Chương 42: Ngụy Thu Du, Ngươi Vẫn Ngu Xuẩn Ác Độc Như Ngày Nào (3)

Nhóm Dịch: Tuyết Lạc Sơn Trang

Bởi vì Diêu Xuân Noãn sắp bị phán lưu đày, Ngụy Thu Du vất vả lắm mới cảm thấy có chút vui vẻ, sau khi nghe thấy lời hàm ý của nàng thì không nhịn được mà nghiến răng tức giận.

“Ở trong đại lao khép kín, dưới tình huống không nhận được lá thư nào, thế mà ngươi còn biết ta mang thai sớm hơn cả ta. Ngươi là thần cơ diệu toán sao?”

Nói đến phần sau, Diêu Xuân Noãn còn cười.

Ngụy Thu Du tự nhủ trong lòng, không phải nàng ta thần cơ diệu toán, mà là nàng ta đã từng xem nguyên tác.

Thông qua việc này, nàng ta xác định Diêu Xuân Noãn không biết sự thật là bọn họ đang ở trong một cuốn sách.

Ngụy Thu Du đang âm thầm đắc ý bản thân mình lại lừa được Diêu Xuân Noãn lần nữa. Nhưng lúc này Diêu Xuân Noãn phản ứng lại khiến nàng ta cảnh giác, nàng đang có ý gì? Cũng đã sắp đưa ra kết luận, nàng còn chất vấn cái gì?

Mắt của Vương Lãng lóe lên, hắn là văn nhân, hơn nữa còn trải qua một đời, chơi chiêu là tuyệt chiêu của hắn.

Hắn nghĩ lại lời Diêu Xuân Noãn nói hai lần, thì mơ hồ đoán ra nàng muốn làm gì.

Hàn Tấn An là võ tướng, đầu óc xoay chuyển không nhanh như vậy, nhưng dựa vào trực giác thì biết lời của nàng nói không có ý tốt.

Chỉ thấy Diêu Xuân Noãn gật đầu: "Ta nói lời này ngươi không phủ nhận, đó chính là thừa nhận rồi sao? Hóa ra ngươi thật sự là thần cơ diệu toán đấy. Vậy ngươi có thể tính ra một kiếp này của Hàn gia không?”

Sắc mặt của Ngụy Thu Du vi diệu, không biết Diêu Xuân Noãn muốn làm gì.

“Xem ra hẳn là tính ra rôig. Ngươi tính ra Vương gia có kiếp nạn này, vốn là ngươi giống như ta, mới gả vào trong thời gian ngắn, lại còn không có hài tử, hoàn toàn có thể thoát khỏi vũng bùn của Hàn gia này, nhưng ngươi lại không làm thế. Vậy thì vì sao chứ?”

Mọi người ở đây không nhịn được mà bị Diêu Xuân Noãn dẫn dắt, đúng vậy, tại sao chứ? Nếu như nàng ta tính ra thì vì sao lại không thoát đi?

“Là bởi vì cuối cùng Hàn gia sẽ ngược gió lớn lật bàn sao. Ta càng nghĩ thì càng cảm thấy chỉ có nguyên nhân này. Ngụy Thu Du, ngươi nói xem ta đoán đúng không?”



“Ngươi nói bậy!”

Diêu Xuân Noãn vừa dứt lời, nàng ta lập tức cảm thấy cả người đầy mồ hôi lạnh, Ngụy Thu Du sợ hãi nhìn nàng, cuối cùng ý thức được có điều gì đó không đúng.

Hàn Tấn An: "Nói cẩn thận.”

“Im ngay!”

Hàn phu nhân ở bên cạnh cuối cùng không nhịn được quát bảo ngừng lại.

Mọi người xung quanh ngơ ngác, Đặng phó thống lĩnh cũng nhíu mày không thôi, Ngụy Thu Du thần cơ diệu toán, cho nên tính được cuối cùng Hàn gia sẽ ngược gió lớn lật bàn?

Như vậy thì những người hãm hại các chủ tử của Hàn gia và người đối đầu với Hàn gia thì phải làm sao? Sẽ có kết cục gì?

Mặc dù suy luận này có chút ly kỳ, nhưng trên logic thì lại hiểu được.

Bằng không thì Ngụy Thu Du giải thích thế nào về chuyện nàng ta biết Diêu Xuân Noãn mang thai trước tất cả mọi người chứ?

Hơn nữa nếu như Ngụy Thu Du thực sự như vậy thì Tam hoàng tử có thể không hiếu kỳ bản thân mình có thể leo lên vị trí cửu ngũ chí tôn kia không sao?

Mọi người trong phủ nha liếc mắt nhìn Diêu Xuân Noãn, lắc đầu, Diêu thị này thật là độc ác, mới chỉ dùng dăm ba câu mà đã khiến Hàn gia có kẻ thù lớn.

Nàng làm như thế, tình huống của Hàn gia còn có thể tồi tệ hơn.

Biết rõ là nàng cố ý nói như vậy là vì muốn trả đũa, hắn có thể không hiểu sao?

Trong mắt Vương Lãng xẹt qua một nụ cười, chiêu này thực sự là rất độc, nói là gϊếŧ người cũng không quá đáng.