Chương 23: Lửa Đốt Quốc Khố 3

Mặc Cửu Diệp trố mắt nghẹn lời nhìn nàng, trong chốc lát không nói nên lời.

Dù sao người ta nói cũng có đạo lý, bọn họ đã là phu thê.

Nhưng lời này là một nữ nhân có thể tùy ý nói ra miệng sao?

Nghĩ đến đây, Mặc Cửu Diệp càng thêm tò mò với Hách Tri Nhiễm.

Là trạng thái tâm lý như thế nào mới có thể khiến nàng không thay đổi sắc mặt nói ra những lời này?

Ngay khi Mặc Cửu Diệp thầm thì trong lòng, Hách Tri Nhiễm đã nhanh nhẹn vén áo ngoài của hắn lên.

Hôm qua hai người đại hôn, trong ngoài Mặc Cửu Diệp đều đang mặc màu đỏ thẫm.

Mặc dù như vậy, sau khi vén áo khoác của hắn lên, cảnh đập vào mắt vẫn khiến Hách Tri Nhiễm giật mình phát hoảng.

Chỉ thấy phía trên qυầи ɭóŧ màu đỏ thẫm của Mặc Cửu Diệp đã bị máu tươi thấm ướt, vải vóc màu đỏ thẫm bị nhuộm thành màu đỏ sậm.

Nghĩ đến vừa rồi Mặc Cửu Diệp còn dẫn theo nàng thi triển khinh công đi trộm quốc khố, rốt cuộc tâm tính của nam nhân này cứng cỏi tới mức độ nào, mới có thể kiên trì lâu như thế kia?

Hách Tri Nhiễm nghĩ đến đây, càng kính trọng Mặc Cửu Diệp thêm vài phần.



Mặc Cửu Diệp thấy mình không lay chuyển được Hách Tri Nhiễm, chỉ đành ngoảnh đầu đi, mặt hướng về tường nhắm mắt lại, tỏ tư thế cam chịu số phận.

Thấy tầm nhìn của Mặc Cửu Diệp không nhìn thấy mình, Hách Tri Nhiễm không hề áp lực lấy một chai rượu cồn ra.

Kết quả, nàng lại có một phát hiện khiến người ta kinh ngạc.

Nếu như nàng không nhớ lầm, trong không gian vốn chứa ba bình rượu cồn, vừa rồi lúc lửa đốt khố phòng dùng hết một bình, hẳn là còn dư lại hai bình mới đúng.

Thế nhưng, nàng mới phát hiện, số lượng rượu cồn không có ít đi, vẫn là ba chai.

Lúc này nàng cũng không dám hoàn toàn xác định, không gian có chức năng tái sinh hay không.

Nhưng mà, lần này nàng cẩn thận kiểm tra rượu cồn trong không gian, xác định là hai chai, chờ sau khi xử lý xong vết thương giúp Mặc Cửu Diệp lại kiểm tra một phen, nếu biến thành ba chai rượu cồn thì chứng tỏ nàng lần nữa khai quật được một chức năng mới của không gian.

Hách Tri Nhiễm thu hồi suy nghĩ, nàng lại lấy nhíp, bông thấm nước từ trong không gian ra, nhẹ nhàng cởi bỏ quần của Mặc Cửu Diệp.

Vết thương khiến người ta nhìn thấy bèn có cảm giác giật mình phát hoảng, cho dù là Hách Tri Nhiễm đã thấy nhiều các loại vết thương cũng không ngoại lệ.

Có thể tưởng tượng, tâm tính của nam nhân này cứng cỏi cỡ nào, vết thương như vậy, đặt lên trên người khác, đừng nói dẫn theo nàng đi dọn sạch quốc khố, chỉ sợ ngay cả động đậy cũng không dám.

Chỉ thấy da thịt của Mặc Cửu Diệp đã nổi màu xanh tím, còn có vài vết thương bị rách, đang chảy máu đỏ tươi ra ngoài.