Quyển 1 - Chương 16: Trứng màu: Nữ chính Lâm Diệu phát hiện chơi tập thể

Nghỉ hè, Lâm Diệu nghe theo lời của cha, đến một khách sạn thuộc chi nhánh của công ty rèn luyện, chờ đến lúc học xong đại học là có thể thử tiếp quản công ty.

Hôm nay, Lâm Diệu như thường lệ lui tới khách sạn kiểm tra, phát hiện sắc mặt người nhân viên như có chuyện gì muốn nói. Cô cau mày hỏi: "Xảy ra chuyện gì, anh có gì muốn nói sao?"

Người nhân viên có chút một lời khó nói hết, đến khi Lâm Diệu mất kiên nhẫn thì mới ậm ừ mở miệng: "Tiểu thư, vị khách phòng 506 là bạn học của cô ạ?"

506 là phòng của Nghiêm Minh, Lâm Diệu gật đầu: "Đúng vậy, xảy ra chuyện gì sao?"

Người nhân viên nói: " Sáng nay tôi đi quét phòng, phát hiện khăn trải giường ướt đẫm, mặt trên đều là...Đều là tϊиɧ ɖϊ©h͙, trên mặt đất rơi vãi..."

"Rơi vãi cái gì?"

"Dạ, áo mưa, hai hộp trong phòng đều dùng hết rồi." Người nhân viên lắp bắp.

Cô vốn cũng đã làm trong ngành này từ lâu, loại tình huống này cũng không phải chuyện gì ngạc nhiên, nhưng cô nhớ khách phòng 506 rõ ràng đều là học sinh mới 17 tuổi, vẫn là thiếu niên, tuổi này làm chuyện như vậy, cô thật sự không thể hiểu được, nếu đó là con cái cô nhất định cô sẽ đánh gãy chân.

Nghe nhân viên nói, con ngươi Lâm Diệu dao dộng, cả người lâm vào giữa mê man, chẳng lẽ sau khi cô đi có nữ sinh vào phòng Nghiêm Minh sao? Các ban thi đua cô tham gia cũng có mấy bạn học nữ nhưng không phát hiện Nghiêm Minh đi cùng ai.

Lâm Diệu chạy vội đến phòng điều khiển, kiểm tra hành lang tầng 5, kết quả phát hiện, tối hôm đó sau khi cô rời đi cũng không có nữ sinh vào phòng Nghiêm Minh, hơn nữa ngay cả Giang Uyên cùng Trần Tẫn cũng không đi ra khỏi 506.

Suốt đến sáng hôm nay, Nghiêm Minh mới ôm Hứa Đường vào phòng cách vách, Giang Uyên và Trần Tẫn đi ra cùng lúc.

Chẳng lẽ nào... Một ý tưởng không thể tưởng tượng xuất hiện trong đầu Lâm Diệu. Cô không thể tin được, cứ bật đi bật lại đoạn camera trích xuất, xem đến choáng váng đầu óc, mới không thể không tiếp nhận sự thật quỷ dị này.

Nghiêm Minh, Hứa Đường, Giang Uyên và Trần Tẫn thế mà là hai đôi tình nhân!

Đầu óc Lâm Diệu phán đoán tài như nào cũng không đoán ra được bốn người bọn họ cùng nhau, chỉ tưởng hai đôi, nhưng điều này cũng đủ khiến người ta khϊếp sợ.

Cũng không trách được Nghiêm Minh nhìn qua lạnh nhạt xa cách, vô cảm hoàn toàn với con gái, hoá ra là giới tính không đúng.

Lần này thì Lâm Diệu hoàn toàn từ bỏ, nếu Nghiêm Minh thích con gái, cô còn có thể nỗ lực nhiều cách, nhưng Nghiêm Minh "cong" như vậy, cho dù cô làm thế nào cũng không có cách thay đổi.