Chương 32: Đứa Trẻ Hạnh Tử Này, Thay Vì Để Ở Nhà Chọc Giận Người Trong Nhà, Chi Bằng Cho Ra Ngoài Chọc Giận Người Khác (5)

Nhóm Dịch: Tuyết Lạc Sơn Trang

Diêu mẫu nhìn thấy mặt nàng biến sắc rất vừa ý: "Hừ, bây giờ tất cả như ngươi mong muốn, sau khi gả ra ngoài, không có việc gì đừng trở về, có việc cũng đừng trở về!”

Diêu Xuân Noãn đồng tình nhìn thoáng qua nàng, hôm nay việc nàng làm đúng thật là đá phải sắt thép rồi, hoàn toàn kéo đầy sự thù hận của Diêu mẫu. Trước khi kết thúc, còn ăn một chiêu lớn do Diêu mẫu phát ra. Ai ya, sức chiến đấu của mẫu thượng đại nhân quá mạnh, thế cho nên không có chỗ cho nàng phát huy, thật sự là đáng tiếc.

Khi trời sắp tối, Diêu phụ và Diêu đại ca về đến nơi. Bọn họ vừa mới làm xong cho người ta một lô đồ gia dụng, vội vàng chậm rãi giao hàng, gần đây tính toán nghỉ ngơi vài ngày, không nhận việc, thuận tiện chờ kết quả chuyện nhà Vương gia. Ngày này giày không chạm xuống đất, trái tim mỗi ngày không được yên bình.

Chuyện của Diêu Hạnh, Diêu phụ cùng Diêu đại ca lần lượt từ chỗ bà nương nhà mình biết được.

Diêu phụ không nói gì.

Diêu đại ca và Diêu đại tẩu có chút hại não, không hiểu đại nữ nhi trưởng thành kiểu gì mà lại thành ra như vậy?

Cuộc sống nhà bọn họ ở thôn Kim Ngưu mà nói cũng coi như là khá giả, cả ngày bận rộn suốt ngày không có nghỉ ngơi hơn các cô nương cùng thôn, nàng còn có thể biết chữ còn có thể học chút tay nghề thêu thùa, hạnh phúc như ngâm mình trong bình mật ong vậy đó? Mặc dù bọn họ coi trọng hai đứa con trai, nhưng bởi vì nàng là trưởng nữ, đối xử với nàng cũng đâu có tệ đâu chứ?

"Hạnh Tử nó quá ham muốn thắng lợi rồi!” Diêu đại tẩu thở dài.



Diêu đại ca gật đầu, rõ ràng không có cái bản lĩnh đó. Nương hắn ta vốn coi tiểu muội như bảo vật để thương yêu, ngay cả hắn ta làm nhi tử cũng phải nhượng bộ, nàng làm con gái lại muốn so đo cái này, đây không phải là không có việc gì tìm việc sao?

"Tiểu cô muội ấy tốt thì chúng ta dựa lưng vào đại thụ để hóng mát không tốt sao? Vì sao không mong tiểu cô không tốt chứ?" Nàng ấy cũng không nghĩ tới, tiểu cô gả cho người như vậy, có tiền đồ gì?

"Quên đi, không nghĩ nữa, vừa lúc nó cũng đã đến tuổi, giống như mẫu thân nói, tống cổ ra ngoài đi."

"Hạnh Tử chọc mẫu thân không vui, phương diện của hồi môn sợ là sẽ không quá tận tâm."

"Chúng ta lấy phòng riêng bổ sung cho nó một chút là được rồi."

"Ngươi nói ngươi chọn người thế nào! Ta và nương ngươi hoà nhã, thương lượng làm sớm chuyện hôn sự của ngươi và Trần gia lão nhị, thế mà tên tiểu tử Trần gia này không bằng lòng!" Diêu mẫu tức giận quở trách.

Diêu Hạnh đứng đó, cúi đầu, mặc cho bà nói.

"Nếu như không phải thái độ của ta cường ngạnh, trực tiếp nói cho bọn họ biết, nếu nhà bọn họ bằng lòng làm trước, trong nhà của hồi môn cho thêm hai phần. Nếu như không muốn, vậy thì từ hôn, nhưng định lễ Trần gia của bọn họ, nhà chúng ta chỉ trả một nửa. Nếu không phải dùng thủ đoạn uy hϊếp lợi dụng này, việc này còn có phải gian nan.”