Chương 10

Triệu a nãi đã sớm tỉnh, thấy hai cô nương vội vội vàng vàng đẩy cửa đi vào, bà ấy ngồi dậy hỏi: "Đã xảy ra chuyện gì?"

"Bên ngoài hình như là có sói đến." Mật Nương có chút chột dạ, Triệu a nãi còn dặn dò trong đêm không cho phép đi ra ngoài, "Cháu và Lan Nương chỉ ngồi ngay ở cổng, không đi xa." Nàng nhỏ giọng giải thích.

"Ừm, ta nghe thấy rồi." Triệu a nãi vừa nằm xuống, nói: "Khóa cửa cho kỹ, ngủ đi, đừng đi ra ngoài nữa."

Mật Nương miệng giật giật, muốn nói cái gì nhưng không nói ra khỏi miệng, nàng kéo Đại Hoàng đến bên người, để nó nằm ở bên chân nàng, sau đó cũng nằm xuống.

Phía ngoài tiếng chó sủa càng ngày càng nhanh, loáng thoáng có tiếng người kêu to, Đại Hoàng đứng lên đi tới bên cạnh cửa cào cửa muốn đi ra ngoài, Mật Nương lại lôi nó trở lại, sợ nó lên tiếng đánh thức những người đang ngủ, còn dùng tay bóp chặt miệng của nó.

Nàng sợ nó đánh thức những người khác sẽ bị đuổi đi ra ngoài, lại không tự lượng sức sủa điên cuồng sẽ dẫn sói tới, sẽ táng thân ở trong miệng sói.

Không biết qua bao lâu, động tĩnh bên ngoài biến mất, gió thổi qua bãi cỏ phát ra âm thanh rào rào lại truyền vào tai người, thần kinh căng cứng của Mật Nương cuối cùng cũng dãn ra, không biết ngủ thϊếp đi từ lúc nào, trước khi ngủ còn phải dậy sớm dắt Đại Hoàng đi ra ngoài đi ị đi đái.

Khi mở mắt ra là bị Đại Hoàng cào tỉnh, Mật Nương ngồi dậy nhìn Đại Hoàng cụp đuôi liền biết nó muốn làm cái gì. Tối hôm qua đi ngủ không có cởi váy áo, hiện tại cũng thuận tiện hơn, mang giày vào, mở cửa liền đi ra ngoài.

"Hô ----" ở bên trong yurt lâu không cảm thấy gì, ra ngoài hít không khí mới mẻ mới phát giác bên trong yurt vừa ngột ngạt vừa thối.

Sắc trời còn sớm, Mật Nương xách theo bình gốm nấu cơm đến bờ sông múc nước, đến bờ sông mới phát hiện có người còn dậy sớm hơn cả nàng, sáng sớm đã đến giặt quần áo.



Ba Hổ không phải dậy sớm, hắn là cả đêm không ngủ, bắn sói trở về trong đêm lột da sói tháo xương sói. Hiện tại trời nóng, thịt không bảo quản lâu được, thừa dịp còn tươi xát muối ướp lên hong khô, thu thập xong trời cũng đã sáng, lại chạy đến giặt y phục dính máu.

"Gâu!" Đại Hoàng nghe mùi máu tươi, cảnh giác nhìn qua đối diện.

"Đi, người ta cũng không chọc ngươi." Mật Nương hơi đỏ mặt, gật đầu coi như xin lỗi với nam nhân, lôi kéo Đại Hoàng đi về phía thượng nguồn.

Ba Hổ nhìn một người một chó một chút, vùi đầu tiếp tục vò y phục, vò y phục xong lại từ trong bụi cỏ sau lưng kéo tấm da sói ngâm ở trong nước, dùng đao lọc thịt nát trên da. Nghĩ đến con chó vàng dáng vẻ gầy da bọc xương kia, bàn tay đang ném thịt nát của Ba Hổ dừng lại, chuyển tay đặt ở bên chân.

Mật Nương múc nước sạch mơ hồ trông thấy Ba Hổ còn đang giặt quần áo, sợ Đại Hoàng lại chạy tới sủa người ta, nàng lôi kéo nó đi đường vòng trở lại yurt. Đốt lửa thổi cơm xong, lúc này mới đẩy cửa yurt ra cho bay bớt mùa, thuận tiện đuổi hết cừu ra ngoài ăn cỏ.

"Mật Nương tỷ dậy sớm thế?" Uyển Nhi bị tiếng kêu của bầy cừu đánh thức, nàng ấy vừa nói như thế những người khác cũng đều tỉnh.

"Ừm, cơm đã nấu xong, các ngươi mau dậy đi, chờ ăn cơm xong chúng ta quét sạch bên trong yurt." Hai mươi tám con cừu ở bên trong yurt một đêm, trong phòng trên mặt đất nào là phân cừu nào là nướ© ŧıểυ của cừu, mùi vị rất ngợp, người cũng không vào được.

Một bên khác, Ba Hổ lọc hết nửa tấm da sói cũng không đợi được tiếng bước chân đi ngang qua, nghĩ đến con sói chạy trốn trong đêm qua, lòng hắn chùng xuống, cầm dao cạo trong tay co cẳng chạy về phía thượng du, đâu còn có người, ngay cả móng vuốt chó cũng không có lưu lại.

"Đi đường vòng trở về?" Ba Hổ lau mồ hôi, nhưng quên trên tay còn có mỡ thịt, lau cả một mặt đầy thịt tanh.

"Ta trông đáng sợ?" Lúc rửa mặt hắn soi người trên dòng sông, không đúng nha, mày rậm mắt to, một mặt chính khí, không đến mức nhìn người một cái liền dọa người ta đến mức không dám đi ngang qua trước mặt hắn.