Chương 8: Không Gian Xuất Hiện 2

Trên đường đi, Hách Tri Nhiễm thường có thể đυ.ng phải mấy gia đinh cầm vũ khí tuần tra.

Hơn nữa nàng phát hiện, càng đi về phía tây thì càng nhiều thủ vệ.

Nàng dựa vào bản lĩnh của kiếp trước, lợi dụng thủ đoạn phản trinh sát đi tới trước một viện lạc.

Nói là viện lạc, thật ra chỉ là một gian phòng tương đối lớn tí.

Hách Tri Nhiễm đứng cách đó không xa quan sát, phát hiện nơi đó lại có hai thủ vệ trông coi.

Không nghi ngờ gì, Hách Tri Nhiễm suy đoán, chỗ này nhất định có thứ gì đó quan trọng, rất có thể chính là khố phòng của phủ Hộ Quốc Công.

Vì dẫn dắt thủ vệ, nàng nhặt một hòn đá nhỏ dưới mặt đất lên, ném về phía hồ cách đó không xa.

Hòn đá nhỏ rơi xuống hồ, phát ra một tiếng “Tõm”, có vẻ càng đột ngột trong đêm khuya yên tĩnh này.

“Người nào?”

Chẳng mấy chốc thì thủ vệ phát hiện điều không đúng, xách theo vũ khí chạy sang phía hồ.

Hách Tri Nhiễm không dám chậm trễ, vội vàng đi tới trước phòng.

Nơi có thủ vệ chuyên trách, tất nhiên sẽ có cái khóa giữ cửa.

Không cho phép Hách Tri Nhiễm suy nghĩ nhiều, ý thức nàng nhanh chóng tiến vào không gian, lấy một cây nhíp đầu nhọn nhỏ nhất ra, đầu nhíp chuyển động vài cái trong mắt khóa, khóa bèn đã mở ra.



Thừa dịp thủ vệ vẫn chưa trở về, Hách Tri Nhiễm mở cửa đi vào với tốc độ nhanh nhất.

Bên trong tối đen như mực, mượn ánh trăng yếu ớt có thể nhìn thấy, bày biện xung quanh toàn là kệ để đồ.

Hách Tri Nhiễm không màng tới xem xét kỹ càng, chỉ đưa tay sờ thử vật phẩm trên kệ gần mình nhất, cảm giác trơn trượt, giống như một loại vải.

Xem ra, nơi này chính là khố phòng của phủ Hộ Quốc Công không gì khác rồi.

Để tiết kiệm thời gian, Hách Tri Nhiễm trực tiếp sử dụng ý niệm, cất toàn bộ vật phẩm trong khố phòng vào không gian, chỉ chừa lại những kệ đựng vật phẩm.

Bên nàng vừa cất xong đồ đạc, thì đám thủ vệ đi xem xét tiếng động bên ngoài đã quay lại.

“Ta thấy tinh thần của ngươi chính là quá mức căng thẳng, nào có người gì, hại chúng ta uổng công chạy một chuyến.”

“Rõ ràng ta nghe thấy bên hồ có tiếng động.”

“Mùa này, có nhiều con cóc lắm, nhảy vào hồ, cũng có thể phát ra tiếng đó.”

“Được rồi được rồi, xem như ta nhiều chuyện, đừng ồn nữa, chúng ta yên lòng đứng trực.”

Hai thủ vệ này đã quay lại, bây giờ Hách Tri Nhiễm cần suy nghĩ chính là, phải làm sao mới có thể rời đi một cách thần không biết quỷ không hay.

Nàng suy nghĩ một hồi, chợt nhớ ra trong không gian còn có một chiếc máy bay mini không người lái mới mua.

Có đối sách, Hách Tri Nhiễm linh hoạt nhảy lên xà nhà, nhẹ nhàng đẩy một miếng ngói ra, sau đó thả máy bay không người lái ra ngoài.