Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Chạy Nạn Làm Ruộng: Xuyên Thành Mẹ Ruột Của Nhóm Vai Ác Nhãi Con

Chương 20

« Chương TrướcChương Tiếp »
“Được.” Trưởng thôn lạnh lùng phất tay áo.

“Các ngươi cũng biết quy tắc của thôn chúng ta rồi, vừa nãy gọi vài lần mà Dương lão nhị không nghe thấy.”

“Có nghĩa là mọi điều Dương Vũ nói đều là sự thật, lỗ tai của công tử có vấn đề.”

Trưởng thôn cau mày, tức giận nhìn Vương Chiêu Nga.

“Trưởng thôn, đó là giả vờ, tiểu tử này nhất định đang giả vờ!” Vương Chiêu Nga hoảng loạn nói.

“Đủ rồi!”

“Vương Chiêu Nga, ngươi biết rõ quy tắc trong thôn mà.”

“Mắt ta có thể nhìn thấy, tai cũng có thể nghe, Dương lão nhị có giả vờ hay không ta tự biết. Còn bây giờ, ngươi nói xem ta nên xử trí chuyện này thế nào?”

Nhìn gương mặt tức giận của trưởng thôn, Vương Chiêu Nga không dám nói gì. Sự uất hận trong lòng đang dâng lên, bà ta dùng ánh mắt gắt gao, tràn đầy ủy khuất nhìn Dương Vũ.

“Trưởng thôn, đừng chê bà lão đây nhiều lời nhưng ngài nói như vậy ta cảm thấy không dễ nghe.”

Đôi mắt tràn ngập sự căm ghét nhìn về phía Dương lão nhị.

“Tên tạp chủng kia có bị Chiêu Nga làm bị thương hay không, cũng không phải Dương Vũ tùy tiện nói là bà lão này sẽ tin.”

“Tên tạp chủng kia lòng dạ độc ác cũng giống như mẫu thân nó vậy, muốn Vương gia nhà ta bồi thường thì không dễ đâu.”

“Cho dù ngài là trưởng thôn thì cũng không thể ép buộc bồi thường, ai biết được có phải tên tạp chủng kia giả vờ để tống tiền nhà ta không?”

“Ngươi... Thật quá vô lý!” Trưởng thôn tức giận đến nỗi không biết nói gì.

Tức giận đến đỏ cả mặt, ông cũng chỉ lực bất tòng tâm. Như những gì Vương lão thái thái nói, ông không có bằng chứng chứng minh tai của Dương lão nhị đã bị thương.

Cho dù là trưởng thôn thì ông cũng không thể cưỡng ép nhà họ bồi thường.

Vương lão thái thái thấy sắc mặt của trưởng thôn, cũng chỉ giả vờ như không thấy.

Muốn nhà họ bồi thường ư, đừng có mơ, cũng phải nhìn xem con hồ ly tinh kia có đáng để làm vậy không!

Nhìn bộ dạng tức giận đỏ mặt của trưởng thôn, trong lòng Dương Vũ cảm thấy rất buồn cười, đồng thời nàng cũng thấy rất vui.

Xem ra vận khí của nàng cũng không tệ, gặp được trưởng thôn tốt như vậy.

Quên đi, lão nhân gia này sức khỏe không tốt lắm, để nàng tự mình thu dọn cục diện này đi, nếu như lão nhân gia tức giận đến nổi xảy ra vấn đề gì thì cũng không ổn, dù sao thì nàng đã được tiếp nhận nền giáo dục kính già yêu trẻ của thế kỷ 21.

Trưởng thôn mà biết Dương Vũ gọi ông là lão nhân gia, thì chắc sẽ tức giận đến sinh bệnh mất.
« Chương TrướcChương Tiếp »