Chương 1: Cùng Anh Hùng Thần Tượng Bái Đường. 1

“Cả nhà hãy nhìn xem, đây là lăng mộ của vị tướng quân nổi tiếng Mặc Cửu Diệp trong lịch sử.”

Hướng dẫn viên vẫy lá cờ nhỏ trong tay, dẫn du khách tới lối vào cung điện dưới lòng đất.

Không biết tại vì sao, nhưng khi đến nơi này, Hách Tri Nhiễm lại có một loại cảm giác nghiêm túc và trang trọng.

Thân là một người quân y đặc chủng, cô không theo đuổi thần tượng, chỉ sùng bái anh hùng.

Chủ nhân Mặc Cửu Diệp của lăng mộ này, chính là một trong số những anh hùng mà cô ngưỡng mộ.

Mặc Cửu Diệp là đệ nhất mãnh tướng dưới triều Đại Thuận, ông đã nhiều lần dẫn đại quân của mình đánh giặc ngoại xâm, khiến cho bọn chúng sợ chết khϊếp.

Tuy nhiên, chính là một vị anh hùng như vậy, nhưng vì công cao át chủ mà lại làm dấy lên sự kiêng kỵ của Hoàng thượng lúc bấy giờ, đến nỗi cuối cùng ông lại bị cách chức đi lưu đày.

Hách Tri Nhiễm nghe lời giới thiệu khoe khoang của hướng dẫn viên, trong lòng không ngừng cảm thán.

Chỉ có thể nói rằng, vị anh hùng này sinh ra không đúng thời đại, nếu như Mặc Cửu Diệp có thể sống thêm vài năm nữa, đợi đến khi Tân đế lên ngôi, ông chắc chắn sẽ được sửa lại án sai, chỉ đáng tiếc là số phận trêu người đã khiến cho ông chết ở trên đường lưu đày.......

Đúng lúc Hách Tri Nhiễm đang đắm chìm trong suy nghĩ của chính mình, đột nhiên cảm thấy dưới chân cô rung chuyển dữ dội.

Có người lớn tiếng hét lên:

- “Nhanh chạy đi, động đất rồi.”

Với khả năng của Hách Tri Nhiễm, cô hoàn toàn có thể thuận lợi thoát khỏi loại thiên tai này, tuy nhiên, cô lại vì cứu người mà vĩnh viễn lưu lại ở nơi này.

Trước khi ý thức biến mất, khóe môi Hách Tri Nhiễm hơi nhếch lên:

- “Như thế này cũng tốt, có thể an giấc bầu bạn cùng với anh hùng.”



................

(Phần trên là ở thế giới hiện đại nên mình vẫn để xưng hô theo kiểu hiện đại, còn phần tiếp theo là giai đoạn xuyên không về cổ đại nên mình sẽ dùng xưng hô theo kiểu cổ đại.)

Triều Đại Thuận.

Phủ Hộ Quốc công treo đèn kết hoa, trống nhạc vang trời!

- “Nhất bái thiên địa!”

Cùng với một giọng hét kéo dài, Hách Tri Nhiễm chỉ cảm thấy bản thân như một con rối.

- “Nhị bái cao đường!”

- “Phu thê giao bái!”

- “Đưa vào động phòng......”

Đầu Hách Tri Nhiễm vẫn còn chút choáng váng, nhưng điều đó cũng không làm chậm trễ việc nàng tiếp nhận ký ức của thân thể này.

Bỏ qua những lời chúc mừng ồn ào cùng những lời cát tường không ngừng của bà hỉ, ý thức của Hách Tri Nhiễm hoàn toàn bị mắc kẹt trong những suy nghĩ của chính nàng.

Sắp xếp xong những ký ức này, nàng không thể không chấp nhận sự thật chính là nàng đã xuyên không rồi.

Hơn nữa còn xuyên thành thê tử mới cưới của vị đại anh hùng, thần tượng trong lòng của nàng......

Nguyên chủ cùng tên với nàng, cũng tên là Hách Tri Nhiễm, là đích trưởng nữ của Hộ bộ Thượng thư đương triều Hách Uyên Minh, từ nhỏ đã định hôn ước cùng với Mặc Cửu Diệp.