Chương 17: #Giang Hạo Viễn bạo lực học đường# Bạo!

Chương 17: #Giang Hạo Viễn bạo lực học đường# Bạo!

Trên Weibo,

#Giang Hạo Viễn bạo lực học đường#

#Bạn học cấp hai của Giang Hạo Viễn#

Hai hot search đều kèm theo chữ “Bạo”.

Nhấp vào hot search đứng đầu là một video tố cáo với danh tính thật.

Người tố cáo tên là La Húc Lỗi, là một sinh viên năm hai. Trong video, anh ta cầm chứng minh nhân dân và ngồi trước ống kính:

"Xin chào mọi người, tôi tên là La Húc Lỗi, là sinh viên ngành quản trị kinh doanh của học viện Thành Sơn. Tôi chọn ngày hôm nay để nói về việc này vì tôi thật sự không cam tâm. Tôi không cam tâm khi người xấu không bị trừng phạt. Tôi không hiểu tại sao người xấu lại có thể sống mà nhận được hoa và tiếng vỗ tay, không có lấy một chút gánh nặng nào."

"Tôi lớn lên ở nông thôn, năm tôi học lớp 6, bố mẹ tôi mua nhà ở Lạc Thủy, tôi cũng chuyển trường đến học ở trung học Lạc Thủy."

"Đúng lúc đó, trong lớp có một bạn học khác cũng chuyển trường đến, hoàn cảnh của chúng tôi giống nhau, nên tự nhiên trở thành bạn tốt."

"Người bạn đó của tôi rất đẹp trai, rất được các bạn nữ trong lớp yêu thích. Tôi thì tính cách nhút nhát, ngoại hình cũng không đẹp, không nói nhiều, trong lớp tôi chỉ có cậu ấy là người bạn tốt duy nhất."

"Người bạn mà tôi từng nghĩ là tốt."

"Kết quả kỳ thi tháng đầu tiên được công bố, tôi làm bài tốt hơn bạn tôi. Tôi nhận thấy bạn tôi có vẻ không vui, tôi nghĩ cậu ấy chỉ vì điểm kém mà thất vọng, nên tôi đã cố gắng an ủi động viên cậu ấy."

"Nhưng tôi nghe thấy bạn tôi đang bàn với các bạn khác rằng điểm của tôi là do gian lận mà có, cậu ấy còn định tố cáo tôi."

"Tôi rất giận nhưng cũng rất nhát gan. Tôi không đẹp trai như bạn mình, không được yêu mến trong lớp, mà tôi chỉ có một người bạn duy nhất là cậu ấy, nên tôi không dám đi chất vấn."

"Nhưng chuyện này vẫn cứ đè nặng trong lòng tôi."

"Một lần tôi lỡ miệng nói ra, bạn tôi biết tôi đã sớm biết cậu ấy nói tôi gian lận, nên sau đó cậu ấy liền thay đổi."

"Cậu ấy hỏi tôi, sao tôi hèn thế, cứ muốn nài nỉ để làm bạn với cậu ấy à?"

"Hồi đó tôi thực sự rất hèn, vì tôi không có người bạn nào khác, tôi cũng rất sợ không có bạn. Cho nên dù chỉ có một người bạn như thế này, tôi cũng rất khao khát."

"Ban đầu, bạn tôi đòi tiền tôi, nếu tôi không cho, cậu ấy sẽ không nói chuyện với tôi nữa. Lúc đó, tôi thực sự quá sợ cô đơn, tôi cũng sợ cậu ấy liên kết với người khác trong lớp để bắt nạt tôi, nên tôi đều nghe theo."

"Sau đó bạn tôi bắt tôi giúp cậu ấy đánh nhau, tôi không dám thì cậu ấy đánh tôi."

"Tôi cũng không dám nói với thầy cô, là bố mẹ tôi phát hiện ra tôi có vấn đề. Nhưng vì tiền và đồ ăn vặt là tôi tự nguyện cho, bố mẹ tôi không phát hiện ra tôi bị đánh, tôi cũng không nói, nên bố mẹ tôi không truy cứu, cuối cùng họ sắp xếp cho tôi chuyển trường."

"Ở trường mới, tôi không tiến triển thuận lợi lắm, thành tích cũng không cải thiện. May mà tâm trạng dần tốt lên, cuối cùng cũng vượt qua được."

"Bây giờ tôi muốn nói, tôi không sợ cậu nữa, Giang Hạo Viễn."

"Thật ra ban đầu tôi không định nói những điều này, thành thật mà nói, trước đây khi cậu bị bôi nhọ khắp mạng, tôi rất vui. Nhưng bây giờ cậu tham gia chương trình thực tế, trông có vẻ như là một người hoàn toàn khác so với hồi cấp hai. Tôi không quan tâm cậu thật sự thay đổi hay chỉ là giả vờ thay đổi, tôi chỉ chân thành chúc cậu sẽ mãi bị bôi nhọ khắp mạng."

"Cậu đáng bị như vậy."

Video kết thúc ở đây.

Đây là một lời tố cáo công khai có chứng minh thư rõ ràng, người tố cáo còn chân thành "chúc" Giang Hạo Viễn sẽ mãi bị bôi nhọ khắp mạng. Đây là chuyện liên quan đến nội dung bạo lực học đường đầy nhạy cảm, tất nhiên đã lập tức gây bùng nổ.

[ĐỀ CỬ TRUYỆN ĐỂ MÌNH CÓ ĐỘNG LỰC DỊCH TIẾP NHÉ]