Tống Tương Niệm dĩ nhiên hiểu đạo lý cầm tiền thì phải làm việc, nhưng việc này thật chẳng dễ dàng gì.
Cô dùng thân phận chuyên gia dọn tủ quần áo tiếp cận Hạ Chấp Ngộ mang trên mình chứng bệnh tâm lý tưởng chừng nghành trị liệu đã phải bó tay, hết lần này đến lần khác bị hắn chơi xỏ, xua đuổi.
Sau buổi tối bị ném lại nghĩa trang, Tống Tương Niệm rốt cuộc không nhịn nổi nữa......
"Đừng tưởng anh có mấy tờ tiền giấy thì có thể trèo lên đầu lên cổ người khác!" Cô tức giận mắng, đôi mắt nảy lửa nhìn hắn.
Hạ Chấp Ngộ lạnh nhạt đáp lại, "Cô thì sao? Chỉ có cái bề ngoài, còn lại đều tệ."
Cô lập tức bật chế độ chiến đấu, trong đầu thì âm thầm sắp xếp một đoạn chế nhạo đáp trả, mắt thì ở chế độ phòng thủ theo dõi Hạ Chấp Ngộ nghịch ngợm chiếc cốc đặt bên cạnh, "Tôi thấy cô vẫn có thể cắn răng chịu thêm mấy bận đấy."
"Mơ tưởng! Kẻ sĩ thà chết chứ không chịu nhục."
Hắn đẩy cốc sang một bên, bên dưới lộ ra một tấm chi phiếu.
Ấy khoan......
Tống Tương Niệm hình như thấy mình lại có thể rồi!
.....
Chuyên gia dọn tủ lành nghề x Nghệ nhân tranh thêu tài hoa
Nữ chính đẹp, nam chính còn đẹp hơn.
Nữ chính không biết nhảy múa, nam chính không làm thì thôi, đã làm thì phải hết hồn.
Nữ chính không biết thêu thùa, nam chính có thể khiến một bức thêu bỏ đi