớt đa tình chút nhé! khổ cho gấu lắm!

      user
      llMinhll (12 năm trước)

      đả rất cố gắng để không làm khổ gấu bác ạ, mặt dù trong quá khứ em luôn làm khổ gấu nhưng gấu luôn thứ tha vì tất cả, gấu là người con gái cuối cùng đi cùng mình đến suốt cuộc đời bạn ạ

Thêm Bình Luận Xem Thêm Bình Luận→